Đế Bá

Cái Mõ (2)


trước sau

Lý Thất Dạ nhìn hai người, mỉm cười nói:

– Yên tâm, trên chiếu bạc như vậy ta tin tưởng các ngươi cũng đặt vào tôn nghiêm, có gì mà không yên tâm?

Tần Bách Lý chắp tay cười nói:

– Tốt, nhận được tin tưởng của Lý huynh, có thể đối đầu với Lý huynh là vinh hạnh.

Hiển nhiên Tần Bách Lý cùng Kim Qua đã đạt thành ăn ý, bọn họ chọn được báu vật cho Lý Thất Dạ rồi.

Kim Qua tiến lên trước, khom người vái lạy một vị thánh Phật trước xá phòng, thái độ cung kính, thành kính. Hai tay Kim Qua nâng một cái mõ gỗ trước chân thánh Phật.

Kim Qua cầm cái mõ đặt trước mặt Lý Thất Dạ, nghiêm túc nói:

– Lý đạo hữu, đây là báu vật ta và Tần huynh chọn cho Lý đạo hữu.

Không ngờ Kim Qua, Tần Bách Lý chọn cái mõ cho Lý Thất Dạ. Mọi người xoe tròn mắt, không rõ tại sao hai người chọ nthứ đó.

Trong Hoàng Kim Miếu có quá nhiều tiên trân thần bảo, toàn là báu vật tuyệt thế vô song. Ai đi tới Hoàng Kim Miếu đều sẽ bị báu vật chồng chất như núi hấp dẫn, cái mõ trước chân thánh Phật sẽ không hấp dẫn một ánh mắt.

Vì cái mõ đó chẳng có điểm nào đặc biệt, ở ngôi chùa miếu nào đều thấy cái mõ, không đáng nhắc tới.

Nhưng Kim Qua, Tần Bách Lý cố tình chọn cái mõ cho Lý Thất Dạ, nhiều người thấy khó tin. Ban đầu mọi người còn tưởng Tần Bách Lý, Kim Qua sẽ chọn báu vật tuyệt thế gì cho Lý Thất Dạ.

Có người trông thấy Kim Qua, Tần Bách Lý chọn cái mõ cho Lý Thất Dạ thì lẩm bẩm:

– Kim Qua và Tần Bách Lý không phải tiểu nhân.

Hai người chọn cái mõ cho Lý Thất Dạ nhưng mọi người không tin Kim Qua, Tần Bách Lý vì thắng ván cược mà cố ý chọn báu vật kém nhất cho Lý Thất Dạ, bên trong chắc chắn có ý đồ.

Lý Thất Dạ nhìn cái mõ trước mắt, mỉm cười nói:

– Thú vị.

Kim Qua bình tĩnh nói:

– Kiến thức của Lý đạo hữu trên chúng ta, chúng ta khó nhìn thấu cái mõ có đặc điểm gì, chúng ta tin tưởng Lý đạo hữu nhất định sẽ vui vẻ khiêu chiến chính mình, mở ra thần thông của cái mõ này để chúng ta mở rộng tầm mắt.

Nghe Kim Qua nói đám người bất ngờ rồi lại nằm trong dự đoán. Vì khi Kim Qua, Tần Bách Lý chọn cái mõ đã có nhiều người đoán bên trong có ẩn ý gì.

Nay nghe Kim Qua nói mọi người mới hiểu thì ra cái mõ không bắt mắt lại là món đồ ghê gớm.

Trong phút chốc mọi người hiểu chênh lệch giữa mình và nhân vật như Kim Qua, Tần Bách Lý. Bọn họ thấy cái mõ hết sức bình thường, không nhìn ra có điểm trân quý gì. Kim Qua, Tần Bách Lý cho dù không cách nào xem thấu thần thông của cái mõ nhưng biết nó là báu vật ghê gớm.

Lý Thất Dạ cười nói:

– Cũng được, cho các ngươi thấy ảo diệu của Phật bảo này đi.

Lý Thất Dạ khép hai bàn tay lại niệm Phật:

– A di đà Phật.

Nháy mắt Phật hiệu vang vọng thiên địa, người Lý Thất Dạ tuôn ra Phật quang. Phật quang chiếu đất đai, phổ chiếu chúng sinh. Lý Thất Dạ đã hóa thành vô thượng thánh Phật.

Lý Thất Dạ như kim thân, mỗi tấc da được đúc bằng hoàng kim. Áo vải lấp lánh ánh sáng vàng, trở thành một món Phật quốc trọng bảo, hóa thành cà sa tuyệt thế.

Sau gáy Lý Thất Dạ sinh ra Phật luân, trong Phật luân có ngàn vạn thánh Phật che chở, các Phật quốc hiển hiện, có ức vạn sinh linh ngâm nga vì hắn. Trong phút chốc Phật âm không dứt bên tay, khoảnh khắc nơi này hóa thành thế giới Phật.

Cốc!

Lý Thất Dạ gõ mõ.

Tiếng cốc vang lên sau đó là tiếng vù, toàn Hoàng Kim Miếu bừng lên ánh sáng vàng. Tất cả ánh sáng vàng tựa địa dương mênh mông thoáng chốc nhấn chìm tất cả.

Cùng với tiếng mõ, đạo tâm của mọi người run lên, như có vị vô thượng thánh Phật giảng kinh tại đây.

Cốc!

Tiếng gõ mõ thứ hai vang lên. Giờ phút này trong Hoàng Kim Miếu hiện ra các kim thân, cao ức vạn trượng, chịu tải thiên địa, đạo hóa vạn pháp, Phật tính tràn ngập toàn thế giới, độ hóa tất cả sinh linh trong thế gian.

Bùm!

Các tiếng quỳ dưới đất. Khi tiếng mõ thứ hai vang lên, nhiều cường giả tu sĩ bên ngoài Hoàng Kim Miếu không đứng vững được, bọn họ lần lượt quỳ dưới đất.

Cốc!

Tiếng mõ thứ ba vang lên, toàn Phật Dã
như hóa thành thế giới Phật, Phật Dã chìm trong Phật tính.

– Ma mu.

Trong thiên địa vang lên Phật âm, kinh văn không ngừng bên tai, vô thượng Phật tính bao trùm tinh thần của mọi người.

Giờ phút này mọi người cảm giác mình ở trong phạt quốc mênh mông vô biên, trong Phật quốc Phật tể vạn cổ, khiến thiên địa vạn vật sinh linh tắm trong Phật quan, quỳ lạy trước chân thánh Phật.

Trong phút chốc tất cả cường giả tu sĩ bên ngoài Hoàng Kim Miếu quỳ rạp dưới đất, quỳ lạy vái.

Tần Bách Lý, Kim Qua hoàn toàn biến sắc mặt, bọn họ chặt chẽ ổn định đạo tâm tránh cho mình bị Phật tính xâm thực. Cường đại như bọn họ cũng phải chịu áp lực vô cùng to lớn, làm Tần Bách Lý, Kim Qua nín thở.

Ba tiếng mõ qua đi, Lý Thất Dạ thu về Phật tính, tán đi Phật quang, bỗng chốc tất cả Phật lực đều tan biến. Sau cơn mưa trời lại sáng, như chưa từng xảy ra chuyện gì.

Lý Thất Dạ vẫn là Lý Thất Dạ, hắn vẫn điềm tĩnh ngồi tại chỗ. Cái mõ vẫn là mỏ đặt yên chỗ cũ, như không có chuyện gì xảy ra.

Nếu không phải bên ngoài Hoàng Kim Miếu đầy người quỳ dưới đất, mọi người không tin nổi mọi chuyện vừa xảy ra.

Nghĩ đến cảnh vừa rồi, đám người rợn tóc gáy. Mới chỉ tiếng gõ mõ mà bọn họ đã không chịu nổi lực lượng đó đều quỳ gối xuống đất, quỳ lạy, lực lượng khủng bố biết bao.

– Chúng ta thua.

Tần Bách Lý cảm thán khẽ thở dài:

– Dù là kiến thức hay đạo tâm thì Lý đạo huynh hơn xa chúng ta, ván này chúng ta thua tâm phục khẩu phục.

– Lý đạo hữu đúng là trên chúng ta.

Kim Qua nhìn Lý Thất Dạ, bình tĩnh nói:

– Đạo hữu đã không phải đạo tâm kiên cứng như sắt mà là đạo tâm tùy ý, một niệm hóa Phật, một niệm thành ma. Hóa Phật cũng tốt, thành ma cũng thế, đều không liên quan tu hành, tất cả chỉ trong một niệm của đạo hữu. Đạo hữu có được đạo tâm như thế đời này sợ gì không thành Tiên Vương. Đạo hữu vấn thế thì nhất định sẽ vấn đỉnh mười hai Thiên Mệnh, đáng tiếc ta bỏ lỡ Thiên Mệnh một lần, không thì ta rất muốn hội ngộ đạo hữu trên đỉnh để phân cao thấp!

Nói tới đây Kim Qua vô cùng tiếc nuối.

Ánh mắt Kim Qua độc đáo, rất xem trọng Lý Thất Dạ. Kim Qua tràn đầy bá khí, cho dù biết rõ chính mình bằng Lý Thất Dạ nhưng vẫn có lòng hiếu thắng, không hề lùi bước và sợ hãi, đây là tiềm chất mà một vị Đại Đế phải có.

Lời Kim Qua nói khiến đám người có mặt rung động. Kim Qua nổi tiếng vang dội trong Thanh Châu, được người tôn là thiên tài mạnh nhất, là nam nhân có thể trở thành Đại Đế. Thiên phú hay đạo hạnh của Kim Qua đều là người trẻ tuổi khó thể với tới.

Hiện tại Kim Qua ói đệ nhất hung nhân Lý Thất Dạ có tư cách trở thành một vị Tiên Vương có được mười hai Thiên Mệnh tức là đã thừa nhận địa vị của hắn.

Kim Qua nói thế hỏi sao không rung động tâm hồn nhiều tu sĩ có mặt? Tiên Vương mười hai Thiên Mệnh, chuyện này rung động biết bao. Đương thời bách tộc chỉ có một vị Tiên Vương mười hai Thiên Mệnh đó là Nhất Diệp Tiên Vương.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện