Lý Thất Dạ cười nói:
– Nếu hắn có bản lĩnh đó thì còn cần núp sâu dưới lòng đất sao? Còn cần
chôn trong Viễn Hoang hết đời này qua đời khác? Ngươi nghĩ bọn họ không
muốn ra sao? Chẳng qua là bọn họ không làm gì được ông trời.
Người Huyết Di tộc lòng rung động, dù bọn họ không muốn tin lời Lý Thất Dạ nhưng vẫn suy đoán được chút ít.
– Không cần biết các ngươi nói thật hay giả, không cần biết các ngươi có phải cố ý hay không.
Lý Thất Dạ nhìn đám người Huyết Di tộc, lạnh nhạt nói:
– Nếu Huyết Di tộc thật sự muốn sống bình thường như vạn tộc Thập Tam
Châu, muốn kéo dài bình thường thì ta sễ chỉ con đường sáng cho các
ngươi.
Mấy chục người Huyết Di tộc xao động, quay sang ngó nhau.
Lý Thất Dạ mặc kệ bọn họ đồng ý hay không, lạnh nhạt nói:
– Vì chủng tộc các ngươi không được cho phép nên tất cả nằm ở thiên địa, ở ông trời. Không ai bù đắp khiếm khuyết của các ngươi được, này là
thiên địa trừng phạt. Nếu các ngươi muốn bù đắp thì đơn giản, hãy quên
khởi nguồn, nhạt dần bản năng, thân thiên địa, cận đại thế, lòng thấy
quang minh, khắp nơi đều là quang minh.
Lý Thất Dạ từ từ kể ra, truyền dạy ảo diệu chưa từng có cho Huyết Di
tộc. Ảo diệu này không phải Lý Thất Dạ chợt nghĩ ra, con đường này từng
có vô số người bước lên, vô số tiên hiền tham thảo, Lý Thất Dạ chỉ tổng
kết kinh nghiệm của tiên hiền nói rõ đường đi từ xưa đến nay.
Lý Thất Dạ truyền xuống ảo diệu không phải vì hắn có lòng nhân từ, chẳng qua con đường này đáng để đi, đáng để thăm dò.
Huyết Di tộc là tàn thứ phẩm được sáng tạo ra, nếu bọn họ thật lòng muốn thay đổi chủng ộtc của mình, cố gắng tiến hóa thì ảo diệu Lý Thất Dạ
truyền dạy đáng để thử.
Lý Thất Dạ khác với đầu sỏ Viễn Hoang. Đầu sỏ muốn lợi dụng Huyết Di tộc thay thế, hy vọng sáng tạo ra sinh mệnh cho bọn họ thoát khỏi Viễn
Hoang. Nhà dã tâm thì có ý đồ khác.
Lý Thất Dạ không giống bọn họ, hắn chỉ muốn quan sát một chủng tộc tiến hóa, muốn biết con đường này có thể đi không.
Nếu Huyết Di tộc thật sự có thể tiến hóa giống như vạn tộc tức là trừ
thiên địa ra trên đời còn đường khác để đi, độc lập ngời thiên địa, độc
lập khỏi trời.
Lý Thất Dạ không can thiệp vào loại tiến hóa này, hắn chỉ truyền ảo
diệu, tương lai Huyết Di tộc đi đường thế nào, bọn họ có thật sự tiến
hóa hay không thì phải dựa vào chính họ.
Nghe Lý Thất Dạ truyền dạy ảo diệu xong mấy chục người Huyết Di tộc nghi ngờ nhìn nhau, cuối cùng ngó Lý Thất Dạ đăm đăm.
Bọn họ nửa tin nửa ngờ ảo diệu của Lý Thất Dạ, không quá tin tưởng vì đây vốn là chuyện không thể nào.
Cường giả Huyết Di tộc nửa tin nửa ngờ hỏi:
– Tại sao ngươi truyền dạy loại ảo diệu này cho ta?
Lý Thất Dạ liếc bọn họ, cười nói:
– Không truyền cho các người thì cho ai? Trên đời có chủng tộc tàn thứ
phẩm thứ hai giống các ngươi sao? dù loại ảo diệu này ghê gớm đến mấy,
nếu không có tàn thứ phẩm các ngươi thử nghiệm, tực tiễn thì chỉ là lý
luận suông, tờ giấy vụn, có giá trị gì?
Huyết Di tộc nghẹn lời, cái này là đem ngựa chết chữa ngựa sống, Huyết Di tộc là chuột bạch.
Bùm!
Lý Thất Dạ khép quan tài màu đen ném trả Huyết Di tộc, bọn họ sợ rớt tim lật đật đón đỡ. Quan tài màu đen quá quan trọng với Huyết Di tộc.
– Đi đi, ta không cần biết các ngươi nói thật hay giả, có cố ý hay
không, hôm nay ta không muốn giết các ngươi, xem như cho các ngươi một
cơ hội.
Lý Thất Dạ lạnh lùng nói:
– Trước khi ta chưa đổi ý các ngươi hãy rời khỏi đây ngay, không thì ta sẽ giết hết, không chừa một tên!
Người Huyết Di tộc không dám lên tiếng, trầm mặc một lúc rồi nâng quan
tài màu đen rời khỏi đây. Tuy Huyết Di tộc siêu mạnh nhưng người Lý Thất Dạ phát ra hơi thở khiến bọn họ cảm thấy sợ, đây
là khắc tinh của họ.
Huyết Di tộc không muốn đối địch với Lý Thất Dạ, nên bọn họ phải rút
lui, hoặc như hắn nói, thử dùng công pháp Lý Thất Dạ truyền dạy.
Huyết Di tộc hoảng hốt rời đi, Lý Thất Dạ quay sang nhìn tế đài trước mắt, nở nụ cười lạnh băng.
Lý Thất Dạ chậm rãi nói:
– Ngủ say đủ rồi, đã tới lúc đi ra hít thở.
Ánh mắt Lý Thất Dạ trở nên sắc bén.
Sau khi Huyết Di tộc đi, thiên địa này tĩnh lặng chìm trong tĩnh mịch.
Lý Thất Dạ xem tế đài, mỉm cười nói:
– Năm tháng vô tận, nếu không diệt ngươi thì sao có thể khiến sinh linh
qua từng đời kêu gào, từng đời không thể luân hồi, không thể siêu sinh
được yên nghĩ?
Mắt Lý Thất Dạ bắn ra tia sáng, sát ý đáng sợ rực cháy, sâu trong mắt hắn dấy lên bão tố diệt thế.
Lúc này Lý Thất Dạ quay đầu nhìn đại thế phía xa, từ tốn nói:
– Ta là đồ tể trên đời, đã tới lúc có người đến chịu chết. Chớ trách ta
quá tàn nhẫn, chỉ trách không biết sống chết, không biết trời cao đất
rộng.
Nói tới đây Lý Thất Dạ quay sang nhìn tế đài, cười toe:
– Trước kia thiên phạt rồi không xuất thế nữa, dù trời sụp đất nứt cũng
khó quấy nhiễu ngươi. Nhưng ta muốn đánh cuộc một keo, không tin không
thể dụ ngươi ra, không tin ngươi sẽ ngủ say trong ổ. Ca không mắc câu
bởi vì mồi không đủ mập.
Lý Thất Dạ và Thánh Nhân hợp tác giết đầu sỏ trong hắc ám, đầu sỏ mạnh
nhất, cổ xưa nhất Viễn Hoang ngủ say trong ổ sâu nhất dưới tế đài.
Hang ổ sâu nhất này cực kỳ vững chắc, không thể công phá. Nó là nơi giữ
mạng của đầu sỏ Viễn Hoang, không có pháp tắc căn nguyên của đầu sỏ thì
không mở ra được.
Nhưng dù không thể tấn công vào ổ vẫn có thể dụ đầu sỏ hắc ám đi ra.
Đầu sỏ ngủ say trong ổ hắc ám đã rất lâu rồi, từ lần trước đầu sỏ và nhà dã tâm sáng tạo Huyết Di tộc bị trời phạt thì không còn xuất hiện nữa.
Lần thiệt phạt đó hại đầu sỏ hắc ám bị tổn hại nặng nên trốn trong ổ của mình ngủ say triền miên.
Với đầu sỏ hắc ám như thế dù bên ngoài trời sụp đất nứt, thế giới tan
vỡ, miễn không có thứ làm đầu sỏ động lòng thì sẽ ngủ suốt trốn đến trời đất già đi.
Loại đầu sỏ hắc ám này trên đời hiếm có thứ làm đầu sỏ động lòng, nhưng Lý Thất Dạ vẫn có cách dụ ra khỏi ổ được.
Lý Thất Dạ biết mình đối mặt tồn tại mạnh biết bao, khủng bố cỡ nào nên
hắn không dám sơ sẩy coi thường. Lý Thất Dạ bày đại thế tuyệt thế tại
đây, có thể nói hắn bỏ ra tài nguyên bao la vì điều này. Tinh bích, hỗn
độn thạch, tiên kim thần thiết . . . Vô số tài nguyên bị Lý Thất Dạ dồn
hết vào đại thế tuyệt thế.
Vì làm thành đại thế tuyệt thế, Lý Thất Dạ hao hết công sức, tài hoa, tri thức cả đời hắn dồn vào đại thế tuyệt thế.
Vì khiến đại thế tuyệt thế không có sai sót, Lý Thất Dạ dùng ba mươi khối Tinh Kê tiên khoáng, hắn bỏ ra vốn gốc lớn.
Lúc trước khi ở Cửu Giới, Lý Thất Dạ chỉ được một trăm khối Tinh kê tiên tinh từ Tinh Kê, nay vì thư kích đầu sỏ trong hắc ám mà hắn không tiếc
vốn một hơi dùng ba chục khối.
Trong thời đại Cổ Minh, khi Lý Thất Dạ đồ diệt Cổ Minh cũng từng bày đại trận đồ sát vô địch, lúc đó hắn chỉ dùng mấy khối Tinh Kê tiên khoáng.