Ầm ầm ầm ầm ầm!
Tiếng nổ liên miên bên tai.
Bùm!
Vang tiếng nổ lớn, đạo thân Tiêu Tiễn Ma Đế có hoành kích chư thiên,
diễn biến thiên địa vạn pháp nhưng vẫn ngăn không nổi bàn tay to trấn áp chư thiên, bị bó pnát.
Một kích kia uy hiếp sinh linh thiên địa vạn giới, rung động tâm hồn vô
số người. Một đạo thân Đại Đế có năm Thiên Mệnh thì mạnh biết bao, tuy
chỉ phát huy hai phần mười thực lực nhưng vẫn rất khủng bố, vậy mà bị
bàn tay từ sâu trong Viễn Hoang vươn ra bóp nát, đòn này siêu khủng.
Bàn tay to bóp nát đạo thân Tiêu Tiễn Ma Đế rồi chỗ sâu nhất Viễn Hoang vang thanh âm nhàn nhã:
– Mới có đạo thân hai mười phần mà dám la hét với ta? Để chân thân của ngươi đến đi.
Sâu nhất Viễn Hoang tuôn ra tiên quang vô cùng vô tận, chốn đó như hóa
thành một góc tiên cảnh, khấp nơi là cõi yên vui, vô số tiên đạo pháp
tắc hiển hiện, khiến người xem xong bị hấp dẫn. Như là cánh cửa đi thông tiên cảnh, làm người ta rất muốn bay tới gần.
Lý Thất Dạ đứng trong tiên quang vô cùng tận, toàn thân tuôn ra tiên
diễm. Khoảnh khắc này Lý Thất Dạ vốn bình thường bỗng chốc không còn
bình phàm, hắn như hóa thành trích tiên.
Lý Thất Dạ đứng trong tiên quang vô cùng tận, tiên diễm bao tùm cả người như thể hắn là tiên đạo chảy xuôi. Lý Thất Dạ đứng im không nhúc nhích
vẫn khiến người cảm thấy hắn đã chảy qua sông dài thời gian. Hắn vượt
qua quá khứ hoặc tương lai, thời gian không còn là khoảng cách.
Lý Thất Dạ bình tĩnh đứng đó, tất cả hóa thành bụi trần, mọi chuyện trên đời không quan trọng, ba ngàn thế giới sinh ra và lụi tàn chỉ trong một ý nghĩ của hắn.
Lý Thất Dạ cất bước là một đại thế sinh, dừng bước là một kỷ nguyên
diệt. Lý Thất Dạ đứng đó chưởng chấp hết thảy, không chỉ Càn Khôn, thời
gian chỉ là hạt cát chảy qua kẽ tay Lý Thất Dạ.
Lý Thất Dạ đứng đó, hóa thành tuyên cổ, hóa thành vĩnh hằng, hình như
Đại Đế Tiên Vương ở trước mặt hắn sẽ chậm rãi trôi đi. Giữa Đại Đế Tiên
Vương và Lý Thất Dạ có một lạch trời không thể vượt qua.
Nhìn Lý Thất Dạ ở sâu trong Viễn Hoang toàn thân bao phủ tiên quang, mọi người xoe tròn mắt, không rõ điều mình trông thấy là thật hay giả. Có
người nghi ngờ có phải hắn đã háo thành tiên nhân.
– Sao thế này? Sắp hóa tiên sao?
Từ vạn cổ tới nay người đời biết cõi đời không có tiên, không có thể trở thành tiên nhân, nhưng hiện tại trông thấy bộ dạng của Lý Thất Dạ làm
nhiều người cảm thấy trên đời nên có tiên nhân.
Nhiều người bị rung động không gì sánh bằng, há hốc mồm. Thượng Thần xem thẫn thờ. Bởi vì Lý Thất Dạ một bàn tay to đã bóp nát Tiêu Tiễn Ma Đế,
cảnh tượng khủng bố như thế cả đời bọn họ lần đầu tiên trông thấy.
Tiêu Tiễn Ma Đế là Đại Đế có năm Thiên Mệnh, dù đạo thân của gã thực lực chỉ bằng hai phần mười nhưng vẫn vô cùng khủng bố, cường đại tuyệt
luân. Hiện tại Lý Thất Dạ nói diệt liền diệt, nói đồ liền đồ, giơ tay
nghiền nát đạo thân của Tiêu Tiễn Ma Đế không chừa một mảnh, thực lực
khủng bố biết bao.
Thượng Thần ngây ngốc:
– Đây rốt cuộc là loại lực lượng như thế nào?
Trên người Lý Thất Dạ không có hơi thở Thiên Mệnh, không có lực lượng
Hỗn Độn chi khí cực hạn. Nhưng Lý Thất Dạ đứng đó tựa như hóa tiên, ngón tay nghiền đạo thân Đại Đế. Khủng khiếp khiến người không kiềm được quỳ xuống, khiến người bản năng sợ hãi thần phục.
Thượng Thần biêt hàng hơn cường giả khác, xem trạng thái của Lý Thất Dạ thì run sợ nói:
– Sắp nghịch thiên rồi, chẳng lẽ trên đời này thật sự có loại tồn tại
như thế? Chỉ Đại Đế Tiên Vương mười hai Thiên Mệnh mới khiêu khích được
hắn.
Ầm!
Vang tiếng nổ điếc tai, trong khi mọi người hãi hùng đột nhiên hư không
tan vỡ như bị ai đập nát hư không toàn Viễn Hoang. Có người từ thứ
nguyên xa xăm cất bước đến, hư không Viễn Hoang chỉ là cánh cửa mỏng như tờ giấy, người đó tùy ý
giơ chân là có thể đạp nát bấy.
Trong khoảnh khắc đó bốn thân hình vĩ ngạn vô thượng xuất hiện trước mắt mọi người. Bọn họ đến quá nhanh, không ai thấy rõ bọn họ làm sao đến
Viễn Hoang, khi trước mắt rõ ràng thì bốn người đã đứng ở Viễn Hoang.
Ầm!
Vang tiếng nổ điếc tai, hoảnh khắc này uy Đại Đế Tiên Vương vô cùng vô
tận tứ giăng trong cửu thiên thập địa. Thiên Mệnh chưa xuất hiện nhưng
lực lượng đã điên cuồng càn quét toàn thế giới. Lực lượng Thiên Mệnh như bão tố ập đến, tất cả sinh linh run rẩy trước lực lượng đó.
Bốn chân thân Đại Đế Tiên Vương tự đến, uy Đại Đế trấn áp mọi người, lửa Đại Đế lấp đầy thế giới, ánh sáng Đại Đế rực rỡ khiến người không thể
mở mắt ra, như có ức vạn mặt trời dâng lên, thiên nhãn cũng khó mở.
Bốn Đại Đế Tiên Vương đều khoác chiến giáp, như vị chiến tướng vô địch
có thể chiến vói trời, bọn họ có thể quét sạch mị si võng lượng trên
đời. Không ai ngăn được uy Đại Đế của họ, không người có thể đối kháng ý chí Đại Đế.
Khi bốn Đại Đế Tiên Vương đích thân giá lâm, không biết có bao nhiêu
người quỳ rạp xuống đất, buộc phải lớn tiếng hô to, thần phục dưới uy
lực vô địch của Đại Đế Tiên Vương.
– Bệ hạ!
Nhìn bốn vị Đại Đế tự mình đến, dù là Thượng Thần cũng né ra xa nhường bước, không dám xen vào.
– Tiểu Hưởng Tiêu Binh đoàn!
Tiểu Hưởng Tiêu Binh đoàn, trừ Cuồng Thiểu Thiên Đế bị giết ra còn lại bốn vị Đại Đế Tiên Vương đều tại đây.
Trong phút chốc thiên địa yên tĩnh, mọi âm thanh mất tiếng. Mọi người
nín thở, hiểu rằng Tiểu Hưởng Tiêu Binh đoàn muốn báo thù cho Cuồng
Thiểu Thiên Đế đã chết.
Lúc bọn họ kết nghĩa huynh đệ từng hứa cùng nhau tiến lùi. Làm Đại Đế
Tiên Vương, lời hứa của họ không phải một câu lời nói suông, cũng không
phải lừa gạt, bọn họ nói là làm, lời nói là pháp chỉ. Mặc kệ kẻ địch là
thần thánh phương nào, Tiểu Hưởng Tiêu Binh đoàn nhất định sẽ báo thù
cho Tiểu Hưởng Tiêu Binh đoàn.
Vì thế mà Cuồng Thiểu Thiên Đế luôn ngang ngược nhưng không ai muốn dây
vào gã, giết Cuồng Thiểu Thiên Đế thì dễ nhưng chọc phải Tiểu Hưởng Tiêu Binh đoàn thì khó.
Nam nhân trung niên toát ra uy Đại Đế mạnh nhất ỏng bốn vị Đại Đế Tiên Vương đứng ra:
– Ngươi là Lý Thất Dạ!
Mắt nam nhân trung niên màu vàng, như mắt luân hồi, đôi mắt của gã có
thể luân hồi từng vương triều, có thể nghiền diệt từng thời đại. Nhiều
người bị nam nhân trung niên liếc qua như bị hút mất hồn phách chứ đừng
nói đối kháng lại gã.
Vị Đại Đế này là Tiêu Tiễn Ma Đế, người sáng lập Tiểu Hưởng Tiêu Binh
đoàn, cũng là Đại Đế mạnh nhất trong đội. Vì xuất thân từ Ma tộc nên đôi mắt của Tiêu Tiễn Ma Đế có ma lực không gì sánh bằng.
Nghe nói Tiêu Tiễn Ma Đế xuất thân thấp kém, là tiện dân, một dứa bé
thổi tiêu cho phú hộ. Sau này Tiêu Tiễn Ma Đế lấy được quyển inh cổ, từ
đó bước lên con đường tu luyện, cuối cùng trở thành một thế hệ Đại Đế.
Có thể nói xuất thân thấp kém như Tiêu Tiễn Ma Đế mà được thành tựu như vậy không dễ.
– Đúng vậy!
Lý Thất Dạ ngồi xếp bằng trong tiên quang, tiên diễm bao phủ toàn thân,
hắn tựa như tiên nhân, tuyên cổ bất diệt. Lý Thất Dạ tùy ý nói một câu
đều hóa thành chân ngôn.