Tiểu Hưởng Tiêu Binh đoàn
và Ngự Long kỵ chính thức liên minh, trận thế xa hoa khổng lồ xuất hiện
trước mắt mọi người. Đám người lòng sợ hãi, hơi nghẹt thở.
Ánh mắt Tiêu Tiễn Ma Đế sắc bén, người tỏa sáng, đại đạo hùng hồn:
– Nếu muốn chiến thì chúng ta chiều tới cùng!
Đại Đế một thế hệ không cho phép người giỡn mặt.
Nói sao thì ít Đại Đế Tiên Vương nào hèn, nếu rắc rối ập đến, bọn họ không rụt cổ, sẽ chiến đến cùng.
Ầm!
Vang tiếng nổ điếc tai, Lý Thất Dạ phất tay, một đại đạo từ sâu trong
Viễn Hoang duỗi ra nháy mắt tới trước mặt nhóm Tiêu Tiễn Ma Đế.
– Muốn chiến thì lại đây, ta tùy thời chiều ý.
Lý Thất Dạ cười nói:
– Nhưng con người ta khá nhân từ, bây giờ cảnh báo cho các ngươi trước.
Trốn ngay còn kịp, muốn mạng thì từ hôm nay trở đi ngoan ngoãn cụp đuôi
làm người, không thì các ngươi chỉ là tế phẩm của ta!
Lý Thất Dạ nói rất khó nghe, dù hắn lương thiện hay cố ý thì lời này khá chói tai. Đừng nói Đại Đế Tiên Vương nghe xong không nuốt trôi cơn tức, cường giả bình thường cũng khó dằn lòng được.
Nhưng thấy đại đạo từ sâu trong Viễn Hoang vươn ra làm Tiêu Tiễn Ma Đế
do dự, ở nơi đó bọn họ là khách, tràng thế không có lợi cho họ, không
chừng Lý Thất Dạ đã gài sẵn bẫy ngồi chờ.
– Ha, bây giờ muốn đổi ý cũng không kịp.
Ngự Long Thượng Thần lạnh lùng cười:
– Coi rẻ chư đế, giết huynh đệ kết nghĩa của Đại Đế, làm xằng làm bậy,
cái nào cũng là tội lớn, chết vạn lần cũng không chuộc tội được. Hôm nay Ngự Long kỵ chúng ta và Tiểu Hưởng Tiêu Binh đoàn sẽ trừ hại cho Thanh
Châu, không chém đầu ngươi thề không lùi. Không có Đại Đế Tiên Vương nào hèn nhát, Thượng Thần chúng ta sẽ không lùi bước, nhất định sóng vai
bên Đại Đế Tiên Vương chiến tới cùng!
Ngự Long Thượng Thần nói một câu trói chặt Tiểu Hưởng Tiêu Binh đoàn và
Ngự Long kỵ. Với Ngự Long kỵ thì Lý Thất Dạ giết nhiều tử tôn của họ,
Ngự Long kỵ vốn dữ dằn, tuyệt đối không nhẫn nhịn, không giết Lý Thất Dạ thì khó thỏa mối hận trong lòng. Giờ cột Tiểu Hưởng Tiêu Binh đoàn
chung chién xa với họ là thời cơ tốt nhất, có minh hữu mạnh mẽ nhất.
Nghe Ngự Long Thượng Thần nói, Lý Thất Dạ phất tay thản nhiên nói:
– Đám kẻ cướp các ngươi đừng nói lời chính nghĩa kiểu đó, nói thẳng ra
cho rồi. Đám cướp các ngươi đến Viễn Hoang thì đừng mơ sống rời khỏi,
trong tay ta đang thiếu chút tài liệu, vừa lúc lấy các ngươi tế một
phen.
Nhiều người nghe cười khổ, đệ nhất hung nhân hung mãnh và bá đạo làm
người ta nghẹn lời, đã thói quen. Nếu có ngày nào đệ nhất hung nhân
không bá đạo nữa thì khiến người không quen.
Ngự Long Thượng Thần sầm mặt xuống, giơ hai ngón tay, vì sao tắt, vạn
đạo tối tăm. Ngự Long Thượng Thần khí thế kinh người, hơi thở âm u bao
trùm toàn thân, tựa như có thể hủy diệt chư thiên, khiến người xem rợn
tóc gáy.
– Tiểu bối đừng vội cuồng, chờ chúng ta chém ngươi!
Ngự Long Thượng Thần sắc bén vô song chắp tay hướng Tiêu Tiễn Ma Đế:
– Tiêu Tiễn huynh, huynh đệ chúng ta đi trước một bước. Thượng Thần
chúng ta tuyệt đối không có kẻ nhát gan, không cho phép một tiểu bối đi
trên đầu mình được! Dù có rơi đầu xuống đất cũng phải giành một hơi
nhiệt huyết.
Ngự Long Thượng Thần nói xong vụt xoay người cùng tám vị Thượng Thần
bước lên đại đạo của Lý Thất Dạ đi vào sâu trong Viễn Hoang.
Ngự Long Thượng Thần nói câu sau phần nhiều là kích tướng, đây là điểm
thông minh của lão, giành tiên cơ làm nhóm Tiêu Tiễn Ma Đế không có bậc
thang leo xuống.
Khi chín Thượng Thần Ngự Long kỵ bước chân vào sâu trong Viễn Hoang, mọi người nhìn Tiêu Tiễn Ma Đế. Lúc trước có chiến hay không tùy vào suy
nghĩ của nhóm Tiêu Tiễn Ma Đế.
Tiêu Tiễn Ma Đế nhìn ba vị Đại Đế Tiên Vương khác.
Tiên Vương trầm giọng nói:
– Đại đạo khó khăn, sợ gì đánh nhau? Cùng lắm rơi đầu xuống đất.
Hai Đại Đế Tiên Vương khác gật đầu đồng ý.
Tiêu Tiễn Ma Đế trầm giọng quát:
– Được rồi, Lý đạo hữu, chúng ta không chết không ngừng!
Mắt Tiêu Tiễn Ma Đế sáng rực tựa như diễn biến một thế giới, gã toát ra đế uy mênh mông vô cương, dứt khoát bước lên đại đạo.
Tiêu Tiễn Ma Đế bước lên đại đạo, ba Đại Đế Tiên Vương khác đi theo sau cùng lên đại đạo tiến vào sâu trong Viễn Hoang.
Trông thấy Tiểu Hưởng Tiêu Binh đoàn cũng tham gia, có người thì thào:
– Rốt cuộc đến.
Cuối cùng Tiêu Tiễn Ma Đế không lùi bước, mọi người không bất ngờ. Đại
Đế Tiên Vương không dễ nhận thua, Lý Thất Dạ nói chuyện khó nghe, làm
nhục người quá đáng.
Nếu bây giờ Tiểu Hưởng Tiêu Binh đoàn rút ra. Cúi đầu trước Lý Thất Dạ
thì như hắn nói, sau này Tiểu Hưởng Tiêu Binh đoàn nên ngoan ngoãn cụp
đuôi làm người, là rồng thì khoanh lại, cọp thì nằm xuống, nghĩa là Đại
Đế không còn uy tín gì nữa.
Nên dù không báo thù vì Cuồng Thiểu Thiên Đế thì lúc này Tiểu Hưởng Tiêu Binh đoàn chẳng còn sự lựa chọn, phải huyết chiến tới cùng với Lý Thất
Dạ.
Có thể nói khin hóm Tiểu Hưởng Tiêu Binh đoàn bước vào Viễn Hoang muốn
báo thù cho Cuồng Thiểu Thiên Đế thì số phận đã định trước, bọn họ không có lựa chọn, không đường lui. Bọn họ là Đại Đế Tiên Vương, không thể
hèn nhát.
Trong sâu trong Viễn Hoang, tiên quang của Lý Thất Dạ chiếu sáng, hắn
dùng vô lượng tiên quang mở ra sương mù thế giới này, quét hết sương
xám, khiến người xem rõ bên trong, nhìn khắp chiến trường rõ ràng. Đặc
biệt có tiên quang soi sáng cảnh vật càng rõ ràng.
Khi bước chân vào sâu trong Viễn Hoang, bốn Đại Đế Tiên Vương của Tiểu
Hưởng Tiêu Binh đoàn, chín Thượng Thần của Ngự Long kỵ đứng ở vị trí ưu
thế tuyệt đối bao vây Lý Thất Dạ, bọn họ dùng tư thái ưu thế nhất muốn
cho hắn một kích trí mạng.
Tính ra bốn Đại Đế Tiên Vương của Tiểu Hưởng Tiêu Binh đoàn, chín Thượng Thần của Ngự Long kỵ đều có kinh nghiệm dày dạn, bọn họ là Đại Đế,
Thượng Thần đầy đủ thực lực. Nên khi bọn họ tiến vào trạng thái chiến
đấu sẽ chiếm địa thế có lợi nhất, bọn họ không cần ngôn ngữ cũng có ăn ý trong chuyện này, cường giả tu sĩ bình thường không thể có sự ăn ý thực lực kiểu này.
Trong phút chốc mọi người nín thở nhìn chằm chằm cảnh tượng trước mắt,
trận chiến này sẽ thành cuộc chiến đáng giá bàn luận. Đã lâu Thập Tam
Châu không có chiến tranh hạng nặng kiểu này.
Bốn Đại Đế Tiên Vương nhóm Tiêu Tiễn Ma Đế Tiểu Hưởng Tiêu Binh đoàn
chiếm địa thế tốt, sau đó căng thẳng nhìn quanh. Bọn họ cảm giác được
nơi này có đại thế, nhưng họ không xem rõ được ngay, rất khó hiểu.
Nhóm Tiêu Tiễn Ma Đế chắc chắn rằng đại tế trước mắt không anhừm vào bọn họ, đại thế không sát hạt họ, không trấn áp họ. Tóm lại chắc chắn có
đại thế nhưng không nhằm vào bọn họ, nhóm Tiêu Tiễn Ma Đế thầm thấy lạ.
Mắt Ngự Long Thượng Thần lấp lóe tia sáng lạnh, hết sức cẩn thận đánh
giá đại thế nơi này. Nhưng trong thời gian ngắn Ngự Long Thượng Thần
không thể nhìn thấu huyền cơ trong đó, vì rõ ràng là đại thế không hướng về bọn họ, lão làm Thượng Thần mười một đồ đằng dám chắc điều đó.
Trong khi Tiểu Hưởng Tiêu Binh đoàn, Ngự Long kỵ cẩn thận đánh giá đại
thế trước mắt thì Lý Thất Dạ bình tĩnh như không. Lý Thất Dạ ung dung
ngồi nhàn nhã.