Đế Bá

Luân Hồi Chi Nhãn (2)


trước sau

Thánh Nhân nói thản nhiên nhưng điếc màng tai, Đại Đế Tiên Vương xem trận chiến lòng rung lên.

Khi hắc ám buông xuống, trong Đại Đế Tiên Vương sẽ lựa chọn như thế nào đây? Khi hắc ám quá mức cường đại thì Đại Đế Tiên Vương đấu tranh có ý nghĩa không? Biết rõ hết thảy đấu tranh chỉ là phí công thì có nên từ bỏ?

Thánh Nhân nói câu trên đã cho ra đáp án, miễn cho tâm linh tuyệt vọng trong hắc ám chút sắc màu thì tất cả không tiếc.

Luân Hồi Hoang Tổ gật gù:

– Đây là điẻm ghê gớm của bạn già, biết rõ không chống lại được nhưng vẫn làm, ta không bằng được.

Vẻ mặt Luân Hồi Hoang Tổ nghiêm túc nói:

– Nhưng bạn già, e rằng hôm nay tất cả sẽ kết thúc. Nếu ngươi có thể chiếu sáng lòng chúng sinh nhưng chưa chắc có thể chiếu sáng chính mình.

Ầm!

Vang tiếng nổ điếc tai, sóng thần hắc ám rút đi, trong khoảnh khắc hắc ám vô cùng tận điên cuồng rút đi. Chớp mắt tất cả hắc ám bị Luân Hồi chi nhãn của Luân Hồi Hoang Tổ nuốt, cắn nuốt tất cả hắc ám rồi Luân Hồi chi nhãn trở nên trong suốt, đây là hắc ám trong suốt.

Không sai, hắc ám trở nên trong suốt. Không thể tưởng tượng nổi. Dường như trong Luân Hồi chi nhãn không phân biệt hắc ám và quang minh, quay về căn nguyên.

Vèo!

Luân Hồi chi nhãn bắn ra tia sáng, luồng sáng quang mang không phải hắc ám, cũng không phải quang minh, hình như đó là ánh sáng thiên địa ban đầu sinh ra, nó cực kỳ nguyên thủy, chất phác, không điêu khắc gì, không có thuộc tính gì.

Luồng sáng mảnh như tơ, nó có thể nháy mắt vượt qua ức vạn năm. Dù ở ngoài ức vạn năm thì nó cũng có thể bắn chết ngươi, trước ánh sáng đó thì thời gian đã không phải cự ly.

Khi ánh sáng như thế bắn ra, Đại Đế Tiên Vương cao giai cũng khó tránh khỏi mí mắt co giật. Vì loại ánh sáng này khiến người kinh hoàng kiêng kỵ không phải sức mạnh bắn chết của nó mà là khởi nguồn ban sơ, nó có thể xuyên thấu đạo tâm của ngươi, khiến đạo tâm từ nay quay về nguồn gốc, xóa bỏ đạo tâm mà ngươi giữ gìn.

Thấy ánh sáng bắn tới, nét mặt Thánh Nhân sa sầm.

Keng!

Hai tay Thánh Nhân nắm chặt thánh kiếm giơ trước ngực.

Bùm!

Thánh vũ sau lưng Thánh Nhân khép lại như cánh cửa phong tuyệt vạn cổ, chắn tất cả ở ngoài cửa.

Phập!

Ánh sáng Luân Hồi chi nhãn bắn vào thánh vũ.

Bùm bùm bùm bùm bùm!

Tiếng chấn động vang lên. Kỷ nguyên nơi Thánh Nhân và Luân Hồi Hoang Tổ ở rung rung, sông dài thời gian nguyên kỷ nguyên thay đổi nghiêng trời lệch đất, kỷ nguyên bị sửa lại.

Xèo xèo xèo!

Thanh âm khẽ khàng, tia sáng xuyên qua thánh vũ, thánh kiếm chiếu vào đạo tâm của Thánh Nhân.

Khi tia sáng chiếu vào đạo tâm của Thánh Nhân thì tất cả thánh quang chớp tắt như ánh nến trong gió mạnh tùy thời dập tắt.

Bcó bóc bóc!

Thanh âm nhỏ liên miên, từng lũ thánh quang bắt đầu tắt.

Chyuện khủng bố chỉ mới bắt đầu, khi ánh sáng tắt thì có tiếng xèo xèo, thánh quang bắt đầu sinh trưởng hắc ám, từng lũ hắc ám sinh ra.

Nhưng hắc ám sinh ra không thuận lợi, hắc ám chớp tắt mờ ảo như ngọn đèn leo lét trong gió, tùy thời bị tắt.

Khi từng lũ hắc ám sinh trưởng, tiếng dập tắt bập bùng. Hắc ám dập tắt, ngay sau đó, vị trí này sinh trưởng từng lũ quang minh.

Từng lũ quang minh mới sinh trưởng thì thanh âm khẽ vang lên, quang minh lại dập tắt, tiếp theo hắc ám sinh ra.

Trong phút chốc hắc ám và quang minh luân phiên tranh giành không gian sinh trưởng.

Đây là điểm kinh khủng của luồng sáng Luân Hồi chi nhãn, nó chiếu vào đạo tâm có thể thanh tẩy đạo tâm của người, tất cả quay về ban đầu. Trong trạng thái đó sinh ra quang minh hay hắc ám tùy vào bản năng kiên trì.

Rõ ràng đạo tâm của Thánh Nhân tràn ngập quang minh, lúc này Luân Hồi chi nhãn muốn thanh trừ quang minh trong lòng lão, khiến hết thảy quay về ban đầu. Từ vị trí ban đầu bắt đầu sinh ra hắc ám, đương nhiên cũng có thể sinh ra quang minh.

Cuối cùng sinh ra quang minh hay hắc ám tùy vào thực
lực Luân Hồi Hoang Tổ và Thánh Nhân so đấu.

Chiến tranh không khói lửa nhưng khủng bố hơn đao kiếm va chạm gấp trăm vạn lần, là đánh nhau tru tâm. Nếu Thánh Nhân không địch lại thì hắc ám sẽ gieo vào đạo tâm, dù lão không sa đọa, không theo hắc ám nhưng cũng mang đến hậu quả kinh khủng.

Ong ong ong ong ong!

Các thanh âm sinh trưởng, từng vòng kịch đấu bắt đầu. Thánh Nhân dần không đánh lại Luân Hồi Hoang Tổ, hắc ám cùng quang minh sinh sinh diệt diệt. Lúc này hữu hắc ám bắt đầu sinh trưởng, quang minh đã không cách nào diệt nó.

Khi các tia hắc ám mọc ra thì quang minh nơi khác càng tối đi, tùy thời sẽ tắt.

– Bạn già, ngươi cách đỉnh một chút.

Xem hắc ám cùng quang minh tluân phiên, cuối cùng hắc ám chậm rãi sinh ra, Luân Hồi Hoang Tổ ung dung nói:

– Lúc ngươi còn ở thời kỳ đỉnh cao thì có cơ may kiên trì, ngươi ráng qua được thì ta không thể làm gì ngươi. Hôm nay ngươi không đánh lại ta.

Không địch lại nhưng Thánh Nhân vẫn bình tĩnh giữ gìn đạo tâm:

– Miễn còn một lũ thánh quang bất diệt, hắc ám đừng hòng vĩnh hằng bao phủ kỷ nguyên.

Từng lũ thánh quang kích thích bản năng, chỉ khi bản năng Thánh Nhân quay về quang minh mới có cơ hội đối kháng hắc ám bị Luân Hồi Hoang Tổ gieo rắc trong lòng.

Khoảnh khắc này tất cả chiêu thức, tất cả đại đạo đều là phí công, ngươi liều mạng cỡ nào đều không làm nên chuyện gì. Này là quang minh cùng hắc ám luân hồi, chỉ có giữ gìn đạo tâm, giữ gìn bản năng mới thắng được, không thì chiêu thức huyền diệu đến mấy, đại đạo vô địch tới đâu, ngươi không giữ vững được đạo tâm, không giữ được bản năng thì sẽ chìm đăm trong hắc ám, trở thành đầu sỏ hắc ám, tất cả đấu tranh đều là phí công.

– Vậy thì sao?

Luân Hồi Hoang Tổ nhẹ lắc đầu nói:

– Có lẽ ta không thể hoàn toàn diệt ngươi. Có lẽ như ngươi nói, một lũ thánh quang bất diệt thì hắc ám không thể vĩnh hằng bao phủ kỷ nguyên. Nhưng, đừng quên ta có thể vĩnh viễn phong quang minh sâu trong kỷ nguyên này, khiến nó khó thể thấy ánh mặt trời.

– Dù ta không thể xóa bỏ ngươi, tất cả đối với chúng ta là phí công. Kỷ nguyên của chúng ta đã mất, lần này thua ngươi có muốn trở người cũng vĩnh viễn không có cơ hội. Khi đó ta sẽ phải nói tiếng vĩnh biệt với bạn già.

Tuy lúc này Luân Hồi Hoang Tổ siêu khổng lồ, lão đã hóa thân hắc ám, thống trị thắc ám, chúa tể hắc ám, nhưng cách nói chuyện vẫn ưu nhã. Dù Luân Hồi Hoang Tổ và Thánh Nhân thề không đội trời chung, là kẻ thù sinh tử nhưng lão nói chuyện rất thân thiện.

Ong ong ong ong ong!

Tuy Thánh Nhân còn kiên trì, giữ gìn quang minh thuộc về mình nhưng không đánh lại Luân Hồi Hoang Tổ. Từng lũ hắc ám sinh trưởng, cứ tiếp tục thế này dù Thánh Nhân không chìm trong hắc ám cũng sẽ mãi mãi không thể trở mình, sẽ thành cuộc chiến vĩnh biệt giữa hai người.

Trông thấy thánh quang hủy diệt, hắc ám nảy sinh, Đại Đế Tiên Vương treo cao đạo tâm. Thử nghĩ tồn tại như Thánh Nhân cũng không chịu nổi, để tay lên ngực tự hỏi có mấy vị Đại Đế Tiên Vương chịu đựng được? Trong quay về nguồn thế này có bao nhiêu Đại Đế Tiên Vương giữ gìn bản năng được? Đến bước này e rằng nhiều người hoặc chìm đắm trong hắc ám hoặc tự bạo chết.​

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện