Đế Bá

Mai Tố Dao (2)


trước sau

Lý Thất Dạ lắc đầu nói:

- Nha đầu này tuy rút đi phồn hoa nhưng vẫn còn lòng tranh hùng.

Lý Thất Dạ đi hướng đông.

Phương đông có một ngọn núi cao, nơi này nằm trong phạm vi vườn trà, trên ngọn núi cao có một gốc tiên tùng. Tiên tùn xanh mướt, tiên khí nghi ngút.

Nghe đồn Thiên Thần thư viện từng có nhiều học sinh thiên tài ngộ đạo dưới gốc tiên tùng này, nổi tiếng nhất dĩ nhiên là Hợp Bích Song Tiên Vương. Nghe đâu phu thê Hợp Bích Song Tiên Vương lúc trẻ hay ngộ đạo dưới cây tiên, cũng vào lúc đó hai người thầm yêu nhau.

Tiên tùng này qunha năm mông lung sương tiên, khi ngộ đạo dưới gốc cây khiến người tâm trí sáng trong, có thể thông thiên địa, được ích lợi không nhỏ.

Đương nhiên không phải ai cũng chịu được lợi đó, nếu người thiên tư kém, đạo tâm không kiên mà ngộ đạo dưới tiên tùng thường sẽ thần du thái hư không thể hồn về, ngồi ba năm năm là chuyện thường.

Nên về sau học sinh bình thường không tham ngộ dưới tiên tùng, vì sơ sẩy một cái nguyên thần không trở về, ngồi không ba, bốn năm là bình thường. Không ai muốn tùy tiện mạo hiểm, dám tham ngộ dưới tiên tùng đa số là các học sinh thiên tài Thiên Thần thư viện.

Tiên tùng sinh trưởng trên đỉnh núi, đỉnh núi rộng lớn vô cùng, có thể chứa một, hai trăm người. Hiện trên đỉnh núi có hơn một trăm học sinh ngồi dưới đất, yên lặng lắng nghe.

Học sinh ngồi đây nghe đạo đều là học sinh có thiên phú nhất, đỉnh cao nhất Thánh Viện, Đế Phủ. Bọn họ là học sinh thiên tài, ngồi đây luận đạo luận bàn.

Đương nhiên luận đạo luận bàn không cấm người khác tiến đến, nhưng có thể ngồi đây luận đạo luận bàn là hai đệ tử đỉnh cao nhất, có thực lực mạnh nhất Thánh Viện. Đế Phủ. Đặc biệt thiên tài tuyệt thế như Tông Thần Tử càng khiến đám người lu mờ.

Nhiều đệ tử thiên tài giảng đạo luận bàn tại đây, học sinh bình thường ngại không dám ngồi đây. Mấy học sinh thiên tài này mở miệng toàn là ảo diệu đại đạo. Nói ba hoa chích chào. Học sinh thiên phú bình thường nếu ngồi chung với họ, không nêu ra được thứ gì hay ho chẳng phải rất mất mặt?

Mai Tố Dao ngồi dưới tiên tùng, nàng chậm rãi nói, tiếng đại đạo thốt ra từ miệng nàng. Khi Mai Tố Dao giảng đạo thì tiên tùng rũ xuống tiên khí, tiên khí màu tím nhẹ nâng Mai Tố Dao. Nàng vốn tuyệt thế khuynh thành, đẹp không thể tả giờ được tiên khí nâng lên càng như tiên nữ giáng trần, khiến người mê mẩn nhìn.

Huống chi Mai Tố Dao nói đại đạo thanh như luân âm,khiến các học sinh nghe say mê.

Mai Tố Dao chỉ định tham ngộ dưới tiên tùng trong vườn trà hội phẩm trà, để hiểu sâu hơn đại đạo tâm gần đây vừa hiểu ra. Mai Tố Dao không ngờ nhiều thiên tài Thánh Viện, Đế Phủ kéo tới tham đạo.

Khi thảo luận đại đạo thì nhiều học sinh thiên tài lôi kéo Mai Tố Dao giảng đạo.

Lúc ở Cửu Giới Mai Tố Dao từng dạy dỗ giảng đạo, sau này nàng không hứng thú với đạo này. Mai Tố Dao đến Đệ Thập Giới chỉ muốn bình tâm tu hành, không muốn gây qua nhiều sóng gió.

Nhưng hàng trăm học sinh nam nữ thiên tài đẩy Mai Tố Dao lên đài, nàng khó thể từ chối lòng nhiệt tình, tùy tiện giảng một đoạn tâm pháp kinh điển nhất Thiên Thần học viện.

Khi Mai Tố Dao giảng đoạn tâm pháp này thì diệu không thể tả, hơn một trăm vị nam nữ thiên tài học sinh nghe say mê.

Đặc biệt lúc Mai Tố Dao giảng đến diệu dụng của nó cực kỳ huyền diệu, tiên tùng rũ xuống từng lũ tiên khí thô to như tiên anh vây quanh bảo vệ Mai Tố Dao.

Mai Tố Dao nói xong vang tiếng vỗ tay như sấm.

- Nói rất đặc sắc!

Các học sinh thiên tài nam hoặc nữ đều vỗ tay nhiệt liệt.

Tài hoa thiên phú của Mai Tố Dao khiến rất nhiều học sinh phục sát đất, nàng không chỉ xinh đẹp mà tài hoa và thực lực cũng cao nhất Thiên Thần học viện hiện thời. Tài sắc vẹn toàn, Mai Tố Dao được người gọi là mỹ nữ số một Thiên Thần học viện là đúng. Nữ học sinh thiên tài nhập học lâu hơn Mai Tố Dao cũng khâm phục khen:

- Học muội nói rất xuất sắc, ngang bằng
lão sư của học viện chúng ta.

Trong Thiên Thần học viện trừ tồn tại chung cực như Nhân Tông, có thể nói Đế Phủ và Thánh Viện là nơi ngọa hổ tàng long. Chỗ này có vô số thiên tài, từng ra các Thượng Thần, có cả Tiên Vương.

Có thể nói thiên tài đại giáo cương quốc, thậm chí là đế thống tiên môn nếu bỏ vào Thánh Viện, Đế Phủ chưa chắc xuất hiện nhất. Đặc biệt Đế Phủ là nơi tụ tập thiên tài mạnh nhất bách tộc, Nhân Thánh nổi tiếng như cồn hiện nay cũng ra từ Đế Phủ.

Lúc này tụ tập trên ngọn núi toàn là nam nữ học sinh có thiên phú nhất, mạnh nhất Đế Phủ, Thánh Viện của Thiên Thần thư viện. Những học sinh này không dễ phục ai, đều tự cho rằng mình là thiên tài số một thiên hạ.

Nhưng Mai Tố Dao giảng đoạn tâm pháp này khiến nam nữ học sinh có mặt đều tâm phục khẩu phục, kinh thán, gục ngã trước nàng. Mai Tố Dao giảng đoạn tâm pháp này sánh bằng lão sư của học viện. Nên biết lão sư Thiên Thần học viện là Thượng Thần, thậm chí có Tiên Vương, Mai Tố Dao phải tham ngộ đoạn tâm pháp này đến trình độ nào mới được như vậy.

Một học sinh nam đứng dậy trong các nam nữ học sinh, hết sức kinh thán nói:

- Mai Tiên Tử giảng đoạn tâm pháp này đã không ai trong học sinh chúng ta vượt qua được, Diệc Phàm xấu hổ không bằng.dù là Huyền Cực huynh giảng chưa chắc vượt qua được Mai Tiên Tử.

Học sinh nam này người tỏa thần quang, sau đầu có thần hoàn, trông cực kỳ thần thánh, khiến người nhìn kính sợ.

Học sinh nam này là nhân vật phong vân của Thiên Thần học viện, thiếu chủ Tư Thần tông một môn bốn Tiên Vương, tên là Trần Diệc Phàm, được người gọi là Tư Tông Thần Tử.

Trần Diệc Phàm và Vương Huyền Cực Túng Thiên thiếu chủ của Đế Phủ, Khổng Diệp lâm Lục Kiếm Thiểu Hoàng của Bách Đường được người gọi là Tam Tử Thiên Thần học viện. Vương Huyền Cực Túng Thiên thiếu chủ đứng đầu, Trần Diệc Phàm Tư Tông Thần Tử thứ hai, Lục Kiếm Thiểu Hoàng thứ ba. Ba người rất thân nhau.

Lục Kiếm Thiểu Hoàng là lãnh tụ của Bách Đường, Tư Tông Thần Tử là lãnh tụ của Thánh Viện. Thiên phú của Tư Tông Thần Tử dư sức vớ Đế Phủ nhưng gã cố tình ở trong Thánh Viện.

Đám người biết Tư Tông Thần Tử có theo đuổi Mai Tố Dao, tiếc rằng nàng không chút hứng thú với gã. Tư Tông Thần Tử không ngừng cố gắng, gã tràn đầy tự tin.

Lúc này Tư Tông Thần Tử đứng ra nói trừ vì Mai Tố Dao giảng quá hay cũng có ý nịnh.

Mai Tố Dao phản ứng thản nhiên, bình tĩnh như nước:

- Trần học trưởng quá khen, chỉ là tài mọn, bêu xấu.

Có nữ học sinh thiên tài vô cùng hâm mộ say mê nói:

- Mai Tiên Tử quá thần kỳ, đã lợi hại như vậy mà còn khiêm tốn, nếu ta là nam nhân chắc chắn yêu chết Mai Tiên Tử.

- Mai Tiên Tử khiêm tốn, trừ lão sư học viện ra ta chưa từng nghe ai giảng đoạn tâm pháp này tốt như vậy.

Tư Tông Thần Tử cười nói:

- So với Mai Tiên Tử làm ta tự biết xấu hổ.

Học sinh nam thiên tài hùa theo cảm khái:

- Đúng rồi, Mai Tiên Tử chỉ vì xuất đạo muộn chút, không thì đã có thể tranh hùng với hai vị tiền bối Nhân Thánh, Thiếu Niên Vương.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện