Đám Nhân Hiền Tiên Đế nghe xong liếc nhau, im lặng.
Lý Thất Dạ mỉm cười nói:
- Trở về đi, thế giới tương lai còn cần các ngươi gánh vác, tương lai
bách tộc cần các ngươi chống đỡ, về sau càng cần các ngươi hơn. Hôm nay
nơi này chỉ mình ta đủ rồi.
Mục Thiên Tiên Đế khom người vái rồi nhẹ nhàng lướt đi:
- Nếu lão sư đã nói vậy thì Mục Thiên xin cáo lui.
Nhân Hiền Tiên Đế cũng cúi đầu rời đi:
- Chúc Thánh Sư thắng trận.
Thôn Nhật Tiên Đế cười lớn vái, cũng đi:
- Chờ tin tốt Thánh Sư giết bát phương.
Trong phút chốc các vị Tiên Đế, Tiên Vương, thậm chí là Thượng Thần cao vị cũng lần lượt rời đi, biến mất phía chân trời.
Mọi người xoe tròn mắt, Đại Đế Tiên Vương bàng quan hay Thượng Thần, Đại Đế ba tộc Thần, Ma, Thiên tham gia cuộc chiến đều mắt tròn mắt dẹt.
Nhóm Thôn Nhật Tiên Đế thoáng chốc đi sạch chỉ còn một mình Lý Thất Dạ đối
diện mấy chục Đại Đế, Thượng Thần của ba tộc Thần, Ma, Thiên.
Thượng Thần cao vị đứng ngoài xem hút ngụm khí lạnh:
- Cái này... Điên sao?
Rõ ràng sẽ chiếm ưu thế nhưng giờ Lý Thất Dạ đuổi nhóm Thôn Nhật Tiên Đế
đi, một mình một người độc chiến tất cả kẻ địch, quá điên cuồng. Một
người độc chiến trăm vạn đại quân ba tộc Thần, Ma, Thiên, chuyện này sao có thể xảy ra?
Không chỉ Đại Đế cao vị có mặt, còn có tồn tại vô địch như Thế Đế.
Có người nghi ngờ:
- Có khi nào là phục kích đánh lén không?
Nhóm Kiếm Đế cũng nghi ngờ phải chăng đám Thôn Nhật Tiên Đế giả bộ rời đi sau đó đánh bất ngờ bọn họ.
Nhưng nhóm Kiếm Đế mở thiên nhãn ra chiếu sáng thiên địa vẫn không phát hiện bóng dáng Thôn Nhật Tiên Đế, bọn họ đi thật.
Nhóm Thôn Nhật Tiên Đế không chút do dự rời đi vì có lý do, đặc biệt là Thôn Nhật Tiên Đế từng đi theo Âm Nha nên hiểu một khi Âm Nha kêu đi tức là
nắm chắc tuyệt đối, còn có cuộc giết chóc kinh hoàng sắp bắt đầu. Âm Nha kêu bọn họ đi tức là có lý do.
Thế Đế nhìn Lý Thất Dạ chằm chằm, biểu tình trầm trọng chậm rãi hỏi:
- Âm Nha, ngươi lại có âm mưu gì?
- Không âm mưu gì hết.
Lý Thất Dạ cười nói:
- Ta chỉ muốn đại khai sát giới, khi ta nổi máu giết chóc thì chính mình
cũng sợ hãi nên kêu nhóm rời đi, vì ta mà giết người thì dám giết cả
người của mình.
Túng Thiên Tiên Vương hừ lạnh một tiếng:
- Nói năng thật cuồng, ngươi nghĩ một mình ngươi có thể chiến với mọi người chúng ta sao?
Túng Thiên Tiên Vương biết Âm Nha rất khủng bố nhưng không tin một mình hắn
có thể đánh thắng cả đám, huống chi Thế Đế cũng có mặt.
Biểu tình Lý Thất Dạ lạnh băng liếc Túng Thiên Tiên Vương:
- Túng Thiên, ngươi đừng không phục, nếu ta quyết tâm giết người thì ta
không thèm để mười một Thiên Mệnh của ngươi vào mắt. Lúc ta đồ sát Đại
Đế mười một Thiên Mệnh không biết ngươi còn ở xó nào chơi bùn. Mười một
Thiên Mệnh chỉ là đồ bỏ!
Mặt Túng Thiên Tiên Vương đỏ rần, gã là Tiên Vương mười một Thiên Mệnh, ở thời đại nào, nơi đâu cũng ngạo thị
quần hùng, khiến ai cũng run rẩy nhưng Âm Nha nói tồn tại đó chỉ là đồ
bỏ.
Câu bá khí không gì sánh bằng này khiến mọi người hút ngụm
khí lạnh, đám khán giả hoảng sợ. Quá bá đạo, coi Tiên Vương mười một
Thiên Mệnh chỉ là đồ bỏ.
- Đương nhiên câu nói của ta không phải nhằm vào ngươi.
Lý Thất Dạ ngồi trên ghế lớn quét mắt tất cả Thượng Thần Đại Đế nhóm Kiếm Đế, Vũ Luân Ma Đế, mỉm cười nói:
- Ý ta là tất cả kẻ có mặt đều là rác.
Mọi người biến sắc mặt, làm Đại Đế, dù bọn họ có tu dưỡng, rộng lượng cỡ
nào nhưng khi bị người mắng là rác ngay trước mặt cũng không nuốt trôi
cục tức được. Bọn họ là tồn tại giậm chân một cái khiến nguyên thời đại
run rẩy.
Trong bọn họ chỉ một mình Thế Đế là bình tĩnh, vẻ mặt bình thản nhưng thật ra trong lòng thì nặng trĩu, suy tính kỹ càng.
Vì Thế Đế đối địch với Âm Nha đời đời, trên thế gian không ai hiểu rõ Âm
Nha nhiều hơn lão. Âm Nha xua nhóm Thôn Nhật Tiên Đế đi ngay lúc này
nghĩa là bên trong ẩn chứa âm mưu siêu khủng bố.
Thế Đế biết rõ
Âm Nha không phải loại người xung động, tuyệt đối không đánh trận chiến
không nắm chắc. Lý Thất Dạ dám đuổi nhóm Thôn Nhật Tiên Đế đi tức là hắn có đòn sát thủ càng khủng bố, đáng sợ hơn, chính Đại Đế mười hai Thiên
Mệnh như Thế Đế cũng không thoát khỏi được.
Người đầu tiên không phục là Kiếm Đế, gã hét to:
- Được, để ta xem thử ngươi mạnh đến mức nào!
Đinh!
Trường kiếm ra khỏi vỏ, một kiếm máu vạn cổ, kiếm ra thì vạn cổ đảo điên,
chúng sinh tan biến. Trong khoảnh khắc nhát kiếm quét qua, thần ma thành tro.
Đại Đế hút ngụm khí lạnh, thầm rợn tóc gáy.
Đinh!
Nhát kiếm không chém chết Lý Thất Dạ như trong tưởng tượng, bàn tay hắn sáng rực, hai ngón tay kẹp kiếm của Kiếm Đế.
Đinh!
Một tiếng kiếm ngân, trường kiếm của Kiếm Đế trượt đi, rõ ràng trường kiếm đã bị Lý Thất Dạ kẹp lại nhưng vẫn chém vào đầu hắn. Lý Thất Dạ hét lên:
- Kiếm thuật giỏi!
Lý Thất Dạ trợn to mắt, vì sao rực rỡ, các ngọn cỏ mọc.
Đinh đinh đinh đinh đinh!
Trong khoảnh khắc ức vạn tần kiếm chém vào Kiếm Đế, mỗi thần kiếm mang theo vô thượng thần uy, khủng bố vô địch.
Đối diện ức vạn thần
kiếm chém tới, Kiếm Đế hét to:
- Chém!
Kiếm Đế rút kiếm về bảo vệ mình, một kiếm quét vạn vực chớp mắt chặt đứt các thần kiếm, không kiếm quang nào đến gần gã thêm một tấc được.
Sáu Đại Đế nhóm Long Thương Ma Đế, Tuyệt Đao Thần Đế, Vũ Luân Ma Đế lập tức tấn công, cùng giết hướng Lý Thất Dạ:
- Thánh Sư, chúng ta chém ngươi!
Long Thương Ma Đế, Tuyệt Đao Thần Đế và Kiếm Đế cùng là Binh Minh, bọn họ cùng tiến cùng lui.
Rầm!
Lý Thất Dạ cái ghế dưới thân Lý Thất Dạ vỡ nát, hắn đứng dậy.
Ầm!
Vang tiếng nổ điếc tai, Thiên Mệnh hiển hiện chìm nổi vạn cổ, bốn khí lực rực rỡ.
Vù vù vù vù vù!
Lĩnh vực trọng chậm, lĩnh vực băng giải mở ra, điên cuồng khuếch trương.
Bùm bùm bùm bùm bùm!
Một chuỗi tiếng nổ nhức óc, Lý Thất Dạ một đấm đánh ra, mỗi cú đấm đều trúng nhóm Long Thương Ma Đế.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Lý Thất Dạ với hai lĩnh vực một mình đấu với sáu Đại Đế nhóm Long Thương Ma Đế.
Thùng thùng thùng!
Trong hai lĩnh vực, nhóm Long Thương Ma Đế không giành được ưu thế bị Lý Thất Dạ từng đấm đánh trúng.
Đám người Long Thương Ma Đế biến sắc mặt, toàn thân rực rỡ:
- Tránh ra!
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Tiếng nổ không dứt bên tai, Thiên Mệnh của bọn họ đều bắn lên cao. Long
Thương Ma Đế và Vũ Luân Ma Đế là mười Thiên Mệnh, Tuyệt Đao Thần Đế có
chín Thiên Mệnh.
Khi tất cả Thiên Mệnh của sáu vị Đại Đế đều
hiện ra, lực lượng Thiên Mệnh điên cuồng tràn ngập trong thiên địa. Mấy
chục Thiên Mệnh phô bày uy lực, không hề thu giấu, tất cả lực lượng ầm
vang tứ giăng toàn thế giới.
Ầm!
Vang tiếng nổ điếc tai, trong khoảnh khắc mười một Thiên Mệnh của Kiếm Đế bắn lên trời, huyết
khí từ người gã tuôn ra ồ ạt, một lực lượng thần thánh tràn ngập trong
thiên địa.
Trong khoảnh khắc lực lượng thần thánh của Kiếm Đế
hóa thành lĩnh vực, lực lượng đó như trời ban xyên qua hai lĩnh vực của
Lý Thất Dạ, uy trời ập hướng hắn. Thánh uy này không chỉ muốn trấn áp Lý Thất Dạ còn muốn suy yếu huyết khí của hắn, giảm đi lực lượng của hắn.
Thấy lực lượng thần thánh tự thành lĩnh vực làm đám khán giả biến sắc mặt kêu lên:
- Huyết thống Thánh Quyền!
Huyết thống Thánh Quyền là một trong hai cổ huyết của Thiên tộc, nằm trong
tám cổ huyết của Thập Tam Châu. Huyết thống Thiên Quyền là tiên huyết
của Thiên tộc, nó có các uy lực vô thượng như mau, úy yếu, thần phục.
Huyết thống Thánh Quyền là một trong hai cổ huyết dưới huyết thống Thiên Quyền nên nó mang theo hai uy lực là suy yếu và trấn áp.
Khi
loại uy lực huyết thống này thi triển ra thì có thể trấn áp đối thủ ngay trong chớp mắt, suy yếu cảnh giới và huyết khí của đối phó, thậm chí
giảm thấp một cảnh giới. Ngẫm lại xem, chớp mắt khiến đạo hạnh của một
người giảm xuống một cảnh giới là điều khủng bố biết bao.
Kiếm
Đế là Đại Đế mười một Thiên Mệnh, huyết thống Thánh Quyền thi triển trên người gã thì uy lực càng mạnh mẽ. Dù là Đại Đế Tiên Vương cùng có mười
một Thiên Mệnh khi quyết đấu với Thiên Mệnh cũng yếu thế trước huyết
thống Thánh Quyền.
Ong ong ong ong ong!
Mệnh Cung tứ
tượng của Lý Thất Dạ cuồn cuộn, Mệnh Cung tứ tượng hiển hiện, tứ tượng
bềnh bồng quanh thân hắn. Bảo vệ hắn. uy lực huyết thống Thánh Quyền
không thể không uy hiếp được Lý Thất Dạ.
Lý Thất Dạ mỉm cười nói:
- Các ngươi gọi là thánh huyết hay tiên huyết cũng thế, tất cả huyết thống của các ngươi vô dụng với ta.
Bùm!
Mệnh Cung mở ra, Thần Ma Thập Nhị lao ra.
Vèo!
Thần Ma Thập Nhị bỗng chốc hợp thể lập tức dung hợp với Lý Thất Dạ.
Trong khoảnh khắc Lý Thất Dạ như có mười hai tiên thể, toàn thân bộc phát lực lượng tăng vọt.
Ầm!
Vang tiếng nổ điếc tai, các Mệnh Cung của Lý Thất Dạ bắn lên cao, mười ba
Mệnh Cung hiện ra. Hỗn Độn chi khí vô cùng tận rũ xuống, Lý Thất Dạ như
từ tuyên cổ bước đến, hắn trở thành tồn tại vô địch tuyên cổ, hắn hóa
thân vĩnh hằng bất diệt.
Hỗn Độn chi khí tràn ngập vô tận, giờ
này khắc này Lý Thất Dạ là thế giới này, thế giới là hắn. Dưới mười ba
Mệnh Cung, Lý Thất Dạ vượt trên tất cả.