Nghe vậy, Dương Thăng Bình lập tức dẫn đường. Dầu gì hắn cũng sống ở
Hoàng Đình, đã nằm lòng đường xá ở Hoàng Đình, thậm chí còn rõ hơn cả
Vương Hàm rất ít khi rời khỏi hoàng cung.
Khi bọn họ tới Cửa hàng Kiêu Hoành, chỉ thấy cửa hàng khổng lồ tới mức không thể hình dung.
Trên thực thế, thay vì nói cửa hàng thì nên nói là một tòa thành lớn sẽ đúng hơn. Bởi vì nơi này mênh mông rộng lớn, cửa hàng vô số. Tuy chỉ chiếm
một góc nhỏ của Hoàng Đình thế nhưng diện tích của góc nhỏ đó cũng đủ hù chết người.
Đương nhiên, phải tầm cỡ như Cửa hàng Kiêu Hoành
thì mới có thể chiếm cứ địa bàn rộng lớn như vậy ở trọng địa của đạo
thống, người khác không có thực lực như vậy.
Trên thực tế, ở Tam Tiên giới, nếu như muốn mua hay bán thì nơi nghĩ tới đầu tiên chính là
Cửa hàng Kiêu Hoành. Sở dĩ như vậy không phải chỉ vì Cửa hàng Kiêu Hoành có uy tín tuyệt đối.
Quan trọng hơn Cửa hàng Kiêu Hoành có mọi
mặt hàng mà ngươi muốn mua. Vì vậy, chỉ cần ngươi bước vào Cửa hàng Kiêu Hoành thì không sợ không mua được thứ ngươi muốn, cũng không sợ không
tìm được thứ ngươi muốn mua.
Cửa hàng Kiêu Hoành, xuyên khắp Tam Tiên giới, là một kỳ tích do thiếu niên tên Kiêu Hoành sáng tạo. Có lẽ
hắn không có chiến tích gì trên con đường tiềm tu luyện đạo, không phải
Chân Đế, cũng không có chiến công hiển hách, cũng không phải thủy tổ
khai thác lãnh thổ vô ngàn.
Thế nhưng, người thiếu niên này có
thể bán hàng hóa của mình tới mọi ngóc ngách ở Tam Tiên giới, để cái tên "Kiêu Hoành" của mình trải khắp Tam Tiên giới. Chuyện hắn làm được còn
ghê gớm hơn Chân Đế, ghê gớm hơn thủy tổ.
Dù sao nhiều năm trôi
qua, rất nhiều Chân Đế cùng thủy tổ đã bị chôn vùi bên dưới dòng sông
thời gian. Thế nhưng Cửa hàng Kiêu Hoành vẫn còn, cái tên "Kiêu Hoành"
danh dương Tam Tiên giới, mọi người ở Tam Tiên giới đều biết thế gian có một cửa hàng tên Kiêu Hoành.
Không ai biết bí quyết Cửa hàng
Kiêu Hoành thành công như vậy, có lẽ bí quyết đó đã biến mất cùng Kiêu
Hoành. Thế nhưng hôm nay Cửa hàng Kiêu Hoành vẫn ngạo nghễ Tam Tiên
giới... như vậy đủ rồi.
Vì vậy, khi nhìn thấy ký hiệu vừa giống
búa nhỏ vừa giống khuyên tai của Cửa hàng Kiêu Hoành, Lý Thất Dạ không
khỏi mỉm cười, cảm khái nói rằng:
- Con cưng của trời! Không hổ
là Kiêu Hoành. Khắp thế gian này, người có thể xứng với hai chữ "Kiêu
Hoành", chỉ có một mình ngươi mà thôi!
Khi đi vào Cửa hàng Kiêu
Hoành, nhìn hàng hóa quý hiếm bày khắp nơi, làm Chu Tư Tĩnh đến từ vùng
quê hẻo lánh trợn mắt ngoác mồm. Trân bảo trong mắt nàng bây giờ chỉ là
những món hàng hóa phổ thông được trưng bày trong tủ.
Thậm chí
tiên dược mà nàng cho rằng chỉ có trong truyền thuyết cũng chỉ là một
món hàng hóa bình thường trên kệ Cửa hàng Kiêu Hoành mà thôi.
Vì vậy, quy mô của Cửa hàng Kiêu Hoành đã làm choáng nha đầu chưa từng va chạm xã hội như Chu Tư Tĩnh.
Cửa hàng Kiêu Hoành là cửa hàng lớn nhất Tam Tiên giới. Tuy Cửa hàng Kiêu
Hoành ở Cuồng Đình đạo thống không phải chi nhánh lớn nhất thế nhưng
ngươi cũng có thể mua được tất cả mọi thứ ngươi muốn, cho dù không có
hàng sẵn thì chỉ cần ngươi giao đủ tiền thì Cửa hàng Kiêu Hoành sẽ tìm
được tất cả hàng hóa mà ngươi muốn trong thời gian ngắn nhất.
Đây là nội tình lớn nhất của Cửa hàng Kiêu Hoành. Nếu như thế gian có thứ
ngay cả Cửa hàng Kiêu Hoành cũng không bán thì ngươi đừng mong mua được ở những nơi khác, cũng có nghĩa có tiền cũng không mua được.
Cũng giống như Lý Thất Dạ từng nói với người đánh xe ngựa, hắn muốn mua một
Chân Tiên. Như vậy, ngay cả Cửa hàng Kiêu Hoành cũng không bán thì những nơi khác cũng không có mà bán. Thứ này không thể mua bằng tiền.
Cửa hàng Kiêu Hoành từng lưu truyền một câu nói như thế này, chuyện có thể
giải quyết bằng tiền thì không còn là chuyện, nhưng nếu như ngươi giao
đủ tiền mà bọn họ lại không giao dịch thì không còn là chuyện tiền bạc
nữa.
Đi vào Cửa hàng Kiêu Hoành, Chu Tư Tĩnh cảm thấy giống như
đi vào một thế giới cực kì rộng lớn. Chu Tư Tĩnh nhìn từng món trân bảo, từng món tiên vật đến hoa mắt. Trong nhất thời nàng cảm thấy đôi mắt
của mình không đủ dùng.
Tất nhiên, tuy Cửa hàng Kiêu Hoành
đủ
loại bảo vật, đủ loại tiên trân, đủ loại hàng hóa mà ngươi muốn, thế
nhưng giá cả cũng rất kinh khủng. Theo Chu Tư Tĩnh, giá của mỗi món hàng hóa ở trong này đều là con số thiên văn. Giá cao như vậy, cả đời nàng
cũng không mua nổi. Đừng nói một mình nàng mà ngay cả Đại Kiếm môn cũng
không trả nổi giá cả như này. Lý Thất Dạ không hề cảm thấy hứng thú với binh khí trân bảo của Cửa hàng Kiêu Hoành, hắn chỉ tùy ý nhìn vài lần rồi thôi.
Sau khi Lý Thất Dạ vào Cửa hàng Kiêu Hoành thì nơi muốn đi trước nhất là
tiệm thuốc. Tiệm thuốc của Cửa hàng Kiêu Hoành là thuốc đầy đủ dược liệu nhất Cuồng Đình đạo thống. Có thể nói ngươi có thể mua được mọi dược
liệu mà ngươi mong muốn ở tiệm thuốc này. Ngay cả tiên dược cực kỳ hiếm
thấy thì ngươi cũng có cơ hội mua tới tay, đương nhiên tiền đề là ngươi
có đủ tiền thanh toán.
Lý Thất Dạ cũng không mua thần thảo hay
tiên dược. Hắn mua rất nhiều dược liệu phổ thông, hơn nữa mỗi một phần
dược liệu đều không giống nhau.
Đương nhiên, khi Lý Thất Dạ mua dược liệu, không cần hắn nói thì Vương Hàm giả dạng làm đầy tớ lập tức trả tiền thay hắn.
- Công tử mua nhiều dược liệu như thế để làm gì?
Chu Tư Tĩnh giúp Lý Thất Dạ thu thập bao lớn bao nhỏ dược liệu, không khỏi tò mò nói.
Tuy Lý Thất Dạ là tổ tiên Cuồng Đình đạo thống sống lại, thế nhưng trong
mấy ngày Chu Tư Tĩnh hầu hạ Lý Thất Dạ, cảm thấy Lý Thất Dạ không cao
thượng như tưởng tượng. Rất nhiều lúc hắn là một con người hiền hòa, Chu Tư Tĩnh rất thích hầu hạ chủ nhân như vậy.
- Luyện dược.
Lý Thất Dạ nói.
- Công tử muốn luyện Trường Sinh đan?
Hoàng hậu Vương Hàm có kiến thức hơn Chu Tư Tĩnh cùng Dương Thăng Bình, nhìn
dược liệu Lý Thất Dạ mua, nàng mơ hồ đoán được Lý Thất Dạ muốn làm gì.
- Đúng, vừa vặn rãnh rỗi nên muốn luyện mấy lò.
Lý Thất Dạ cười nói. Đương nhiên, Lý Thất Dạ không luyện Trường Sinh đan
cấp Tiên Nhân. Hắn tạm thời luyện thử tay nghề. Quan trọng hơn, hắn muốn nghiên cứu Trường Sinh đan, muốn nghiên cứu một ít manh mối đằng sau
qua việc luyện Trường Sinh đan. Hắn rất có kinh nghiệm trong lĩnh vực
này, rất ít ai có thể so sánh.
- Công tử muốn trường sinh?
Vương Hàm cũng tò mò. Nàng cực kì tò mò, cực kì khát vọng, cực kì ước ao vị
tổ tiên phục sinh này. Nàng muốn biết người đàn ông này từng trải qua
kiếp người dữ dội như thế nào.
- Luyện chơi mà thôi. Đang rãnh tay nên luyện một chút.
Lý Thất Dạ nói.
- Ách!
Nghe vậy, Dương Thăng Bình không khỏi nghẹn họng. Tuy Tam Tiên giới có đủ
loại đan dược, thế nhưng Trường Sinh đan đại biểu cho thành tựu tối cao
của đan đạo. Thậm chí có người sau khi trở thành Chân Đế cũng khổ sở tìm kiếm Trường Sinh đan, thậm chí có Chân Đế không tiếc bỏ rất nhiều tiền
cầu mua Trường Sinh đan.
Có biết bao luyện đan sư kiêu ngạo vì
luyện được Trường Sinh đan. Nhưng bây giờ Lý Thất Dạ lại nói luyện chơi
một chút mà thôi. Câu nói này quá thô bạo, quá vô song! Có lẽ chỉ có tổ
tiên Cuồng Đình đạo thống mới nói được lời nói khí phách như vậy.