Đế Bá

Long Tu Tiên.


trước sau

Có người hỏi, chênh lệch lớn nhất giữa Chân Thần cùng Chân Thánh là ở đâu? Chân Thần là Thần, tu sĩ dưới Chân Thần chỉ là phàm nhân mà thôi, đây là chênh lệch. Hà huống chi, ngay cả Chân Đế cũng phải trở thành Chân Thần thì mới có thể xưng đế.

- Sợ rằng Lý Thất Dạ tiêu đời rồi.

Nhìn thấy bên trong nơi đóng quân của Trần gia có Chân Thần tọa trấn. Tuy rằng mọi người không biết vị Chân Thần Trần gia này là ai, thế nhưng chỉ cần có thực lực Chân Thần thì đã đủ rồi.

Trong giây lát, mọi người nhìn Lý Thất Dạ. Dù rằng Lý Thất Dạ rất mạnh, thế nhưng rất nhiều người cảm thấy Lý Thất Dạ vẫn chưa đạt tới độ cao như Chân Thần. Dù sao từ Chân Thánh bước vào Chân Thần là một chuyện vô cùng khó khăn. Nếu như ở Cuồng Đình đạo thống ai có thể bước vào Chân Thần cảnh giới, vậy thì chỉ có thế hệ trẻ đệ nhất nhân --- Sở Thanh Lăng.

- Người này là đệ nhất hung nhân. Nhưng coi như hung cách mấy thì cũng không thể đấu với Chân Thần. Nếu như thức thời thì nên rút lui, tìm kiếm một cái thang leo xuống.

Ngay cả cường giả thế hệ trước cũng nghĩ như vậy.

Nói không khách sáo, toàn bộ Cuồng Đình đạo thống sợ rằng không có một người trẻ tuổi nào có thể chống lại Chân Thần. Coi như đệ nhất nhân Sở Thanh Lăng cũng không thể. Dù sao nàng còn trẻ, còn cần thời gian.

- Chân Thần mà thôi.

Đối mặt với khí tức Chân Thần như cuồng triều ở trong doanh địa Trần gia, Lý Thất Dạ vô cùng bình tĩnh, nói tùy ý:

- Chân Thần nếu như không thành tựu bất hủ thì cũng chỉ là sâu kiếng mà thôi. Đăng lâm Chân Thần, hoặc chứng đạo thành đế, hoặc thành tựu bất hủ, những thứ còn lại chỉ là mây bay.

Câu nói này vừa thốt, tất cả mọi người hoàn toàn biến sắc, tất cả mọi người cùng rít lạnh. Trong nhất thời, rất nhiều người nhìn nhau. Cho dù vừa rồi Lý Thất Dạ phô bày thực lực mạnh mẽ, thế nhưng câu nói này của Lý Thất Dạ cũng thật quá quắc.

- Quá ngông cuồng rồi, lại dám coi thường Chân Thần như vậy, hắn cho rằng hắn là ai, hắn là Chân Đế sao?

Có người hừ lạnh, bất mãn cái thói hung hăng ngông cuồng của Lý Thất Dạ.

- Chân Thần nếu đăng thiên đã được xem là vô địch rồi. Nếu như bất hủ thì là tồn tại có tư cách đi vào Tiên Thống, có thể khinh thường Vạn Thống giới, thậm chí ở Đế Thống giới cũng hết sức quan trọng. Cái người đệ nhất hung nhân này tuy thực lực mạnh mẽ, thế nhưng coi thường Chân Thần như vậy, cũng quá mức ngông cuồng rồi. Khắp thế gian này, có ai dám nói dưới bất hủ đều là mây bay chứ.

Có trưởng lão môn phái cũng cảm thấy Lý Thất Dạ quá ngông cuồng.

Dù sao Chân Thần đã mạnh lắm rồi, chứ đừng nói tới Chân Thần đăng thiên. Còn Chân Thần bất hủ thì càng khỏi bàn, đó là tồn tại cao thượng.

Đừng nói Cuồng Đình đạo thống, ngay cả Vạn Thống giới cũng không có ai dám nói dưới bất hủ đều là mây bay. Như vậy chẳng khác nào đắc tội toàn bộ Chân Thần trong thiên hạ.

- Hừ ---

Ngay khi Lý Thất Dạ vừa nói xong thì bên trong doanh trại Trần gia vang tới tiếng hừ, âm thanh như sấm sét, chớp mắt nổ tung, uy lực vô cùng cường bá!

Dưới sức mạnh Chân Thần vô cùng cường bá này, rất nhiều người thót tim, nhất là những người yếu, họ không thể đứng vững, nhào quỳ xuống đất.

Cảnh tượng này khiến nhiều người kiêng dè. Chân Thần đúng là Chân Thần, sức mạnh hơn xa bọn họ.

- Đừng bất mãn, ta chỉ nói thật mà thôi.

Dù cho Chân Thần hừ lạnh, Lý Thất Dạ vẫn cứ thảnh thơi, chỉ mỉm cười, nói rằng:

- Ở Tam Tiên giới, dưới bất hủ đều là mây bay, thủy tổ mới là chí cao!

- Cái đồ không biết trời cao đất rộng!

Nhìn thấy Lý Thất Dạ nhục mạ lão tổ tông của mình, Trần Thư Vĩ kích động quát lên:

- Họ Lý, nhà ngươi chớ ngông cuồng tự đại. Muốn khiêu chiến lão tổ tông Chân Thần của chúng ta, nhà ngươi còn chưa đủ tư cách, trước tiên qua ải của ta rồi hẵng nói.

Bị Trần Thư Vĩ khiêu chiến, Lý Thất Dạ chỉ chầm chậm nhìn
hắn, lười nhác nói rằng:

- Gà đất chó sành mà thôi, sao đủ thành đạo, ba quyền hai cước là đánh tan nát.

Lý Thất Dạ vừa nói vậy, sắc mặt Trần Thư Vĩ cực kì khó coi, giận run người. Hắn làm Kinh Sư Thiếu Bảo, cũng coi như cao cao tại thượng, rất nhiều con cháu thế gia nhìn thấy hắn đều phải cúi đầu khom lưng, đều coi việc xưng huynh gọi đệ với hắn là chuyện vinh quang. Nhưng ở trước mặt Lý Thất Dạ lại không đáng nhắc tới, khiến hắn giận đỏ mặt.

- Được lắm, họ Lý, ta muốn xem xem ngươi có bao nhiêu bản lĩnh!

Lúc này, Trần Thư Vĩ phẫn nộ. Chỉ nghe "đùng", hắn lấy ra một món binh khí.

Khi món binh khí này được lấy ra, chớp mắt đế uy tràn trề, từng luồng đế uy phóng lên trời, xông thẳng vòm trời, xé rách vân tiêu.

- Đế Binh! Binh khí của Chân Đế!

Cẩm nhận từng luồng đế uy, rất nhiều người thót tim. Từng luồng đế uy dường như có thể ép vỡ chư thiên.

Lúc này, chỉ thấy hai tay Trần Thư Vĩ cầm một cây roi rất dài, đầu roi nằm ở hai bên tay Trần Thư Vĩ, thoạt nhìn như hai sợi râu rồng vừa dài vừa to.

Nhất là lúc này Trần Thư Vĩ đứng ở trước nhất, phía sau có hai nhánh kỵ bình nên thoạt nhìn hắn giống như một cái đầu rồng, mà roi dài trong tay hắn thì lại là râu rồng, kéo dài tới thân rồng mới thôi.

Roi dài vừa dài vừa thô vừa to này tỏa ra từng luồng đế uy. Khi từng luồng đế uy phóng lên trời thì hệt như một cây thiên kiếm chém trời. Hơn nữa roi dài này tràn trề một loại khí tức, dường như là khí tức của cự long.

- Đế Binh, đây là đạo ngoại kỳ binh của Chân Đế!

Có người nhìn thấy roi dài ở hai tay Trần Thư Vĩ, thì thào nói rằng.

- Long Tu Tiên!

Nhìn roi dài ở hai tay Trần Thư Vĩ, có một vị trưởng lão môn phái nhận biết lai lịch của cây roi này, rít lạnh một hơi, thì thào nói rằng:

- Đây là món binh khí do Chân Đế Trần gia dùng râu rồng luyện thành.

Là một đại thế gia của Cuồng Đình đạo thống, tổ tiên của Thượng bộ Trần gia cũng từng xuất hiện một vị Chân Đế.

Long Tu Tiên trong tay Trần Thư Vĩ đúng thật là đạo ngoại kỳ binh mà Chân Đế Trần gia để lại cho bọn họ. Nghe nói Chân Đế Trần gia từng giết chết một con cự long, cuối cùng lấy hai nhánh râu của con cự long này luyện chế thành một món binh khí --- Long Tu Tiên!

Khi Trần Thư Vĩ cầm roi dài, rất nhiều người sợ hãi, cũng có mấy phần kính nể.

Tuy thực lực của Trần Thư Vĩ chỉ là Chân Hoàng tiêu cảnh. Thế nhưng khi hắn cầm Long Tu Tiên do tổ tiên Chân Đế để lại thì lai là một chuyện khác.

Cầm Đế Binh, cũng có nghĩa Trần Thư Vĩ có thể khiêu chiến Chân Hoàng đại cảnh, thậm chí có cơ hội đánh vượt cảnh giới với Chân Thánh không có Đế Binh. Binh khí của một vị Chân Đế, uy lực vô cùng khủng bố.

- Đây là nội tình.

Có người hâm mộ.

Đối với không ít đệ tử thế gia, có được một món binh khí của Chân Thần cũng là chuyện rất ghê gớm, càng khỏi phải nói binh khí Chân Đế!


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện