Ong ong ong ong ong!
Trong hố sâu lại bắn lên từng luồng huyết quang, chúng nó không giống với huyết quang vừa rồi bắn ra. Lần này huyết quang có màu sắc lấp lánh như ánh sáng phản chiếu từ trong thủy tinh, cực kỳ hấp dẫn.
Rào rào!
Một cái bóng lao ra khỏi cái hố, cái bóng chỉ cỡ nắm tay, là vua nhân sâm hình người. Gốc nhân sâm vương mọc ra một số rễ sâm trông như râu,
nó lao ra khỏi hố to, dáng vẻ kinh hoàng như bị thứ gì hù sợ.
Khi gốc nhân sâm vương vọt lên từ cái hố to thì mùi nhân sâm nồng nặc chui vào mũi. Lúc mọi người ngửi được mùi nhân sâm đó thì cảm giác toàn thân thoải mái, cảm giác tinh thần sảng khoái, rất là huyền diệu.
Mùi nhân sâm chui vào mũi khiến người không kiềm được hít sâu.
Thấy nhân sâm vương lao ra từ cái hố to, có người hét to một tiếng, thèm nhễu nước miếng:
- Huyết sâm!
Có lão tổ thế gia thấy huyết sâm thì la to lập tức lao hướng cái hố to chộp lấy huyết sâm:
- Huyết sâm!
Gốc nhân sâm vương mới vọt lên thấy có người lao tới thì hoảng hốt, chớp mắt chui vào trong cái hố lại, lặn xuống sâu hơn.
Thấy huyết sâm trốn vào cái hố to, lão tổ thế gia hét lớn lao xuống theo:
- Trốn đi đâu!
- Đừng để nó trốn!
Thoáng chốc các bóng người nhảy vào hố to, mọi người bất chấp cái hố này sâu không thấy đáy.
Trong thời gian ngắn vô số cường giả tu sĩ xông vào cái hố to, chen
chúc lộn xộn. Tiếng hét chói tai, tiếng rống hòa lẫn vào nhau. Mọi người ước gì mình là người đầu tiên lao vào cái hố to.
Mọi người vứt ý định xem cuộc chiến sang bên, tranh nhau xông vào hố
to. Với tất cả thì xem náo nhiệt không quan trọng bằng được đến huyết
sâm.
Khoảnh khắc gốc nhân sâm xuất hiện thì Lý Thất Dạ cũng xoay người lao vào Huyết Nha sơn, nhưng không phải đuổi theo huyết sâm. Lý Thất Dạ lao lên một ngọn núi, ngồi xổm xuống quan sát.
Thấy Lý Thất Dạ đột nhiên rời đi làm Trần Thái Hợp thở phào nhẹ nhõm, liền xông vào doanh địa cùng đám lão tổ bàn bạc việc lớn, vì bọn họ
biết có việc lớn xảy ra.
Lý Thất Dạ nhìn mặt đất dưới chân, đất bùn trông không có gì đặc biệt nhưng nếu quan sát kỹ sẽ thấy thường có một sợi tơ vàng mỏng manh vụt
qua đất bùn, sợi tơ vàng đang di động.
Lý Thất Dạ nhìn chằm chằm sợi tơ vàng mỏng manh thường chỉ thoáng hiện giây lát.
Lý Thất Dạ đã bày ra thiên la địa võng dưới đạo cơ, khi thứ này xuất hiện thì hắn là người đầu tiên nhận ra ngay.
Mọi người trước tiên lao vào hố to muốn bắt giữ huyết sâm đó, nhưng Lý Thất Dạ không hề có hứng thú với nó.
Lý Thất Dạ ở trên ngọn núi chú ý tình hình dưới chân. Sợi tơ vàng
chợt lóe trong đất bùn, có vẻ thứ này rất cảnh giác và gian xảo, hơn nữa nó độn hành siêu nghịch thiên.
Rất có thể huyết sâm chỉ là bù nhìn che giấu tai mắt, huyết sâm hấp dẫn mọi người chú ý nên không ai biết nó xuất hiện.
Lý Thất Dạ yên lặng chờ đợi, hắn nhìn chằm chằm dưới đất. Tuy sợi tơ
vàng lúc ẩn lúc hiện nhưng Lý Thất Dạ rất có kiên nhẫn, hắn biết thứ này chắc chắn sẽ xuất hiện, vấn đề là sớm hay muộn.
Khi Lý Thất Dạ ở trên ngọn núi thì có một người luôn chú ý từng hành động của hắn, đó là Ngân Hồ của Thánh Viện Bắc Cảnh.
Ngân Hồ Từ Trí Kiệt luôn chú ý từng hành động của Lý Thất Dạ, gã bỏ
qua huyết sâm mà chỉ chăm chăm theo dõi Lý Thất Dạ. Vì với Ngân Hồ thì
giá trị huyết sâm thua xa Lý Thất Dạ.
Huống chi Thánh Viện bọn họ hay Trần gia Thượng Bộ đều không đến vì
huyết sâm, bọn họ có mục đích khác, huyết sâm chỉ là tiện tay.
Hiện tại dù là cường giả Thánh Viện hay Thượng Bộ đều án binh bất
động. Đã có rất nhiều người lao vào hố to đuổi bắt huyết sâm, nhưng bọn
họ vẫn ở yên tại chỗ. Vì lão tổ đã ra lệnh bọn họ mặc kệ huyết sâm, còn
chuyện quan trọng hơn phải làm.
Hố to trong Khuyết Nha sơn siêu lớn, bởi vì nó đã từng bị vô số người khai quật. Hố to rơi xuống từng lớp, bên dưới là vực sâu không đáy,
không ai biết nó sâu bao nhiêu.
Huyết sâm quá nhanh, chớp mắt đã trốn vào hố to. Cái hố lớn
như cái
phễu, mọi người không biết huyết sâm chạy đến đâu, khi bọn họ đuổi theo
vào hố thì đã không thấy bóng dáng huyết sâm đâu.
Nhưng vẫn có người không chết tâm đào bới trong hố to, tiếng nổ ầm ĩ
không dứt, đất đá sụp xuống. Tiếc rằng huyết sâm đã chạy mất tăm, dù bọn họ đào ba thước đất lên vẫn không thấy dấu vết đâu.
- Xui!
Cuối cùng mọi người không tìm được huyết sâm đành bò ra khỏi hố to, bực bội rủa.
Có trưởng lão môn phái nói:
- Gốc huyết sâm này có lẽ có dược linh cỡ ngàn vạn năm, nó đã thông
linh, cực kỳ khó khăn bắt được nó, cần Chân Thần ra tay mới được.
Mọi người không biết bắt giữ huyết sâm, vừa bò ra khỏi hố to vừa thất vọng lèm bèm vài câu rồi lại không biết làm sao. Bao nhiêu người đến
Khuyết Nha sơn vì huyết sâm, có vài lần thấy nó nhưng vẫn không thu
hoạch được gì, không ai có thể bắt giữ được nó.
Lý Thất Dạ không quan tâm về huyết sâm, hắn tập trung tinh thần nhìn đất bùn dưới chân, yên lặng chờ thứ đó xuất hiện.
Mọi người không bắt được huyết sâm thì chuyển chú ý sang Lý Thất Dạ,
nhóm Thượng Bộ. Nhưng lúc này chỉ mình Lý Thất Dạ đứng trên ngọn núi,
không ai biết hắn làm gì. Hàn Phong Thượng Bộ thì đóng chặt cửa doanh,
trận địa nghiêm ngặt như gặp đại địch, sẵn sàng chiến đấu bất cứ lúc
nào.
Thấy hai bên không định đánh nhau thì có kẻ bất mãn lẩm bẩm:
- Không đánh sao?
Rào!
Có tiếng vang khẽ, nhẹ đến nỗi rất khó nghe thấy. Đất cát đột nhiên nhô lên, dường như có thứ gì di chuyển dưới lòng đất.
Thấy biến đổi đó con ngươi Lý Thất Dạ co rút, vẫn không ra tay, hắn
yên lặng chờ đợi, sẵn sàng hành động. Lý Thất Dạ không đánh rắn động cỏ, vì thứ này cũng chỉ đang thăm dò.
Bỗng vèo một tiếng, một mũi tên bắn tới. Lý Thất Dạ sắc mặt âm trầm vụt ngẩng đầu, nhưng mũi tên không bắn về phía hắn.
Bùm!
Mũi tên bắn vào ngọn núi Lý Thất Dạ đứng, mũi tên xuyên qua lòng núi.
Vèo!
Thứ dưới lòng đất lập tức cảnh giác, đất bùn mấp máy, thứ đó chợt biến mất.
Lý Thất Dạ thấy thế nét mặt sa sầm, khó khăn lắm mới chờ được thứ kia ra ai ngờ nó lại rụt về.
Mắt Lý Thất Dạ lạnh băng nhìn doanh địa Thánh Viện Bắc Cảnh. Ngân Hồ
Từ Trí Kiệt đứng đó, tay giơ trường cung, mới rồi là gã bắn ra mũi tên
này.
Ngân Hồ Từ Trí Kiệt không hay biết tử thần đang đến. Khi nhìn biểu
tình Lý Thất Dạ trầm trọng Ngân Hồ Từ Trí Kiệt liền hiểu ngọn núi kia có huyền cơ gì, nên gã thử bắn một mũi tên thăm dò ai ngờ phá hỏng việc
lớn của hắn.
Ngân Hồ Từ Trí Kiệt đột nhiên bắn tên tới chỗ Lý Thất Dạ làm mọi
người nhìn cả hai chằm chằm. Đám người cảm thấy dù Ngân Hồ Từ Trí Kiệt
bắn mũi tên này không có ác ý gì nhưng cũng thuộc loại khiêu khích.
Lý Thất Dạ bước ra một bước đạp tới ngay bên ngoài doanh địa Thánh
Viện Bắc Cảnh. Đám cường giả Thánh Viện Bắc Cảnh như gặp đại địch lập
tức rút đao kiếm ra khỏi vỏ, cự thuẫn thành tường chặn đường đi của Lý
Thất Dạ.