Đế Bá

Hiệp Định (Thượng)


trước sau

Phục Ngưu Minh Tổ, Đan Vương nói làm đám lão tổ Dương Minh Tu Đà liếc nhau.

Cuối cùng Dương Minh Tu Đà trầm giọng nói:

- Lần này liên quân do ta dẫn dắt, làm thống soái ta có nghĩa vụ sống mang người về. Dư nghiệt huyết phệ cuồng triều đã bị trừ thì ta tin Minh Tổ bảo đảm, ta chấp nhận điều đình. Không biết các vị lão tổ thấy sao?

Trong các lão tổ thì Dương Minh Tu Đà và Vạn Tí Thiên Vương có địa vị cao nhất, thực lực cũng mạnh nhất.

Huống chi Dương Minh Tu Đà xuất thân từ Dương Minh giáo. Dương Minh giáo có thế lực số một số hai trong Vạn Thống giới, Dương Minh Tu Đà nói chuyện rất nặng ký. Hơn nữa Dương Minh Tu Đà đã hơi chịu thua, cho mọi người bậc thang leo xuống.

Đây là lý do Dương Minh Tu Đà trước tiên đồng ý điều đình, dù sao gã là thống soái lĩnh quân, như gã dã nói, có nghĩa vụ mang người sống trở về.

Dương Minh Tu Đà là thống soái mà còn cúi đầu chịu thua, các lão tổ khác lòng hơi dễ chịu chút. Dù sao những lão tổ bị bắt giữ toàn là người chức cao quyền trọng, đều là Chân Thần cường đại. Có có lòng tự tôn rất mãnh liệt, khiến bọn họ chịu thua trước thì hơi khó.

Dương Minh Tu Đà mở miệng thì khác. Dương Minh Tu Đà xuất thân cao nhất, thực lực mạnh nhất nhóm đều cúi đầu chịu thua, chấp nhận điều đình thì lão tổ khác cũng chịu.

Ai đều không thể thấy chết không sờn, trong thế cục này miễn điều kiện cho phép dĩ nhiên sống là tốt nhất.

Lão tổ Chu Tướng Võ Đình lên tiếng:

- Ta cũng không có ý kiến, Chu Tướng Võ Đình chấp nhận điều đình.

Đây là lão tổ xuất thân rất cao, thực lực siêu mạnh.

Chu Tướng Võ Đình xếp ba hàng đầu trong Vạn Thống giới, địa vị không kém hơn Dương Minh giáo.

Lão tổ khác vội nói:

- Vạn Thọ quốc của ta cũng nguyện ý nhận điều đình.

- Ta cũng đồng ý!

Dương Minh Tu Đà và lão tổ Chu Tướng Võ Đình đều chịu thua, bọn họ đều thành tù nhân của Lý Thất Dạ, những lão tổ khác không cần cứng rắn đến cùng.

Vạn Tí Thiên Vương hừ lạnh một tiếng:

- Dù chúng ta chấp nhận điều đình nhưng mấy vạn đệ tử không thể hy sinh uổng phí được.

Lý Thất Dạ mỉm cười hỏi:

- Nói vậy là đệ tử Cuồng Đình đạo thống chúng ta có thể chết uổng dưới đao của các ngươi sao?

Vạn Tí Thiên Vương muốn cãi lại mà không dám:

- Cái... Đó... Ít ra nên cho chúng ta một lời giải thích.

Cổ Vạn Tí Thiên Vương cứng mấy cũng không bằng đao, còn chọc giận Lý Thất Dạ, bị hắn chém đầu một cái là xong đời. Nhưng Vạn Tí Thiên Vương không cam lòng gác qua chuyện này.

Vạn Tí Thiên Vương nói:

- Chúng ta trở về thế này ít ra Cuồng Đình đạo thống cũng nên cho các đạo thống một lời giải thích.

Nhiều người đồng ý lời Vạn Tí Thiên Vương nói, cùng nhìn Lý Thất Dạ. Tuy bọn họ nguyện ý chịu thua, nguyện ý điều đình nhưng ít ra Cuồng Đình đạo thống nên cho lời giải thích, không thì bọn họ trở về khó ăn nói.

Phục Ngưu Minh Tổ do dự nói:

- Cái này... Có thể phát thông điệp đến4y đạo thống.

Dù sao nhóm Dương Minh Tu Đà trở về thế này thì hơi mất mặt. Cuồng Đình đạo thống nên chính thức tỏ thái độ, ít ra khiến người biết Cuồng Đình đạo thống đã xóa sổt dư nghiệt huyết phệ cuồng triều.

- Muốn có giải thích đúng không?

Lý Thất Dạ mỉm cười nói:

- Được rồi, không sao, ta sẽ đi đạo thống của các ngươi một chuyến, vừa lúc tản bộ luôn.

- Cái đó... Việc này cần gì làm phiền tiên tổ.

Nghe Lý Thất Dạ nói muốn đích thân đi một chuyến, Lý Khiêm tim đập chân run vội nói:

- Chuyện này để đệ tử đi một chuyến là được, không cần lão tổ tông vất vả.

Lý Khiêm không lo an toàn cho Lý Thất Dạ, gã cảm thấy không ai có thể ngăn được hắn. Lý Khiêm lo cho đám đạo thống Chu Tướng Võ Đình, lỡ Lý Thất Dạ đến Dương Minh giáo, Chu Tướng đạo thống, nói chuyện không hợp rồi hắn đại khai sát giới thì tiêu, sẽ máu chảy vạn dặm.

- Dù gì ta cũng rảh, đi cho biết.

Lý Thất Dạ mỉm cười nói:

- Yên tâm, ta sẽ cho các ngươi lời giải thích, sẽ tự mình đi một chuyến, ta làm như thế
là quá đủ thành ýđúng không?

Lý Thất Dạ càng nói vậy Lý Thất Dạ càng đập chân run, nhưng lúc này không dám nói gì, lão không dám phản đối quyết định của hắn.

Các lão tổ nhìn nhau, trong lòng không mấy tin tưởng. Bọn họ nhìn ra được Lý Thất Dạ là người nắm giữ đại cục Cuồng Đình đạo thống, hắn có địa vị cực kỳ quan trọng với Cuồng Đình đạo thống.

Người như vậy có thể khống chế đạo nguyên Cuồng Đình đạo thống, hắn có ưu thế tuyệt đối trong đạo thống của mình. Thử nghĩ xem, một người có thể hoàn toàn nắm giữ đạo nguyên Thủy Tổ là chuyện khủng bố biết bao, như đặt mìn hvào thế bất bại.

Đổi lại ai khác có ưu thế tuyệt đối như vậy trong sân nhà mình thì sao có thể chạy đi đạo thống khác? Hắn đi đạo thống khác không chỉ đánh mất ưu thế sân nhà tuyệt đối, lão tổ đạo thống khác cũng sẽ thừa dịp dùng đạo nguyên của đạo thống mình trấn áp Lý Thất Dạ.

Chuyện như vậy không cần Lý Thất Dạ đích thân đến. Như Lý Khiêm nói, lão đi là được, xem như có lời giải thích cho mỗi đạo thống. Dù sao Lý Khiêm là lãnh tụ của người thủ hộ, có đầy đủ sức nặng.

Bây giờ Lý Thất Dạ đoi đi đạo thống của họ một chuyến, đám lão tổ không quá tin tưởng. Không trách bọn họ nghi ngờ, cách làm của Lý Thất Dạ hoàn toàn không phù hợp thường tình.

Thấy một số lão tổ không tin, Phục Ngưu Minh Tổ rất trượng nghĩa vỗ ngực nói ngay:

- Ta có thể làm bảo đảm cho Cuồng Đình đạo thống.

Đan Vương lên tiếng:

- Nếu cần thì ta cũng nguyện ý đảm bảo.

Phục Ngưu Minh Tổ và Đan Vương đều đồng ý đứng ra đảm bảo thì mọi người còn lời gì để nói nữa. Nếu Lý Thất Dạ không đi thì Cuồng Đình đạo thống mất ết danh dự.

Vạn Tí Thiên Vương hậm hực nói:

- Ta không có lời nào để nói.

Vạn Tí Thiên Vương không có cách nào bàn điều kiện, hiện tại Lý Thất Dạ có ưu thế tuyệt đối. Nếu Lý Thất Dạ thật sự rời khỏi Cuồng Đình đạo thống thì tương lai bọn họ còn tràn ngập cơ hội.

Lý Thất Dạ tùy ý cười hỏi:

- Vậy các ngươi cho ta đảm bảo như thế nào?

Nhóm Dương Minh Tu Đà nhìn nhau, bọn họ không biết nói sao. Phục Ngưu Minh Tổ không dám tự quyết định thay họ.

Do dự một chút, cuối cùng Dương Minh Tu Đà cắn răng trịnh trọng nói:

- Chúng ta có thể bảo đảm hai bên không gặp tình huống xung đột leo thang thì tiếp tục chấp hành hiệp nghị trước kia, tuyệt đối sẽ không xảy ra việc đột nhiên tấn công Cuồng Đình đạo thống nữa. Nếu ngươi không tin ta nguyện làm con tin, ngươi hãy thả tất cả mọi người đi, không được làm khó ai.

Dương Minh Tu Đà là một nam nhi, đã là thống soái của liên quân, vì cho người khác sống sót rời đi nên chính gã đồng ý ở lại làm con tin.

Dương Minh Tu Đà nói xong Đan Vương liền nhảy cẫng lên:

- Đẻ ta, để ta, để ta, để ta làm con tin cho!

Đan Vương xung phong tự tiến cử:

- Ta nguyện ở lại Cuồng Đình đạo thống làm con tin!

Dáng vẻ hưng phấn của Đan Vương làm mọi người câm nín, như thể ở lại làm con tin là chuyện siêu tốt. Mọi người biết Đan Vương rất say ê đan đạo của Lý Thất Dạ, muốn ở lại để xem.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện