Có thể nói, về mặt tu hành hắn không bằng Vũ Băng
Ngưng, không có ưu thế đáng kể. Vạn Thọ quốc vốn không phải phát triển
nhờ chiến tranh, về mặt chiến tranh trời sinh thiếu hụt. Huống chi Vạn
Thọ quốc chỉ là một quốc gia mạnh mẽ ở trong đạo thống Trường Sinh Cốc
mà thôi. Bọn họ cũng không có quá nhiều công pháp tu luyện của thủy tổ.
Còn Vũ Băng Ngưng thì khác. Chu Tương Vũ Đình là thế lực cầm quyền
toàn bộ đạo thống, bọn họ là chính thống của đạo thống. Từ nhỏ Vũ Băng
Ngưng đã tu luyện công pháp của thủy tổ, có được ưu thế trời sinh. Huống chi thủy tổ của Chu Tương Vũ Đình được người đời gọi là "Võ Tổ", hắn
một đời ngang tàn, võ đạo vô địch, công pháp sát phạt nổi danh hậu thế.
Cho dù Hồi Xuân công tử thật sự có công lực cao hơn Vũ Băng Ngưng thì khi ra tay, sợ rằng sẽ bị Vũ Băng Ngưng tiêu diệt.
Đối mặt với tình hình này, Hồi Xuân công tử mặt mày lúc đỏ lúc trắng, trong giây lát tiến thoái lưỡng nan, cưỡi hổ khó xuống. Lúc này, hắn
không ra tay cứu giúp thì mọi chuyện coi như hết, mà ra tay cứu giúp thì chưa hẳn đã có lợi với hắn. Làm như vậy là vạch mặt với Vũ Băng Ngưng,
thậm chí có thể là kẻ thù với Chu Tương võ đình.
Vạn Thọ quốc chỉ là một quốc gia trong một đạo thống, nếu như trở
thành kẻ thù với Chu Tương võ đình thì cũng phải cân nhắc thật kỹ. Dù
sao một quốc gia đối đầu với một đạo thống, Vạn Thọ quốc bọn họ không hề có ưu thế.
Nhìn thấy Hồi Xuân công tử tiến thoái lưỡng nan, không ít người có
mặt ở nơi này mừng thầm. Vừa rồi Hồi Xuân công tử còn xuân phong đắc ý,
không ít người cảm thấy không ưa hắn. Bây giờ lại cưỡi hổ khó xuống,
khiến rất nhiều người thỏi mái. Bọn họ thích nhìn bộ dạng này của Hồi
Xuân công tử.
- Băng cô nương, cũng không phải muốn đối địch với ngươi mà là họ Lý làm việc quá đáng.
Hồi Xuân công tử trầm giọng quát lên:
- Bây giờ thả đệ tử Vạn Thọ quốc vẫn còn kịp. Bằng không, Vạn Thọ quốc thề nhất định không bỏ qua!
- Thật hả? Ta muốn xem thử thề nhất định không bỏ qua là như thế nào.
Lý Thất Dạ không hề nhìn lại, chỉ nhìn dung nham trong ao, bàn tay nhấn xuống.
- A!
Tiếng hét thảm vang lên, tiếng hét thảm của Ngô Luyện vang khắp sơn
cốc. Chỉ nghe "xì xèo", khói xanh bốc lên, chớp mắt cả người Ngô Luyện
bị hòa tan vào bên trong dung nham, bị dung nham đốt thành tro bụi. Lúc
này Hồi Xuân công tử muốn cứu cũng không cứu kịp.
- Ngươi...
Hồi Xuân công tử xông tới, vô cùng phẫn nộ, thế nhưng lại bị Vũ Băng Ngưng chận lại.
- Băng cô nương, ngươi muốn đối địch với chúng ta sao?
Hồi Xuân công tử hét lớn, nói rằng:
- Vì tên tiểu bối vô danh họ Lý này mà đối đầu với Vạn Thọ quốc chúng ta, Băng cô nương cảm thấy đáng không?
- Cầm lông gà làm lệnh tiễn! Lẽ nào Chu Tương võ đình lại sợ Vạn Thọ quốc ngươi sao?
Vũ Băng Ngưng nói lạnh lùng:
- Ngươi phải nên mừng mới đúng. Ta ra tay thì ngươi còn có cơ hội
sống sót, nếu như Lý công tử ra tay thì ngươi không hề có cơ hội phản
kháng.
Câu nói này khiến Hồi Xuân công tử cực kỳ khó coi. Câu nói này lọt
vào tai hắn, giống như Vũ Băng Ngưng đang coi thường hắn để tâng bốc Lý
Thất Dạ.
Bị người thương coi thường như vậy khiến Hồi Xuân công tử đỏ mặt, nhất thời run lẩy bẩy, tức không nói ra lời.
Câu nói này của Vũ Băng Ngưng bị Hồi Xuân công tử coi là nhục nhã,
thế nhưng Vũ Băng Ngưng đang nói sự thật. Nếu như nàng ra tay, nể tình
liên minh, sẽ có thể nương tay với Hồi Xuân công tử. Thế nhưng Lý Thất
Dạ mà ra tay thì Hồi Xuân công tử chết chắc.
Giống như Vũ Băng Ngưng nói, sợ rằng Hồi Xuân công tử không hề có cơ hội phản kháng.
Hồi Xuân công tử tuy là thiên tài trẻ tuổi ghê gớm ở Vạn Thống giới,
trong thế hệ trẻ khó gặp đối thủ. Thế nhưng ở trước mặt Lý Thất Dạ chẳng đáng xu nào. Lý Thất Dạ vừa ra tay, ngay cả lão tổ cũng bị tàn sát.
Đừng nói Chân Thần đại cảnh mà ngay cả Chân Thần đăng thiên cũng bị Lý
Thất Dạ tàn sát trong nháy mắt.
Trong giây lát, bầu không khí vô cùng trì trệ. Hồi Xuân công tử đỏ mặt, hai mắt ứa ra lửa giận.
"Tách" một tiếng. Trong nháy
mắt này, tất cả Hỏa Nguyên Chi Liên ở
trong ao sen dồn dập nở rộ. Trước đó Hỏa Nguyên Chi Liên chỉ là búp sen, giờ đây tất cả búp sen dồn dập nở rộ, từng tầng cánh hoa dồn dập bung
ra.
Khi Hỏa Nguyên Chi Liên dồn dập bung ra thì hỏa diễm bắt đầu bùng
cháy. Tuy hỏa diễm còn yếu ớt, thế nhưng hỏa diễm này lại không khiến
người ta cảm thấy nóng mà trái lại còn cảm thấy khoan khoái khó diễn tả
bằng lời, giống hệt như ngâm mình trong suối nước nóng.
Nhất là hai cây Hỏa Nguyên Chi Liên ở chính giữa lúc nở, hình ảnh cực kỳ xinh đẹp. Chỉ thấy từng cánh sen vua vàng óng tách nở, ánh vàng lấp
lánh, từng luồng kim quang chiếu sáng khiến không ai dám nhìn thẳng,
giống như một đóa sen vàng dưới thân Phật Đà.
Còn sen hậu thì dập dờn ánh bạc, giống hệt như một đóa lửa bạc. Hơn
nữa lửa bạc rất mạnh mẽ, giống như bạch ngân bị nung chảy, vô cùng chân
thật, vô cùng mỹ lệ.
- Hỏa Nguyên Chi Liên muốn nở.
Nhìn thấy cảnh tượng này, không biết ai kêu lên. Tất cả mọi người vội vàng nhìn những đóa Hỏa Nguyên Chi Liên đang nở.
- Thời cơ hiếm thấy, chúng ta dội thể trước đã.
Nhìn thấy Hỏa Nguyên Chi Liên dồn dập đua nở, danh túc thế hệ trước
dồn dập nhảy lên Hỏa Nguyên chi liên, chờ đợi Hỏa Nguyên Chi Liên dùng
liên hỏa dội thể.
- Hồi Xuân công tử, việc gì cũng phải tạm gác, sau khi dội thể thì bàn sau cũng chưa muộn.
Trong khi các vị danh túc thế hệ trước nhảy lên Hỏa Liên Chi Nguyên, có một vị danh túc thế hệ trước khuyên Hồi Xuân công tử.
Người này cũng coi như có lòng tốt, cho Hồi Xuân công tử nấc thang
leo xuống. Dù sao nếu như Vạn Thọ quốc thật sự muốn đối địch với Chu
Tương võ đình, hai bên thật sự khai chiến với nhau thì Vạn Thọ quốc
tuyệt đối không có lợi, khả năng chiến bại quá lớn.
Nghe danh túc thế hệ trước nói vậy, Hồi Xuân công tử không khỏi do dự.
"Bùng" một tiếng. Trong nháy mắt này, từng cây Hỏa Nguyên Chi Liên
bung nở cực hạn. Lúc này, tất cả Hỏa Nguyên Chi Liên bùng cháy xích
diễm. Từng luồng xích diễm đều lóng lánh như thạch anh. Khi ánh sáng đó
tỏa chiếu lên người nào thì sẽ rèn luyện cơ thể của người đó. Đối với tu sĩ, được liên hỏa của Hỏa Nguyên Chi Liên dội thể là một chuyện vô cùng thoải mái, vô cùng có lợi.
"Bùng" một tiếng. Lúc này, tất cả Hỏa Nguyên Chi Liên tuôn trào lượng lớn liên hỏa. Trong nháy mắt, hỏa diễm phóng lên trời, tựa như núi lửa
dâng trào, cảnh tượng vô cùng đồ sộ, khiến rất nhiều người tâm thần rung động.
"Bùng, bùng, bùng..." Tiếng xích diễm phun trào vang bên tai không
ngừng, tất cả mọi người đứng trên Hỏa Nguyên Chi Liên đều chuẩn bị hưởng thụ cơ hội hiếm có đấy. Thậm chí có không ít người nhắm mắt chờ thời
khắc này tới.
Không đúng, chốc lát, tất cả danh túc lão tổ đứng trên Hỏa Nguyên Chi Liên đều cảm thấy không đúng. Bởi vì liên hỏa của Hỏa Liên Chi Nguyên
không dội lên cơ thể bọn họ như tưởng tượng. Hỏa Nguyên Chi Liên không
rèn luyện cơ thể của bọn họ, quanh thân bọn họ rỗng tuếch, căn bản không có liên hỏa.