Nữ đạo sĩ chắp tay thành chữ thập, nói rằng:
- Bần đạo Trường Sinh chân nhân, thơ viết sở ngôn thị cực, ngươi với
ta thật sự có duyên, nếu không có duyên thì sẽ không thể gặp gỡ giữa
biển người mênh mông.
Trường Sinh chân nhân... nếu như có người thứ ba nghe được đạo hiệu
này thì nhất định sẽ sợ hãi giật mình. Trường Sinh chân nhân chính là
cốc chủ Trường Sinh Cốc, cũng là người cầm quyền hiện nay của đạo thống
Trường Sinh Cốc.
Thử nghĩ mà xem, người cầm quyền một đạo thống, cao thượng biết mấy.
Hơn nữa Trường Sinh chân nhân còn là một trong hai đại chân nhân hiện
nay ở Vạn Thống giới.
Phải biết, người cầm quyền đạo thống Trường Sinh Cốc không phải người mà hoàng đế Cuồng Đình đạo thống có thể so sánh, dù sao thì Cuồng Đình
đạo thống cũng đã suy sụp.
Trường Sinh chân nhân là người cầm quyền Cuồng Đình đạo thống, là một trong hai đại chân nhân của Vạn Thống giới. Nàng nổi danh ngang với
giáo chủ Dương Minh Giáo Dương Minh tán nhân. Đạo hạnh của nàng sâu
không lường được, không một ai
biết cụ thể đạo hạnh của nàng ra sao.
Trường Sinh chân nhân ở Vạn Thống giới rất được tôn trọng. Nếu như để người khác biết chuyện này thì nhất định sẽ giật bắn người.
Thế nhưng Trường Sinh chân nhân không trách móc, vẫn rộng rãi như cũ, khôi hài tự tại. Không thể không thừa nhận, lòng dạ của Trường Sinh
chân nhân, thế nhân không thể so sánh.
- Duyên phận này đúng là quá khéo.
Lý Thất Dạ mỉm cười, nhàn nhã nói:
- Ta đang tính đi đầu quân Trường Sinh Cốc các ngươi, không ngờ lại
gặp đạo trưởng ở ngay đây. Duyên phận như thế này, đúng là được định sẵn trong cõi u minh. Duyên phận tốt như vậy, đạo trưởng có muốn tay trong
tay đi chung đường với ta không.
- Có duyên thì gặp lại