Bách Hoa cốc
tam mỹ, luận thiên phú thì Phạm Diệu Chân cao nhất. Phạm Diệu Chân có
thể làm đại sư tỷ không phải bỏi vì nàng bái sư Trường Sinh chân nhân
sớm hơn những đệ tử khác mà bởi vì thiên phú của nàng thật sự rất cao,
ngay cả Mục Nhã Lan cùng Tần Thược Dược cũng không thể so sánh với nàng.
Thế nhưng Mục Nhã Lan cùng Tần Thược Dược lại nghiêm túc tu hành hơn Phạm
Diệu Chân. Mục Nhã Lan chuyên tu y thuật, Tần Thược Dược say mê dược lý. Hai người các nàng đều nghiêm túc trên lĩnh vực của mình, không nghĩ
ngợi đến thứ khác. Cũng chính vì vậy, các nàng còn trẻ vậy thế nhưng đã
có thành tựu cao vậy.
Phạm Diệu Chân về mặt luyện đan cũng có
thành tựu kinh người, thế nhưng nàng không nghiêm túc được như Mục Nhã
Lan cùng Tần Thược Dược. Dù sao nàng cũng là đại sư tỷ, nàng không thể
dành hết thời gian tu luyện như Mục Nhã Lan cùng Tần Thược Dược được.
Phạm Diệu Chân là đại sư tỷ, là đệ tử lớn nhất dưới gối Trường Sinh chân
nhân. Đương nhiên thủ tịch đệ tử tiện nghi Lý Thất Dạ là ngoại lệ.
Vì vậy Phạm Diệu Chân không chỉ cần tu hành mà còn cần mưu đồ tương lai
của tông môn, nàng gánh vác sứ mạng to lớn hơn. Cũng chính vì vậy, việc
nhìn đại thế, Phạm Diệu Chân nhìn xa hơn, nhìn rõ hơn Mục Nhã Lan cùng
Tần Thược Dược.
Thảo luận y thuật, dược lý với các nàng cũng là một loại hưởng thụ. Lý Thất Dạ cũng tình nguyện chỉ dạy các nàng.
"Leng keng!" Ngay khi Mục Nhã Lan cùng Lý Thất Dạ thảo luận quên mình thì
Trường Sinh cốc bất chợt vang lên tiếng chuông cực kỳ hối hả.
Vừa nghe tiếng chuông này, Mục Nhã Lan lập tức biến sắc, ngơ ngác nói:
- Sư tôn có chuyện rồi!
Nói xong, nàng bất chấp lễ phép, xông ra khỏi cửa.
"Leng keng!" Tiếng chuông hối hả vang khắp Trường Sinh cốc. Trưởng lão cùng
đệ tử Trường Sinh cốc nghe thấy tiếng chuông này thì không khỏi giật
mình. Bởi vì tiếng chuông này không vang lâu lắm rồi.
Sau đó, không ít đệ tử nhìn thấy Trường Sinh chân nhân mình mẩy máu me, được địu vào trong bí cốc.
Trường Sinh chân nhân bị thương nặng, tin tức này khiến trên dưới Trường Sinh
cốc rung chuyển dữ dội. Trường Sinh chân nhân là cốc chủ Trường Sinh
cốc, nàng không chỉ có địa vị cao quý mà đạo hạnh của nàng cũng sâu
không lường được, không ai biết được thực lực cụ thể của nàng.
Hôm nay Trường Sinh chân nhân bị thương nặng, có thể thấy chuyện này kinh
khủng tới dường nào. Nó không chỉ nói lên công lực của kẻ địch mạnh mẽ
dường nào mà còn nói lên chỗ dựa đằng sau của kẻ địch cũng hết sức kinh
người.
Trường Sinh chân nhân là người nắm giữ quyền khống chế
Trường Sinh đạo thống. Bây giờ có người dám ra tay với Trường Sinh chân
nhân, như vậy có nghĩ kẻ địch dám khiêu chiến Trường Sinh cốc, như vậy
chắc chắn phải rất mạnh.
Chỉ trong thời gian ngắn ngủi, tiếng
chuông hối hả vang khắp Trường Sinh cốc, tất cả đệ tử quay về vị trí,
Trường Sinh cốc lập tức tiến vào trạng thái chuẩn bị chiến tranh, cách
mười bước là có một người canh gác, tất cả đệ tử căng thẳng thần kinh,
chuẩn bị chiến đấu bất cứ lúc nào.
Bởi vì Trường Sinh chân nhân bị thương quá nặng, được các lão tổ đỡ vào bí cốc cứu giúp nên đệ tử
Trường Sinh cốc không biết cuối cùng là ai đã đánh nàng bị thương, cũng
không biết cuối cùng kẻ địch là ai.
"Đùng!" một tiếng. Ngay khi
toàn bộ Trường Sinh cốc tiến vào trạng thái đề phòng thì sâu trong
Trường Sinh cốc dâng trào một luồng sáng xanh. Trong từng trận nổ vang,
chỉ thấy ánh sáng màu xanh càng dâng trào thì càng mạnh mẽ, giống như
biển rộng mênh mông vậy.
Cuối cùng chỉ nghe tiếng "đinh" vang dài, bên trong ánh sáng màu xanh mênh mông như biển động xuất hiện cái bóng
của dược lô. Sau khi cái bóng dược lô này xuất hiện thì lập tức rơi vào
bí cốc.
- Tổ Lô.
Nhìn thấy cảnh tượng này, trưởng lão Trường Sinh cốc giật mình, càng trở nên lo lắng hơn.
- Mở ra Tổ Lô.
Nhìn thấy cảnh tượng này, cường giả, đệ tử Trường Sinh cốc rung động, không ngờ lại nghiêm trọng tới tình trạng này.
Tổ Lô là dược lô của thủy tổ Trường Sinh cốc Dược Tiên để lại. Đồn rằng
dược lô này được đúc từ rất nhiều tiên dược ở Tam Tiên Giới, có thể cải
tử hồi sinh. Cho dù ngươi chết thảm, chỉ cần còn sót một sợi tàn hồn thì cũng có thể cứu sống.
Trường Sinh cốc sẽ không tùy tiện sử dụng
Tổ Lô. Bởi vì ngoại trừ dược liệu quý giá thì
cũng cần có sức mạnh vô
cùng mạnh mẽ thì mới có thể phát huy được tác dụng của dược lô.
Lúc này Trường Sinh cốc triệu tập nhiều lão tổ như vậy để mở ra Tổ Lô, có
thể thấy thương thế của Trường Sinh chân nhân là nghiêm trọng dường nào.
Không còn nghi ngờ, kẻ địch ra tay với Trường Sinh chân nhân muốn dồn nàng vào chỗ chết.
Nghĩ tới việc có kẻ địch hạ độc thủ với chưởng môn của mình, chúng đệ tử
Trường Sinh cốc nghiến răng nghiến lợi. Bọn họ nhất định phải báo thù
cho chưởng môn. Nếu như chưởng môn có gì bất trắc, Trường Sinh cốc chắc
chắn không chết không thôi với kẻ thù!
Trong nhất thời, ngoại trừ
những lão tổ đang bế quan không thể ra ngoài cùng những lão tổ du lịch ở bên ngoài thì tất cả mọi lão tổ đều bị triệu tập, chung sức mở ra Tổ
Lô. Trên dưới Trường Sinh cốc dốc hết sức lực cứu chữa Trường Sinh chân
nhân.
Trong nhất thời, trên dưới Trường Sinh cốc thần kinh căng
thẳng. Bởi vì các lão tổ Trường Sinh cốc đều bị triệu tập mở ra Tổ Lô,
còn các trưởng lão thì canh chừng ở ngoài bí cốc, vì vậy công việc canh
phòng rơi hết lên người đệ tử Trường Sinh cốc.
Trên dưới Trường
Sinh cốc đoàn kết một lòng, thủ vững cương vị, nếu như có kẻ địch tập
kích thì bọn họ thề chết huyết chiến tới cùng.
Phạm Diệu Chân thân là đại sư tỷ nên phải gánh hết trách nhiệm, tự mình ra trận. Nàng bận
rối tung rối mù, sắp xếp phòng thủ Trường Sinh cốc, tự mình đi tuần. Lúc này, tài năng của Phạm Diệu Chân được triển khai toàn vẹn.
Nàng
tự mặc áo giáp, tay cầm binh khí ra lệnh, không hề qua loa, điều động có trật tự, sắp xếp phòng thủ cẩn mật, trước sau chu toàn, phong độ đại
tướng được thể hiện ra hết.
Phạm Diệu Chân đang gối giáo chờ sáng
lúc này chẳng khác gì một đại tướng từng trải qua sa trường. Lúc này
không ai có thể tưởng tượng được người này có liên quan gì tới tiểu ma
nữ khùng khùng điên điên trước kia. Phạm Diệu Chân lúc này có khí độ của đại tướng, trầm ổn bình tĩnh.
Khi Trường Sinh cốc tiến vào trạng
thái chuẩn bị chiến tranh thì thủ tịch đệ tử Lý Thất Dạ lại có vẻ rất
rãnh rỗi. Không có bất cứ ai tới quấy rầy hắn, một mình hắn ở lại tiểu
viện, cực kỳ yên tĩnh.
Tuy rằng Trường Sinh cốc lúc này thần kinh
căng thẳng, từng tên đệ tử đều tiến vào trạng thái chuẩn bị chiến tranh. Thế nhưng may là kẻ địch của Trường Sinh chân nhân chưa từng xuất hiện, cũng chưa từng có kẻ nào tấn công Trường Sinh cốc.
Đây coi như
cũng là cái may trong cái rủi. Lúc này là lúc Trường Sinh cốc suy yếu
nhất, nếu như có người thừa dịp này tấn công Trường Sinh cốc, cho dù
không đánh tan Trường Sinh cốc thì cũng khiến Trường Sinh cốc tổn thất
nặng nề.
Xem ra kẻ địch của Trường Sinh chân nhân cũng rất kiêng
kỵ thực lực của Trường Sinh cốc. Sau khi trọng thương Trường Sinh chân
nhân thì cũng không thừa dịp truy kích, cũng không tấn công Trường Sinh
cốc. Dù sao, bất cứ ai muốn tấn công Trường Sinh cốc thì cũng phải suy
nghĩ kế hoạch chiến tranh lâu dài.