Bây giờ bị Vũ Băng Ngưng nói huỵch toẹt, chà đạp
mạnh lên vết thương của bọn họ, làm bọn họ đỏ mặt đỏ mày, cực kỳ khó
coi, vừa thẹn vừa giận, thậm chí xấu hổ quá hóa giận dữ.
- Nữ võ thần, ngươi với ma đầu thông đồng làm bậy, đã không còn là người trong chính đạo, sợ rằng ngươi cũng khó thoát chết.
Kiếm Tôn quá xấu hổ, đanh mặt, nói lạnh lùng.
- Tùy các ngươi muốn nói gì cũng được.
Vũ Băng Ngưng lạnh lùng nhìn mọi người xung quanh, cho dù danh dự bị hạ nhục thì nàng cũng không quan tâm, cười lạnh rằng:
- Các ngươi muốn khiêu chiến công tử của ta thì hãy đánh với ta một trận, trước tiên phải qua cửa ải của ta đã.
Vũ Băng Ngưng bất ngờ khiêu chiến ba người Ma Đao thái tử để cho tất
cả mọi người có mặt ở nơi này nhìn nhau, nhất thời, tất cả mọi người đều quan sát bọn họ.
- Nữ võ thần đúng là nữ võ thần, không hổ là truyền nhân của Chu Tương võ đình.
Có người cảm khái rằng.
Bàn Long công tử giận dữ, lạnh giọng rằng:
- Nữ võ thần, ngươi quá đề cao bản thân mình rồi, ngươi cho rằng chỉ bằng sức của mỗi mình ngươi có thể đánh lại chúng ta sao?
Cũng khó trách Bàn Long công tử giận dữ. Trước đây không lâu ba người bọn họ liên thủ muốn giết Bình Thành công tử, làm cho uy danh của Bình
Thành công tử vượt qua bọn họ. Sau đó bọn họ bị một kiếm của Lý Thất Dạ
hù chạy. Có thể nói mấy ngày gần đây lần nào ra tay cũng không thuận
lợi. Bây giờ lại bị Vũ Băng Ngưng khiêu chiến như vậy, đúng là dẫm bẹp
uy danh của bọn họ.
Nên biết, tam công tử cùng đao kiếm song tuyệt vốn là tồn tại đứng
đầu thế hệ trẻ ở Vạn Thống Giới, thế nhưng bọn họ lại nhiều lần bị người khác khiêu chiến, để uy danh của bọn họ mất mát, khiến cho Bàn Long
công tử giận dữ.
Hôm nay nếu như bọn họ không đánh lại Vũ Băng Ngưng thì ba người bọn họ không cần phải cắm dùi ở Vạn Thống Giới nữa.
- Các ngươi thử thì sẽ biết.
Cho dù lấy một đánh ba thì Vũ Băng Ngưng vẫn kiêu căng lạnh lùng, lạnh lùng nhìn ba người bọn họ.
- Được, đã như vậy thì chúng ta sẽ lĩnh giáo vô thượng võ kỹ của nữ võ thần.
Ma Đao thái tử cười lớn. So với Bàn Long công tử cùng Kiếm Tôn yêu quý thanh danh thì Ma Đao thái tử có cái nhìn thoáng hơn.
Đã có cơ hội lấy ba đánh một, Ma Đao thái tử sẽ không bỏ qua cơ hội tốt như vậy.
- Được, vậy thì chúng ta sẽ lĩnh giáo tuyệt thế thuật của Chu Tương võ đình.
"Keng ---" Lúc này, Kiếm Tôn rút trường kiếm, hàn quang lấp lóe, soi
lóa mắt tất cả mọi ngời, ánh kiếm kinh khủng không ai dám nhìn thẳng.
- Đã như vậy, còn chần chờ gì nữa?
Bàn Long công tử cười lạnh lùng, lạnh lùng nói:
- Nếu như nữ võ thần muốn chôn chung với nữ võ thần thì chúng ta tác thành là được.
Nói xong thì có tiếng "đùng" rất lớn, tám cánh tay của hắn nâng tám
món bảo vật, bùng nổ sức mạnh cực kỳ mạnh mẽ, uy hếp thập vạn đại địa.
Trong lòng Bàn Long công tử cảm thấy rất uất ức. Đầu tiên là Bình
Thành công tử lấy một đánh ba, bây giờ lại có Vũ Băng Ngưng lấy một đánh ba. Giống như ba người bọn họ là thứ mà ai ai cũng có thể khiêu chiến.
Bọn họ chính là thiên tài mạnh nhất đương thời nha!
"Vù!" Ma Đao thái tử cũng cầm ma đao trong tay, thổ nạp ma khí đáng
sợ. Toàn thân Ma Đao thái tử đều bị ma khí bao phủ, khiến người ta run
rẩy.
Nhìn thấy ba người Ma Đao thái tử đều cầm vũ khí trong tay, Vũ Băng
Ngưng không dám khinh địch. Lần này nàng thu hồi trường kiếm của mình,
sau đó chỉ nghe "keng", nàng đổi một món binh khí khác, là một thanh
chiến kích.
"Đùng ---"
Lúc này, Bàn Long công tử lấy ra một bảo ấn. Thế nhưng bảo ấn này
không đánh về phía Vũ Băng Ngưng mà là treo trên đỉnh đầu của hắn, rũ
xuống đại đạo pháp tắc, đại đạo pháp tắc dày đặc bao phủ cả người hắn.
"Leng keng"
Kiếm Tôn cũng nhấc tay trái, một thanh thần kiếm vô
cùng to lớn xuất
hiện. Từng thanh thần kiếm trôi lơ lửng quanh người hắn, xoay tròn chầm
chậm tạo hình một bức tường kiếm to lớn, che chở toàn thân hắn.
Còn phần Ma Đao thái tử thì dứt khoát sử dụng thuật độn hình, biến mất không còn tăm tích.
Mới vừa rồi bọn họ đều chứng kiến thuật độn hình đánh lén của Vũ Băng Ngưng, vì vậy lúc này bọn họ đều bày ra tư thế phòng thủ, đề phòng Vũ
Băng Ngưng đánh lén.
- Giết ---
Vũ Băng Ngưng không nhiều lời, quát lạnh, chớp mắt biến mất.
Tức thì, đám người Kiếm Tôn mở thiên nhãn, chiếu khắp thiên địa, muốn tìm kiếm Vũ Băng Ngưng, thế nhưng không thể tìm thấy gì cả.
"Rầm"
Chớp mắt, chiến kích đâm thủng hư không. Ma Đao thái tử đang độn hình bị ép phải hiện hình. Ma Đao thái tử hét dài, chớp mắt, bóng đao che
kín thiên địa.
- Giết ---
Nhìn thấy Vũ Băng Ngưng đánh nát hư không ép Ma Đao thái tử phải hiện hình, đồng thời nàng cũng bại lộ hành tung của mình. Tức thì, Bàn Long
công tử cùng Kiếm Tôn hét dài, nhanh chóng đánh về phía Vũ Băng Ngưng.
Bàn Long công tử hét dài, tám món bảo khí đánh xuống, trấn áp từ bốn
phương tám hướng, nghiền nát không gian, phong tỏa thiên địa. Hắn không
cho Vũ Băng Ngưng cơ hội chạy trốn.
Còn Kiếm Tôn thì kiếm vang cửu thiên. Chỉ nghe "keng", ánh kiếm óng
ánh, một chiêu kiếm tuyệt diệu không gì sánh bằng chém xuống, kiếm đạo
cuồn cuộn, chớp mắt khóa chặt Vũ Băng Ngưng, ánh kiếm lướt qua, muốn lấy đầu Vũ Băng Ngưng.
Có thể nói, ba người bọn họ ra tay trong nháy mắt, không chừa cho Vũ
Băng Ngưng một chút cơ hội nào cả. Bọn họ muốn đánh một đòn trí mạng,
muốn một chiêu dồn Vũ Băng Ngưng vào chỗ chết.
Thế nhưng, bất luận Bàn Long công tử nghiền nát không gian như thế
nào, phong tỏa thiên địa ra làm sao thì cũng không thể nhốt được Vũ Băng Ngưng. Chỉ nghe "vù", Vũ Băng Ngưng chớp mắt biến mất, thoát khỏi vùng
không gian này.
Lần này không chỉ bởi Tế Thế Thảo cực kỳ nghịch thiên mà còn bởi
chính thuật độn hình của bản thân Vũ Băng Ngưng cũng cực kỳ mạnh mẽ,
thậm chí còn lợi hại hơn cả Ma Đao thái tử.
"Phốc ---"
Ngay khi Vũ Băng Ngưng biến mất, hàn mang thình lình xuất hiện sau
lưng Kiếm Tôn. Hàn mang đâm tới trái tim của Kiếm Tôn bằng tốc độ nhanh
nhất, đòn đánh này khiến trái tim Kiếm Tôn phát lạnh.
"Keng"
Trong nháy mắt, những thanh thần kiếm vờn quanh Kiếm Tôn bừng sáng
hào quang, thần kiếm phóng to, hóa thành một bức tường kiếm kín kẽ không để lọt một ngọn gió.
Hơn nữa trong nháy mắt này Kiếm Tôn còn đánh ngược lại một chiêu, tư thái khai thiên phách địa, muốn đánh bay chiến kích.
"Keng ---" Hoa lửa văng tung tóe, tiếng "keng" này không chỉ là tiếng chiến kích của Vũ Băng Ngưng đâm thủng tường kiếm mà đồng thời là tiếng va chạm của chiêu kiếm của Kiếm Tôn với chiến kích, đinh tai nhức óc.