Tử vong! Lúc này, tất cả mọi người run rẩy. Lúc
này, tất cả mọi người đã tin, Lý Thất Dạ thật sự nắm giữ tử vong, chỉ có người nắm giữ tử vong thì mới có thể làm được như vậy. Còn không, ai có thể làm được chuyện nói ai chết thì người đó sẽ chết chứ?
Tử vong! Lúc này khi mọi người nhìn Lý Thất Dạ thì trong lòng của mọi người chỉ còn mỗi hai chữ này. Ngoại trừ hai chữ này ra thì không còn
câu chữ nào có thể hình dung được chuyện trước mắt.
Hoặc là, "tử vong" chính là biệt danh của Lý Thất Dạ, hắn chính là hóa thân của tử vong.
- Có thật là áo nghĩa tối cao không?
Lúc này, có lão tổ đạo thống run rẩy, lòng lạnh lẽo. Có vô số lão tổ
sống cả cuộc đời, bọn họ từng nhìn thấy đế thuật cực kỳ kinh diễm, cũng
từng nhìn thấy thủy tổ pháp vô địch thế gian, thế nhưng như Lý Thất Dạ
thì bọn họ chưa từng nhìn thấy.
Không cần bất kỳ chiêu thức gì, không cần bất kỳ công pháp gì, thậm
chí không cần bất kỳ sức mạnh gì thì tử vong đã lập tức bao trùm kẻ
địch, cướp đoạt tính mạng của kẻ địch, trực tiếp thu gặt tính mạng của
kẻ địch.
- Có lẽ, đây thật sự là áo nghĩa tối cao, giống như thương thiên sáng tạo sinh mệnh vậy.
Có lão tổ run rẩy, thì thào nói.
Có lẽ Lý Thất Dạ nói thật, giống như thương thiên sáng tạo sinh mệnh
vậy, thế nhưng có ai tận mắt nhìn thấy không? Có lẽ bản thân thương
thiên không cần bất kỳ công pháp nào, không cần bất kỳ chiêu thức nào,
nó cứ như vậy trực tiếp sáng tạo ra sinh mệnh, cũng giống như Lý Thất Dạ trực tiếp thu gặt sinh mệnh.
- Thật kỳ vọng có thể xuất hiện một đối thủ ra dáng một chút.
Lý Thất Dạ lắc đầu nhẹ, nói rằng.
Lúc này Lý Thất Dạ không có khí tức tử vong, lúc này hắn là một người sống sờ sờ, không có khủng khiếp như vừa rồi. Lúc này, mặc dù Lý Thất
Dạ là người sống sờ sờ, bề ngoài cũng cực kỳ bình thường, thế nhưng khi
nhìn hắn, bất kể là ai thì cũng cảm thấy lạnh gáy.
Lý Thất Dạ phủi cổ áo một chút, sau đó nhìn Vũ Băng Ngưng đã chữa trị xong thương thế, cười nhạt:
- Đi thôi, đừng chậm trễ thời gian của ta.
Nói xong thì xoay người bỏ đi.
Vũ Băng Ngưng cùng Lăng Tịch Mặc hoàn hồn, lập tức đi theo.
Vũ Băng Ngưng còn đỡ, nàng đã chuẩn bị sẵn tâm lý, cho dù Lý Thất Dạ
có hành động kinh thiên như thế nào thì nàng cũng không khiếp sợ. Còn
Lăng Tịch Mặc tuy cũng đã có chuẩn bị tâm lý, thế nhưng vẫn bị chuyện
vừa rồi rung động, đây là tồn tại vô địch nhất mà đời này nàng từng nhìn thấy, thế nhưng lại cứ thế mà chết, nên chuyện này cũng là chuyện khủng khiếp nhất mà đời này nàng từng gặp phải.
Lúc này tất cả mọi người đều nín thở, nhìn Lý Thất Dạ chậm rãi rời
đi. Thậm chí, không có bất cứ ai ở nơi này dám hó hé tiếng nào, ai cũng
ước gì Lý Thất Da mau rời khỏi nơi này.
Trước khi Lý Thất Dạ rời đi, không ai dám manh mộng, mọi người sợ làm ra chuyện gì đó chọc giận Lý Thất Dạ, tới khi đó thì tử vong sẽ rơi
xuống đầu bọn họ.
Nhìn thấy ba người Lý Thất Dạ đi xa thì tất cả mọi người nín thở, vô số người có cảm giác như trút được gánh nặng.
Khi Lý Thất Dạ còn ở đây thì vô số người cảm thấy như có bóng tối
kinh khủng đang bao trùm lên con tim của bọn họ, giống như lưỡi liềm của tử thần đang treo cao trên đỉnh đầu của bọn họ vậy, làm bọn họ sợ hãi
không dám nhúc nhích, sợ bất cẩn một cái thì lưỡi hái tử thần sẽ bất ngờ rơi xuống.
- Má ơi, quá khủng khiếp.
Sau khi Lý Thất Dạ rời đi, cuối cùng có người run lên, hai chân mềm nhũn, đặt mông ngồi xuống đất.
Lúc này không ai cười nhạo hắn nhát gan, trên thực tế, có mấy ai không bị Lý Thất
Dạ hù hai chân mềm nhũn chứ?
Sau khi Lý Thất Dạ rời đi thì không còn có ai dám đuổi theo nữa, cho
dù mọi người ai cũng biết trong dãy núi này còn có rất nhiều thứ tốt,
bất kể là đạo cốt hay là thú đản thì đồ ở nơi này tuyệt đối tốt hơn
những nơi khác rất nhiều.
Thế nhưng, Lý Thất Dạ đi vào, những người khác không dám đi vào nữa.
Mọi người đều sợ chọc phải Lý Thất Dạ. Chỗ ở của tử thần, ai dám đi chứ?
- Chuyện lớn rồi, tam đại đạo thống chắc chắn sẽ phát điên.
Có chưởng môn đại giáo cười khổ, lắc đầu nói.
Mọi người không hề kinh ngạc. Tam đại đạo thống bị giết mất nhiều lão tổ như vậy, bọn họ có thể không phát điên sao? Bọn họ tuyệt đối sẽ
không làm lành, bằng không thì tam đại đạo thống sẽ không còn chỗ chen
chân ở Vạn Thống Giới nữa.
- Chỉ sợ phải cần tới bất hủ ra tay.
Có lão tổ đạo thống nói chậm:
- Không phải bất hủ thì căn bản không có tư cách quyết đấu với Lý
Thất Dạ, ngay cả Chân Đế cấp thấp cũng không có tư cách quyết đấu với Lý Thất Dạ. Theo ta thấy, ít nhất phải là Chân Đế bốn cung trở nên thì mới có thể. Còn không, bất luận là ai thì cũng chỉ đi tặng đầu mà thôi.
Vị lão tổ này nói vậy để tất cả mọi người hít lạnh. Chân Thần cửu
trọng thiên đánh không lại, cũng có nghĩa ở lĩnh vực Chân Thần chỉ có
bất hủ mới có thể đánh với Lý Thất Dạ. Nếu như đặt ở lĩnh vực Chân Đế
thì phải là Chân Đế bốn cung trở lên mới có thể đánh với Lý Thất Dạ. Như vậy... người này quá khủng bố rồi.
- Sợ rằng giữa hắn cùng Long Tượng Võ Thần chắc chắn sẽ có một trận chiến, thật khiến người ta chờ mong.
Cũng có Chân Thần nuốt nước bọt, thì thào nói.
Hiện nay Vạn Thống Giới không có Chân Đế, thế hệ trẻ vẫn chưa có ai
phong đế, mà Chân Đế ở thời đại trước đã rời khỏi Vạn Thống Giới lâu
rồi.
Bây giờ người đứng trên đỉnh cao của lĩnh vực Chân Thần chính là Long Tượng Võ Thần, cường giả số một Vạn Thống Giới.
Nghe vậy, vô số người chấn động, thế nhưng cũng có một chút hưng phấn. Có cường giả không nhịn được nói:
- Một trận chiến với Long Tượng Võ Thần... thật khiến người khác mong đợi. Đây chính là cường giả số một Vạn Thống Giới nha, khi đó sẽ biết
được ai mới là cường giả số một Vạn Thống Giới.
Nhất thời, rất nhiều cường giả mong chờ trận chiến này. Dù sao Long
Tượng Võ Thần cũng tượng trưng cho chiến lực cao nhất của Vạn Thống
Giới, nếu như Lý Thất Dạ thật sự khiêu chiến Long Tượng Võ Thần thì như
vậy sẽ có trò hay để mà xem, trận chiến đó tuyệt đối không thua gì trận
chiến cấp bậc Chân Đế cả.
- Long Tượng Võ Thần đúng là vô địch, xứng đáng là cường giả số một Vạn Thống Giới.
Lúc này có một vị lão tổ nói chậm:
- Thế nhưng đừng quên rằng bên cạnh Mộc thiếu chủ còn có một vị bất
hủ. Hắn xuất thân Mộc gia, đến từ Đế Thống Giới, đến để hộ đạo cho Mộc
thiếu chủ.