Điều duy nhất khiến nàng lo lắng đó là Chu Tương võ đình. Nàng rất rõ, một khi Lý Thất Dạ nổi giận thì tất cả sẽ chết hết.
Tất cả tồn tại chắn đường của hắn đều nhất định phải biến thành tro bụi. Thậm chí toàn bộ Chu Tương võ đình sẽ tan thành mây khói trong tay hắn.
Đây là điểm mà Vũ Băng Ngưng lo lắng nhất. Tuy rằng nàng nói mình đã
rời khỏi Chu Tương võ đình, thế nhưng trong lòng nàng thì Chu Tương võ
đình cũng là nơi sinh nàng nuôi nàng, nàng không hy vọng Chu Tương võ
đình sẽ biến thành tro bụi.
- Yên tâm đi, Chu Tương võ đình chúng ta sừng sững tới ngày hôm nay,
có sóng gió gì mà chưa trải qua chứ. Chu Tương võ đình chúng ta vẫn có
thể ứng phó nổi. Cho dù Lý Thất Dạ có mạnh cách mấy thì cũng phải có
giới hạn.
Vị lão tổ này lắc đầu cười nói.
- Không, lão tổ, ngài không hiểu Lý công tử.
Vũ Băng Ngưng nghiêm mặt, lắc đầu nói rằng:
- Có lẽ, đổi lại là người khác, dù mạnh cách mấy thì cũng chưa chắc
có thể hủy diệt Chu Tương võ đình. Thế nhưng ta hiểu hắn, coi như Chu
Tương võ đình chúng ta mạnh cách mấy thì cũng không thể cản được bước
tiến của hắn. Chu Tương võ đình của chúng ta có bị hủy hay không, còn
phải xem ý nguyện của hắn. Nếu như hắn quyết tâm muốn tiêu diệt Chu
Tương võ đình thì Chu Tương võ đình sẽ biến thành tro bụi, không ai có
thể ngăn cản!
Vũ Băng Ngưng ở bên cạnh Lý Thất Dạ lâu như vậy nên nàng hiểu tính
cách của Lý Thất Dạ, cũng biết Lý Thất Dạ đáng sợ như thế nào. Một khi
Lý Thất Dạ đã quyết tâm thì không ai cản nổi, tất cả sẽ biến thành tro
bụi.
- Cũng hơi quá khuếch đại rồi.
Vị lão tổ này lắc đầu mỉm cười, nói rằng:
- Không thể phủ nhận Lý Thất Dạ rất mạnh mẽ. Thế nhưng cho dù hắn
mạnh như lão tổ tông thì cũng không thể làm gì hơn. Nếu như ở Cuồng Đình đạo thống thì ta tin rằng Lý Thất Dạ là vô địch. Thế nhưng nơi này là
Chu Tương võ đình, ta tin tưởng lão tổ tông của chúng ta là vô địch. Dù
sao sức mạnh của đạo thống đều nằm trong tay lão tổ tông.
- Không, cho dù lão tổ tông nắm giữ toàn bộ sức mạnh đạo thống thì
cũng không có tác dụng, trừ phi hắn là Vũ Tổ sống lại, bằng không thì
cũng không thể ngăn cản được bước tiến của Lý công tử.
Vũ Băng Ngưng nghiêm mặt, nói chậm:
- Tin ta, Lý công tử tuyệt đối là người mạnh nhất, khủng bố nhất mà
ta từng thấy. Theo ta thấy, ít nhất phải là thủy tổ. Vì vậy, thử hỏi
xem, lão tổ tông có được sức mạnh như thủy tổ không?
Thái độ trịnh trọng của Vũ Băng Ngưng khiến lão tổ nghiêm mặt lại,
không thể không trịnh trọng. Vũ Băng Ngưng trở thành truyền nhân của Chu Tương võ đình không phải không có nguyên nhân. Huống chi nàng còn là
một người rất có kiến thức.
Nghe Vũ Băng Ngưng nói như vậy, thần thái của lão tổ cực kỳ nghiêm
túc. Mặc dù Long Tượng Võ Thần rất mạnh, rất khủng bố, thế nhưng so với
thủy tổ thì còn có khoảng cách không nhỏ. Dù sao Long Tượng Võ Thần vẫn
chưa đạt tới cấp độ bất hủ trường tồn.
Chỉ khi tới cấp độ bất hủ trường tồn thì mới có tư cách khiêu chiến thủy tổ.
- Xem ra, không thể coi thường.
Lão tổ thần thái nghiêm nghị, nói chậm:
- Thế nhưng muốn thay đổi suy nghĩ của lão tổ tông, e rằng rất khó.
- Ta muốn gặp lão tổ tông lần nữa.
Vũ Băng Ngưng nói:
- Để ta khuyên hắn từ bỏ suy nghĩ này.
- Sợ rằng không có tác dụng.
Lão tổ lắc đầu, nói rằng:
- Thành kiến trong lòng lão tổ tông rất sâu, rất khó sửa. Huống chi,
hắn muốn có Vũ Tổ mười hai thức trong tay Mộc Thiếu Thần. Đối với lão tổ tông, chuyện này quan trọng hơn hết.
- Trong tay Mộc Thiếu Thần chưa chắc đã có Vũ Tổ mười hai thức.
Vũ Băng Ngưng nói:
- Thế nhưng trong tay Lý công tử chắc chắn có Vũ Tổ mười hai thức.
Nghe vậy, lão tổ nhìn Vũ Băng Ngưng,
nhẹ nhàng lắc đầu, nói rằng:
- Thiên phú của Mộc Thiếu Thần rất bất phàm, lão tổ tông rất tin
tưởng thiên phú của hắn, cho rằng hắn nhất định có thể tìm lại Vũ Tổ
mười hai thức...
-... Coi như Lý Thất Dạ thật sự như ngươi nói, thật sự có được Vũ Tổ
mười hai thức thì e rằng lão tổ tông cũng sẽ không tin tưởng.
Lão tổ dừng một chút, nói rằng:
- Lý Thất Dạ là người ngoài, xưa nay chưa bao giờ tới Chu Tương võ
đình, hắn làm sao có thể có Vũ Tổ mười hai thức chứ? Lão tổ tông sẽ
không tin. Mộc Thiếu Thần thì khác, hắn dằn vặt trong tháp đã lâu, đã có kết quả nhất định. Lão tổ tông cũng từng quan sát Mộc Thiếu Thần thôi
diễn. Nhãn lực của hắn tuyệt đối không sai, cũng chứng tỏ Mộc Thiếu Thần thật sự hiểu được huyền cơ, có cơ hội tìm về Vũ Tổ mười hai thức.
- Chuyện này...
Vũ Băng Ngưng nhất thời không biết nên nói như thế nào. Dù sao nàng
cũng nói chuyện này với Long Tượng Võ Thần, thế nhưng Long Tượng Võ Thần lại không tin.
- Trừ phi ngươi có thể để Lý Thất Dạ triển khai Vũ Tổ mười hai thức
ngay trước mặt lão tổ tông. Chỉ có như vậy thì lão nhân gia mới tin
tưởng.
Lão tổ nói.
- Chuyện này là không thể.
Vũ Băng Ngưng cười khổ. Tuy rằng Lý Thất Dạ thoạt nhìn rất bình dị
gần gũi, thế nhưng trên thực tế thế gian này nào có ai lọt vào pháp nhãn của hắn chứ?
Ngay cả Long Tượng Võ Thần e rằng cũng không lọt vào pháp nhãn của
hắn. Vì vậy, dựa vào đâu để Lý Thất Dạ triển khai Vũ Tổ mười hai thức
trước mặt Long Tượng Võ Thần chứ. Thậm chí có thể nói rằng, hắn căn bản
không quan tâm tới ý kiến của Long Tượng Võ Thần, căn bản không quan tâm tới thái độ của Long Tượng Võ Thần.
Chỉ cần Long Tượng Võ Thần dám chặn đường hắn thì hắn sẽ không hề do dự giết chết Long Tượng Võ Thần.
Đây là hiểu biết của nàng về Lý Thất Dạ. Vì vậy, mời hắn thi triển Vũ Tổ mười hai thức ở trước mặt Long Tượng Võ Thần căn bản là chuyện không thể.
- Vậy thì hết cách.
Lão tổ lắc đầu, hắn cũng bó tay hết cách.
Vũ Băng Ngưng trầm ngâm, cuối cùng trịnh trọng nói rằng:
- Ta muốn nhờ lão tổ một chuyện.
- Nói đi! Cũng không phải là người ngoài, khách sáo làm gì chứ. Ta
nhìn ngươi lớn lên, còn không hiểu tính cách của ngươi hay sao?
Lão tổ cười nói.
- Ta hy vọng ngươi có thể đi gặp Lý công tử. Tốt nhất là gặp hắn
trước khi hắn bước vào đạo thống của chúng ta, giao lá thư chính tay ta
viết cho hắn.
Vũ Băng Ngưng trịnh trọng nói.
Tới mức này rồi, chuyện duy nhất mà nàng có thể làm là tranh thủ một
lần. Còn việc có thể giữ được Chu Tương võ đình hay không, nàng không
chắc chắn.
Toàn bộ Vạn Thống Giới đều sôi trào vì cuộc hôn lễ này.