- Không có.
Lý Thất Dạ cười nhạt, nói rằng:
- Hoặc là làm việc cho ta, sau đó được không ít lợi ích. Hoặc là ta dứt khoát một chút, đi thẳng tới kết quả. Ngươi cảm thấy thế nào?
- Đừng...
Nam Sơn tiều tử giật mình, vội vàng nói rằng:
- Làm theo ý của bệ hạ đi, tất cả đều theo ý của bệ hạ.
- Thế nhân nha.
Lý Thất Dạ mỉm cười, vỗ nhẹ lên mái tóc của Liễu Sơ Tình, nói rằng:
- Thế gian này nên cảm ơn nha đầu của ta mới phải, là nàng mang tới nhân từ cho thế gian này.
- Tại sao phải cám ơn ta?
Liễu Sơ Tình không hiểu, hiếu kỳ hỏi Lý Thất Dạ.
Lý Thất Dạ mỉm cười, không trả lời, chỉ nói rằng:
- Được rồi, ngoãn ngoãn tìm hiểu đi, đừng có ngây người.
Liễu Sơ Tình nghe lời, xếp bằng nhập định, hòa vào thiên địa, ngao du thái hư.
Thấy vậy, Nam Sơn tiều tử thở dài. Hắn hiểu rõ ý nghĩa câu nói của Lý Thất Dạ. Hắn biết, ở trong mắt Lý Thất Dạ, Cửu Bí đạo thống cũng vậy, muôn dân thiên hạ cũng vậy, hắn chưa từng để ở trong lòng.
Là vì thiếu nữ này khiến hắn rũ xuống nhân từ. Chính vì vậy hắn mới luyến tiếc Cửu Bí đạo thống. Bằng không thì Cửu Bí đạo thống trong mắt hắn hỉ là một nơi đi ngang qua mà thôi, có cũng được mà không có cũng chẳng sao, không hề quan tâm nó hưng thịnh tồn vong như thế nào.
- Có thể được bệ hạ lọt mắt xanh, là hạnh phúc của nương nương.
Nam Sơn tiều tử cảm khái. Thế gian này người được Lý Thất Dạ ưu ái như vậy, ít ỏi không nhiều.
- Sống trên đời, mọi thứ đều do mình.
Lý Thất Dạ cười nhạt, nói rằng:
- Lời hứa ngàn vàng, đạo tâm vô giá! Đây chính là đại đạo, bằng không, chỉ là viễn vông mà thôi.
Thạch lâm nằm ở trung tâm Tương Ly đảo, nơi này quái thạch nhấp nhô, rừng đá san sát, giống y như là một thế giới nham thạch. Những hòn đá nhỏ dựng thẳng giống như là những gốc cây đá sinh trưởng ở nơi này.
Vì vậy đứng ở trên cao nhìn xuống thì những cột đá san sát nhìn giống như một cánh rừng nham thạch, bởi thế nơi này mới được gọi là thạch lâm.
Ở tận cùng thạch lâm có một đàn tế rất lớn, phía sau đàn tế là hai ngọn núi đá nguy nga. Hai ngọn núi đá nằm hai bên trái phải, giống như đang che chắn cho đàn tế.
Mặt khác phía dưới đàn tế có thiềm đá nối thẳng lên cao, khi tới hông hai ngọn núi đá thì có một đài cao. Trên đài cao có một cái ghế đá. Bất kể là đàn tế, ghế đá, hay là thiềm đá thì cũng đều giống như được điêu khắc từ hai ngọn núi ở phía sau, liền thành một khối.
Ở hai bên thiềm đá là từng bức tượng đá hình người. Những bức tượng đá hình người này giống như hộ vệ, tay cầm thạch mâu, đứng thẳng tắp ở hai bên trái phải thiềm đá, giống như đang bảo vệ cái gì đó.
Có điều, bất kể là đàn tế hay là thiềm đá, hay là ghế đá, đã lâu rồi không có ai quản lý chúng. Trải qua năm tháng gió táp mưa sa nên đã phai màu, bị mài mòn góc cạnh.
Lúc bình thường thạch lâm rất yên tĩnh, rất ít người đến đây. Thế nhưng hôm nay Tần Kiếm Dao cử hành thịnh yến ở nơi này, chiêu đãi tuấn kiệt trẻ tuổi, anh hào bát phương, vì vậy nơi này rất náo nhiệt.
Từ sớm đã có người bận rộn đi tới đi lui trong thạch lâm, dọn bàn bày hoa quả trong thạch lâm để chiêu đãi tuấn kiệt trẻ tuổi, anh hào bát phương.
Tần Kiếm Dao cử hành thịnh yến ở nơi này không dùng hình thức hội nghị, mà dùng hình thức yến hội, khách mời được mời có thể nhập tiệc, cũng có thể chụm năm chụm ba trò chuyện với nhau.
Có thể nói thịnh yến không có hình thức cố định, không khí vô cùng sôi động.
Người được mời đều là nhân kiệt một phương. Mặt khác, có thể được Tần Kiếm Dao mời là một chuyện rất hiếm thấy, không
một ai muốn bỏ qua cơ hội này, vì vậy mọi người đều nóng nòng thể hiện bản thân.
Trong thạch lâm xếp rất nhiều bàn tiệc, khách được mời tới có thể tùy ý vào bàn, khiến cho bầu không khí rất thoải mái, khách mời có thể đi lại tự do, kết thân với bạn mới, hoặc tìm bàn cũ ôn chuyện một hồi.
Khi thịnh yến bắt đầu thì Tần Kiếm Dao nâng chén, nói rằng:
- Hôm nay chính là ngày tuấn kiệt của Cửu Bí đạo thống gặp nhau, đây là duyên phận hiếm thấy. Hôm nay mọi người cứ thoải mái, không vui không về.
- Kính Tần tiên tử...
Tât cả khách mời đang có mặt ở đây đều vội vàng nâng chén kính rượu Tần Kiếm Dao. Nhất thời, bầu không khí càng trở nên náo nhiệt, bầu không khí trên bàn tiệc được thúc đẩy tới cao trào.
Kính rượu xong thì Tần Kiếm Dao đi lại trong tiệc rượu. Nàng vẫn xinh đẹp quyến rũ như cũ, vẫn xuất trần bất phàm như cũ. Trong tiệc rượu, nàng thỉnh thoảng thăm hỏi anh hào nhân kiệt, hành động lưu loát, phong thái mê người.
Có thể nói Tần Kiếm Dao vẫn luôn là tiêu điểm trong tiệc rượu, vô số ánh mắt di động theo bóng dáng của Tần Kiếm Dao.
Cũng có thiên tài trẻ tuổi mượn cơ hội này đến gần Tần Kiếm Dao nói vài câu, hoặc đi theo bên cạnh Tần kiếm Dao, muốn mượn cơ hội hiếm thấy này để gần gũi với Tần Kiếm Dao, cố gắng thể hiện mình, muốn tranh thủ được mỹ nhân ưu ái.
Ngoại trừ một số thiên tài trẻ tuổi muốn mượn cơ hội này gần gũi Tần Kiếm Dao ra thì thịnh yến này cũng tạo rất nhiều cơ hội cho tuấn kiệt trẻ tuổi.
Có thể nói thịnh yến lần này, tân khách được mời đều là tuấn kiệt trẻ tuổi của Cửu Bí đạo thống, đều là người có thiên phú hơn người, có thành tựu không hề tầm thường.
Hôm nay bọn họ gặp mặt nhau, có thể nói là kết thân với nhân kiệt khắp ngũ hồ tứ hải.
Vì vậy trong thịnh yến, ngoại trừ những người muốn mượn cơ hội này để gần gũi Tần Kiếm Dao ra thì còn có rất nhiều tu sĩ trẻ tuổi muốn làm bạn với những anh hào tuấn kiệt khác.
Vì vậy khi yến hội diễn ra thì có không ít bạn mới bạn cũ ngồi thành một đoàn, hoặc chụm năm chụm ba với nhau, nói chuyện trên trời dưới đất.
Trong bữa tiệc ngày hôm nay thì xung quanh Thang Hạc Tường, Dương Bác Phàm, Mã Kim Minh là có nhiều tu sĩ nhất. Rất nhiều tuấn kiệt trẻ tuổi tới từ khắp mọi nơi tụ tập lại xung quanh họ. Bất kể bọn họ có quen biết hay không thì cũng mượn cơ hội này làm quen, hoặc câu đáp quan hệ.
Được mọi người vây quanh, Thang Hạc Tường bình tĩnh, Dương Bác Phàm thì ăn nói rất giỏi, còn Mã Kim Minh thì ngoại trừ đắc ý ra thì ánh mắt còn đuổi theo bóng người của Tần Kiếm Dao.
Tần Kiếm Dao thăm hỏi từng vị tân khách có mặt ở đây, không hề lạnh nhạt một ai, phong độ tự nhiên hào phóng. Có thể nói một cái nhíu mày hay một nụ cười của nàng thôi thì cũng có thể làm cho không ít người khuynh đảo, mê hoặc chúng sinh.