- Thật sự là tân hoàng, thật không thể tưởng tượng nổi. Đây chính là phá vỡ nguyền rủa trăm ngàn vạn năm nha.
Ngay cả lão tổ thế gia cũng rung động, không khỏi thì thào.
- Đây đúng là kỳ tích, sợ rằng từ khi Cửu Bí đạo thống có ghi chép cho tới nay, hắn là người đầu tiên còn sống rời khỏi Hồng Hoang Thiên Lao.
Có Chân Thần bất hủ chấn động, hít lạnh một hơi. Nếu như không phải tận mắt nhìn thấy thì đúng là không dám tin nổi.
- Sâu không lường được.
Nhìn thấy Lý Thất Dạ còn sống rời khỏi Hồng Hoang Thiên Lao, lúc này Nam Sơn tiều tử quên cả việc hút thuốc, thì thào nói rằng:
- Đôi mắt già này của ta cuối cùng vẫn còn mờ, vẫn còn nhìn lầm, hắn còn đáng sợ hơn cả tưởng tượng, thủy tổ bình thường không thể tranh phong với hắn.
- Đúng là nhàm chán.
Lý Thất Dạ đáp lên Hồng Hoang Sơn, cười nhạt, giơ tay lấy Hồng Hoang Thiên Lao.
Từng đợt nổ vang "oanh oanh oanh" vang lên, chỉ thấy Hồng Hoang Thiên Lao đột ngột chui khỏi mặt đất, không ngừng thu nhỏ, cuối cùng hóa thành một chiếc lồng nhỏ xíu, rơi vào lòng bàn tay của Lý Thất Dạ.
Lúc này tất cả mọi người trố mắt nhìn Lý Thất Dạ. Một người còn sống rời khỏi Hồng Hoang Thiên Lao đã là khai sáng vạn cổ kỳ tích rồi. Bây giờ hắn còn nhổ Hồng Hoang Thiên Lao khỏi mặt đất, thu Hồng Hoang Thiên Lao làm của riêng. Người nam nhân này chính là vô địch, hắn chỉ cần đứng đó thôi thì đã đủ hiệu lệnh thiên hạ, tất cả mọi người đều phải thần phục.
"Oanh..."
Trong nháy mắt, Cửu Liên Sơn dâng lên bốn cột sáng. Bốn cột sáng phóng thẳng lên trời, chớp mắt chiếu sáng đại địa, giống hệt như là bốn vầng thái dương.
Trong tiếng "oanh" rất lớn này, chỉ thấy ba thân ảnh cao lớn vô cùng xuất hiện, còn có một tòa cổ các chìm nổi, khí thế đoạt thiên, trấn áp thiên địa bát phương, khí tức kinh khủng vô song chớp mắt đè sập chư thiên. Nhất thời, toàn bộ Cửu Liên Sơn bị khí tức bất hủ lấp kín.
- Bốn lão tổ chí tôn ra tay rồi.
Nhìn thấy ba thân ảnh cao lớn cùng Thánh các xuất hiện, tất cả mọi người nhao nhao rút lui, biết rằng đại chiến sắp tới.
- Ngu không thể tả.
Nam Sơn tiều tử hút thuốc, lườm ba thân ảnh cao lớn cùng Thánh các ở trên trời, cười lạnh một tiếng, nói rằng:
- Thật sự cho rằng đòn sát thủ của mình có thể trấn áp hắn sao, đúng là mơ mộng hão huyền, ngay cả thủy tổ phục sinh cũng không thể ngăn cản hắn nữa là. Một đám ngu xuẩn, căn bản không biết người mình đối mặt kinh khủng cỡ nào, cường đại cỡ nào.
- Có chút thú vị.
Sau khi Lý Thất Dạ thu hồi Hồng Hoang Thiên Lao thì nhìn thoáng qua ba bóng người cao lớn cùng Thánh các, cười nhạt.
"Két két két..."
Ngay lúc này, cánh cửa đá của Thánh các nặng nề mở ra, khi cánh cửa đá mở ra thì chỉ thấy bên trong có một người đang ngồi xếp bằng.
Người này là một ông lão, thân hình cao lớn, trên người mặc áo giáp, áo giáp này lan tỏa chiến ý dữ tợn. Mặc dù ông lão này râu tóc bạc trắng, thế nhưng hắn vẫn còn tinh thần phấn chấn, chiến ý dâng cao, giống hệt như là tu sĩ trẻ tuổi vậy. Nhất là đôi mắt của hắn nở rộ hàn quang, khiến người ta không rét mà run, khiến người ta vừa nhìn thấy hắn thì không khỏi sinh lòng tôn kính.
- Đấu Chiến Hoàng...
Nhìn thấy ông lão ngồi xếp bằng trong Thánh các, có lão tổ thế gia nhận ra hắn, giật mình nói rằng:
- Hắn vẫn còn sống.
- Đấu Chiến Hoàng nha, hắn là hoàng đế của mấy thời đại trước.
Nghe tên gọi này, không ít lão nhân nhớ ra người này, không khỏi giật mình, thì thào rằng:
- Sau khi hắn lui khỏi hoàng vị thì gia nhập Thánh các, sau này trở thành lão tổ cường đại nhất của Thánh các. Năm đó sau khi Thái Thanh Hoàng đoạt hoàng quyền thì hắn mai danh ẩn tích, tất cả mọi người còn tưởng rằng hắn đã chết trong tay Thái Thanh Hoàng, không ngờ rằng hắn lại dẫn Thánh
các thoái ẩn.
Trước Thái Thanh Hoàng mấy thời đại, Đấu Chiến Hoàng chính là hoàng đế của Đấu Thánh vương triều, đã từng uy danh hiển hách. Đấu Thánh vương triều trong tay hắn ngày càng hưng thịnh, mặc dù kém hơn Thái Thanh Hoàng, thế nhưng hắn cũng là một vị hoàng đế rất có thành tựu. Hơn nữa bản thân hắn còn là một vị Chân Thần bất hủ hết sức cường đại.
Sau này hắn rút khỏi hoàng vị, gia nhập Thánh các, trở thành lão tổ Thánh các, về sau còn trở thành lão tổ cường đại nhất của Thánh các nữa.
Năm đó khi Thái Thanh Hoàng đoạt quyền thì Đấu Chiến Hoàng cùng Thánh các đều biến mất, tất cả mọi người cho rằng Đấu Chiến Hoàng cùng Thánh các đã bị Thái Thanh Hoàng tiêu diệt, không ngờ rằng hắn lại dẫn Thánh các thoái ẩn, nguyện ý nhường đại quyền cho Thái Thanh Hoàng.
- Chúc mừng bệ hạ, bệ hạ trở về từ Hồng Hoang Thiên Lao, đúng là đáng mừng, đúng là phúc phần của Cửu Bí đạo thống.
Sau khi Đấu Chiến Hoàng lộ diện thì khấu đầu với Lý Thất Dạ, mặt mày tươi cười.
Đấu Chiến Hoàng đột nhiên khấu đầu Lý Thất Dạ, khiến tất cả mọi người ngạc nhiên, nhất thời mọi người vội vàng nhìn nhau.
Trước đó đám người Đấu Chiến Hoàng khí thế dữ dội, tất cả mọi người đều cho rằng đám người Đấu Chiến Hoàng sẽ gây bất lợi với Lý Thất Dạ, hoặc muốn trấn áp tân hoàng. Bây giờ Đấu Chiến Hoàng đột nhiên chúc mừng Lý Thất Dạ, hoàn toàn nằm ngoài dự đoán của mọi người. Nhất thời, tất cả mọi người đều choáng váng.
- Bọn họ không ra tay với tân hoàng sao?
Có người lẩm bẩm.
Chuyển biến này quá nhanh, nhất thời tất cả mọi người nhìn nhau, mọi người không biết đám người Đấu Chiến Hoàng muốn làm gì.
- Thì sao.
Lý Thất Dạ rất bình tĩnh, chỉ vẻn vẹn nhìn thoáng qua hắn.
- Giang sơn tươi đẹp của Cửu Bí đạo thống còn cần bệ hạ thống trị.
Đấu Chiến Hoàng mỉm cười, nói chậm:
- Chúng ta cung nghênh bệ hạ quay về vương triều, đăng lâm hoàng tọa, quân lâm thiên hạ.
- Cửu Bí đạo thống có được tài năng kinh thiên động địa như bệ hạ, chính là phúc lợi của chúng sinh thiên hạ.
Lúc này, chí tôn lão tổ của Tĩnh Liên quan cũng mỉm cười nói rằng:
- Bệ hạ đăng vị, chính là thiên hạ quy thuận, chính là thuận theo lòng trời!
Lão tổ chí tôn của Tĩnh Liên quan thoạt nhìn trẻ tuổi, ít nhất là trẻ nhất trong bốn lão tổ chí tôn, nhìn rất nho nhã, có khí tức như thư sinh.
Ngay cả lão tổ chí tôn của Tĩnh Liên quan cũng nói như thế, tất cả mọi người đều sừng sỡ, tất cả mọi người nhìn nhau, chẳng lẽ trước đó bọn họ hiểu sai rồi sao, bốn lão tổ chí tôn không phải tới đây để trấn áp hay mưu hại tân hoàng, mà là tới đây nghênh đón tân hoàng? Chẳng lẽ bọn họ thật sự muốn nghênh đón tân hoàng về triều đăng cơ hay sao?
- Không đúng.
Có người lẩm bẩm:
- Vạn Trận quốc không có đạo lý nghênh đón tân hoàng về triều đăng cơ.