Đế Bá

Phật Thủ Kinh (1)


trước sau

Lý Thất Dạ ra tay quá nhanh, rất nhiều người chưa kịp nhìn rõ thì đã thấy Thập Đại Kim Cương từ trên cao rơi xuống. Nhìn thấy Thập Đại Kim Cương rơi xuống như từng viên vẫn thạch, đụng nát từng ngọn núi non, đụng xuyên đại địa, tất cả mọi người nghẹn họng trân trối.

Nhất thời, trên không trung một mảnh tươi sáng, chỉ có Lý Thất Dạ bình tĩnh đứng đó. Lúc này, khi hắn bình tĩnh đứng đó, hắn mang tới cảm giác cao thượng, khiến người ta phải ngước nhìn.

Vào lúc này, toàn bộ Minh Lạc thành trở nên yên tĩnh. Mọi người đều nhìn thấy máu tươi loang lổ trên mặt đất, mọi người đều khiếp sợ không thể hoàn hồn.

Nhìn một màn trước mắt, tất cả mọi người sợ hãi. Nhất thời, tất cả mọi người há lớn miệng, mở to mắt, không dám tin chuyện đang xảy ra trước mắt.

Thập Đại Kim Cương nha... đây chính là một trong những tồn tại mạnh nhất Đế Thống Giới, đã từng quét ngang cửu thiên thập địa, thế nhưng hôm nay trong nháy mắt lại bị đánh từ trên trời rơi xuống, nói ra cũng không ai tin.

- Ngươi... ngươi... ngươi nhéo ta xem... ta... ta... ta có phải đang nằm mơ hay không.

Rất lâu sau đó, có cường giả hoàn hồn, giống như nằm mơ, thì thào rằng.

- A...

Ngay sau đó, chỉ nghe có tiếng kêu thảm, đồng bạn của hắn nhéo hắn thật mạnh, cơn đau nhức truyền tới, lúc này hắn mới biết mình không phải đang nằm mơ, tất cả những gì hắn nhìn thấy đều là sự thật.

- Má ơi, chuyện này... chuyện này... chuyện này quá kinh khủng rồi. Thập Đại Kim Cương bị quét như đống rác, thế gian này... thế gian này thật sự có cường nhân như thế sao?

Sau khi hoàn hồn lại, tu sĩ này không khỏi hét lên.

Trên thực tế, không chỉ có tu sĩ này bị hù dọa, mà tất cả tu sĩ đều bị cảnh tượng này hù dọa, ngay cả lão tổ đại giáo cũng sợ hãi nổi da gà.

- Chuyện này... chuyện này quá kinh khủng rồi. Trong nháy mắt, Thập Đại Kim Cương bị quét như quét rác.

Ngay cả lão tổ thế gia cũng run rẩy một trận.

- Thập Đại Kim Cương quá khinh địch, bằng không cũng sẽ không thảm bại như thế.

Có lão tổ cảm khái.

- Bất kể như thế nào, quét sạch Thập Đại Kim Cương như một cơn cuồng phong, đã nói rõ thực lực mạnh hơn Thập Đại Kim Cương rất nhiều. Thập Đại Kim Cương chính là Chân Thần bất hủ nha.

Có cường giả hít lạnh.

Mọi người ở đây đều hít lạnh. Trong nháy mắt quét sạch Thập Đại Kim Cương, thực lực này đúng là rất khủng bố, nhìn khắp Đế Thống Giới, không có mấy người có thể làm được.

- Sau Đoạn Ngọc Chân Đế cùng Mộc Kiếm Chân Đế, lại một cường nhân khác xuất hiện.

Có lão tổ cường đại gật đầu, thừa nhận:

- Thực lực này, e rằng không hề kém hơn Đoạn Ngọc Chân Đế cùng Mộc Kiếm Chân Đế.

- Chờ chút xem xem, "Phật Thủ Kinh" của Thập Đại Kim Cương mới cường đại nhất. Nếu như hắn có thể chịu đựng nổi "Phật Thủ Kinh" của Thập Đại Kim Cương thì đúng là rất cường đại, tuyệt đối không kém hơn Đoạn Ngọc Chân Đế cùng Mộc Kiếm Chân Đế.

Có một vị lão tổ thế gia gật đầu, nói.

Mặc dù vậy, tất cả mọi người đều run rẩy nhìn Lý Thất Dạ đứng trên bầu trời, rùng mình nói rằng:

- Tiểu tử này quá kinh khủng, đột nhiên xuất hiện, lại có thực lực như Đoạn Ngọc Chân Đế cùng Mộc Kiếm Chân Đế. Một tên tiểu bối vô danh mà lại cường đại như thế, đúng là hố chết người không đền mạng, may là không có trêu chọc hắn.

Nói tới đây, không khỏi âm thầm may mắn.

Vào lúc này, tiếng đá vụn tung tóe "soạt soạt soạt..." vang lên từng đợt, chỉ thấy trong hố sâu bay ra từng bóng người.

Bọn họ chính là Thập Đại Kim Cương bị Lý Thất Dạ đánh rụng, bọn họ mặc dù bị thương không nhẹ, thế nhưng vẫn còn sống. Đối với cường giả đến cấp bậc này, chỉ cần vẫn còn một hơi thì vẫn có thể chiến đến cuối cùng.

Thập Đại
Kim Cương phóng lên tận trời, lại lần nữa trở về thiên không, phong tỏa bát phương, lại lần nữa bao vây Lý Thất Dạ vào giữa.

Mặc dù lúc này Thập Đại Kim Cương đứng trên không trung vẫn hết sức khí thế, nguy nga như thần nhạc, thế nhưng đã không còn khí thế vô địch như vừa rồi nữa.

Nhất là lúc này mình mẩy bọn họ loang lổ vết máu, dáng vẻ hết sức chật vật, nên cho dù khí thế mạnh cách mấy đi nữa thì cũng suy yếu thần uy của bọn họ.

Vào lúc này, Thập Đại Kim Cương giận dữ nhìn Lý Thất Dạ, hai mắt lóe lên sát cơ khủng bố. Bọn họ đã từng quét ngang bát phương, đánh đâu thắng đó, vô số tu sĩ, vô số môn phái khi nghe tên của bọn họ thì sợ hãi mất mật. Vậy mà hôm nay lại bị Lý Thất Dạ đánh rụng, làm bọn họ mất thể diện, làm bọn họ giảm thần uy.

Hôm nay, nếu như bọn họ không giết chết Lý Thất Dạ thì sau này làm sao có thể uy hiếp bát phương, làm sao có thể làm những người khác ở Đế Thống Giới khi nghe nhắc tới tên của bọn họ thì biến sắc chứ?

- Tiểu tử, có bản lãnh lắm, thế nhưng, chúng ta vẫn chưa tung ra bản lãnh thật sự của mình.

Thiết Kim Cương quát lớn, hai mắt phun trào hào quang cuồn cuộn bất tuyệt, giống như thần quang phổ chiếu.

- Thật sao? Vậy thì ta chờ bản lãnh thật sự của các ngươi.

Lý Thất Dạ cười nhạt:

- Có bản lãnh thật sự gì thì cứ việc lấy ra.

- Tốt lắm, có can đảm!

Một vị Kim Cương khác trợn mắt, lạnh lùng nói:

- Tiểu bối, không phải chúng ta khoe khoang khoác lác, chờ "Phật Thủ Kinh" của chúng ta vừa ra, thì ngươi chỉ có một con đường chết!

- Được rồi, đừng nhiều lời khoác lác nữa.

Lý Thất Dạ khoát tay áo, nói chậm:

- Ta nghe đủ khoác lác rồi, Thập Đại Kim Cương gì chứ, trong mắt ta, Thập Đại Khoác Lác còn được, mau mau ra tay đi.

Thập Đại Kim Cương sắc mặt khó coi, tức giận run rẩy, lồng ngực nhấp nhô. Bọn họ uy hiếp bát phương, đã có bao giờ bị người khác xem thường như thế chứ. Thế nhưng bọn họ cũng hết cách, bọn họ vừa ra tay thì liền bị Lý Thất Dạ đánh rụng, chuyện này quá nhục nhã, hôm nay bọn họ nhất định phải thắng trận này.

Vào lúc này, Thập Đại Kim Cương nhìn nhau, cuối cùng mười người bọn họ kết phật ấn, miệng phun chân ngôn, cùng nhau quát lên:

- Ma Ni Mễ Ba Mu...

"Đùng..."

Khi Thập Đại Kim Cương vừa dứt lời thì hào quang rực rỡ, sau lưng bọn họ xuất hiện phật môn, phật môn mở rộng, phun trào phật quang.

Vào lúc này, Thập Đại Kim Cương bắt đầu lui vào phía sau, lui vào bên trong phật môn, thân thể biến mất vào trong phật môn.

Khi Thập Đại Kim Cương biến mất vào trong phật môn thì "đùng" một cái, mười cái phật môn phun trào phật quang ngập trời, phật quang vô cùng vô tận lập tức che kín thế giới, giống như hồng thủy thế kỷ, toàn bộ thế giới đều chìm trong phật quang.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện