Ban đầu xác chết không quý hiếm như vậy. Mặc dù mọi người đều biết rằng hắc thạch trong xác chết có thể tăng tiến công lực, thế nhưng đối với phần lớn cường giả thì tác dụng không hề lớn, bọn họ không hề cấp bách hắc thạch.
Thế nhưng khi có đạo thống giá cao thu mua hắc thạch thì thoáng cái thay đổi toàn bộ cục diện, hắc thạch bốc lửa, hơn nữa giá tiền liên tục tăng lên, nhất là có người cố tình cổ động, khiến cho giá cả hắc thạch tăng vọt.
- Nghe nói hắc thạch có liên quan rất lớn với tiên thạch.
Nhất thời, bên trong Minh Lạc thành có tin tức ngầm:
- Hắc thạch bên trong xác chết chính là mảnh vụn của tiên thạch. Cũng bởi vì xác chết nuốt mảnh vụn của tiên thạch cho nên mới khiến chúng chết rồi sống lại. Nghe đồn, viên tiên thạch này là do tiên nhân để lại, có thể trường sinh bất tử...
Khi tin tức ngầm này lan truyền thì Minh Lạc thành càng trở nên điên cuồng, những lão tổ đạo thống trước đó ôm thái độ bàng quan đều gia nhập đội ngũ tích trữ hắc thạch.
Chỉ cần dính líu tới ảo diệu trường sinh bất tử thì mọi lão tổ, mọi Chân Thần bất hủ lớn tuổi đều không thể bình tĩnh. Bọn họ gần như đã mục nát rồi, bọn họ khát vọng trường sinh hơn ai hết.
Cũng bởi vì có nhiều lão tổ đạo thống gia nhập đội ngũ tích trữ hắc thạch, cho nên giá cả hắc thạch trong vòng một đêm tăng mạnh, cao không hợp thói thường.
Có lợi ích thì sẽ có phân tranh, cho nên mỗi khi xác chết xuất hiện thì sẽ dẫn tới một hồi chiến đấu, sẽ dẫn tới không ít xung đột, không ít cường giả vì giành nhau hắc thạch mà ra tay đánh nhau.
Thậm chí bên trong Minh Lạc thành có tin tức ngầm nói rằng:
- Chỉ cần sử dụng đủ lượng hắc thạch thì có thể ích thọ duyên niên...
Nhất thời, đủ loại tin tức ngầm đồn khắp Minh Lạc thành. Tóm lại, xác chết ban đầu khiến người ta kinh dị hét lên, bây giờ lại khiến người ta hưng phấn hét lên.
Bên trong đồng điện, Lý Thất Dạ không hỏi thế sự, hắn nhắm mắt trầm tư, thần du thái hư. Khi Lý Thất Dạ nghe được tin tức hắc thạch có thể tăng tiến công lực, có thể ích thọ duyên niên thì mỉm cười, lạnh nhạt nói:
- Không biết sống chết, tới thời điểm thì bọn họ sẽ biết cái gì gọi là cá nằm trên thớt.
- Chẳng lẽ hắc thạch có độc?
Ngô Hữu Chính giật mình. Thế nhưng nhớ lại khí tức tà ác của hắc thạch, hắn cảm thấy cũng có khả năng lắm.
- Có độc hay không thì ta không biết.
Lý Thất Dạ lạnh nhạt nói:
- Thế nhưng, có câu nói này nói không tệ, thứ này, đúng là bổ thật, đúng là có thể tăng tiến công lực, có thể ích thọ.
- Nó có di chứng như thế nào?
Ngô Hữu Chính cũng nghe được tin tức. Bây giờ một viên hắc thạch trên thị trường có giá trên trời, nếu như hắn đụng mặt một bộ xác chết thì hắn sẽ kiếm được một món hời.
- Ngươi câu cá, có cần mồi câu hay không?
Lý Thất Dạ nhìn Ngô Hữu chính, lạnh nhạt nói.
Ngô Hữu Chính giật mình, lập tức hiểu được ý của Lý Thất Dạ, khiếp sợ tái mặt, quát lớn lên:
- Ý của công tử là hắc thạch...
Nhớ lại lúc khi Lý Thất Dạ mài hắc thạch, nhớ lại khí tức tà ác khủng khiếp, Ngô Hữu Chính run người.
Lý Thất Dạ không nói gì, chỉ nhắm mắt lại, giống như ngủ thiếp.
Trong vòng một đêm xác chết trở nên vô cùng quý hiếm, hơn nữa xác chết còn trở nên cung không đủ cầu, cho nên khi có xác chết xuất hiện thì lập tức bị cường giả phân chia, những người khác không mò được chút lợi lộc nào.
Cũng không biết tại vì sao, có thể là do giết quá nhiều xác chết, có thể xác chết sợ hãi, cho nên xác chết xuất hiện trong Minh Lạc thành ngày càng ít, chưa quá hai ngày thì đã ít thấy bóng dáng của xác chết rồi.
- Ai, xem ra xác chết đã bị chúng ta giết sạch rồi.
Không ít người tìm kiếm hơn nửa ngày trời nhưng không tìm thấy xác chết nào,
không khỏi than thở.
Mặc dù mọi người không tìm thấy xác chết, không ai có thu hoạch, nhưng mọi người chỉ biết than thở, hay phàn nàn đôi câu, chứ không biết nên làm gì hết.
Ngay khi mọi người cho rằng xác chết đã bị giết sạch, phong ba xác chết sắp trôi qua thì đột nhiên có người ra lệnh, nói:
- Bắt tất cả cư dân, tu sĩ Minh Lạc thành lại.
Mệnh lệnh vừa ra, chỉ nghe tiếng đóng cửa thành "két két két" vang lên, tất cả cư dân, tu sĩ Minh Lạc thành bị cường giả xua đuổi lại một chỗ rồi cầm tù.
- Các ngươi muốn làm gì, không có vương pháp sao.
Trong thời gian ngắn, cư dân cùng tu sĩ Minh Lạc thành bị cầm tù lại một chỗ, có một vài người muốn chạy trốn, thế nhưng đã không còn kịp nữa rồi.
Trong nháy mắt, tất cả cư dân cùng tu sĩ Minh Lạc thành đều trở thành tù nhân, cho dù bọn họ muốn phản kháng thì cũng vô dụng, bởi vì tu sĩ của Minh Lạc thành thực lực có hạn, bọn họ căn bản không thể nào chống lại những cường giả này.
- Xảy ra chuyện gì thế?
Nhìn thấy có người đột nhiên đóng cửa thành, rất nhiều tu sĩ cường giả ngoại lai khó hiểu.
- Này, các ngươi làm việc quá bá đạo rồi.
Có tu sĩ cường giả ngoại lai nhìn thấy có người lùng bắt cư dân cùng tu sĩ Minh lạc thành, không kiềm được mà lên tiếng trượng nghĩa.
Dù sao thì Minh Lạc thành cũng là của những cư dân cùng tu sĩ này, bọn họ chỉ là khách, lùng bắt người ta như thế, không khỏi có hơi quá mức.
- Hừ, sao hả, có ý kiến chăng?
Những người lùng bắt cư dân, tu sĩ Minh Lạc thành cũng không phải là người hiền lành, lập tức trừng người nọ, báo ra chỗ dựa của mình.
- Khách Minh làm việc, đừng nhiều chuyện.
Đối phương nói lạnh lùng, thái độ kiêu căng.
- Ngươi...
Tu sĩ lên tiếng trượng nghĩa giận dữ, thế nhưng đồng bọn của hắn lập tức kéo hắn đi.
Sau khi những cường giả nọ đi xa thì đồng bọn của hắn mới nhắc nhở hắn:
- Đừng chọc Khách Minh thì hơn, để tránh rước họa sát thân. Khách Minh cũng không phải dễ trêu, mặc dù bọn họ không hoành hành bá đạo như Tàng Kim Động, không phách lối như Tàng Kim Động, thế nhưng một khi ra tay thì hết sức kinh khủng, bọn họ sẽ lấy thế đánh không kịp bưng tai tiêu diệt kẻ thù của mình.
Tu sĩ có lòng trượng nghĩa mặc dù căm giận bất bình, thế nhưng tình hình khó khăn, hắn không có biện pháp gì cả. Nói thật, hắn thật sự không thể trêu Khách Minh, ngay cả môn phái cường đại nhất trong đạo thống của hắn cũng không dám trêu chọc.
Ngay khi người của Khách Minh bốn phía bắt giữ cư dân, tu sĩ Minh Lạc thành thì có tin tức ngầm lan truyền:
- Ngày mai Khách Minh muốn hành hình ngay cửa, sẽ rất náo nhiệt.
- Hành hình, tại sao phải hành hình cư dân, tu sĩ Minh Lạc thành? Bọn họ nhỏ yếu như thế, không thể nào trêu chọc Khách Minh được.
Có người tò mò.