Đế Bá

Đẩy Mạnh (2)


trước sau

Hơn nữa, đứng trong đòn tấn công điên cuồng này, Lý Thất Dạ lại không hề nhúc nhích. Nhiều binh khí, nhiều chiêu thức nổ tung trên người hắn như vậy, thế nhưng lại không thể rung chuyển hắn mảy may.

- Chuyện này... sao có thể được chứ?

Khi nhìn thấy cảnh tượng này, mọi người nghẹn họng trân trối, tất cả mọi người há miệng thật lớn.

Đệ nhất hung nhân rất mạnh, mọi người đều tận mắt nhìn thấy. Thế nhưng làm người ta bất ngờ là, trong hoàn cảnh như thế mà hắn vẫn đứng im không nhúc nhích, mặc cho vạn tay công kích thì hắn cũng không chút tổn hại.

- Đây... đây chính là kim cương bất diệt trong truyền thuyết hay sao?

Nhìn thấy Lý Thất Dạ để mặc cho vạn tay công kích nhưng lại không mất một cọng lông nào, rất nhiều người cảm thấy khó tin, cho rằng mình hoa mắt.

Mặc dù mọi người đều biết rằng kim cương bất diệt có tồn tại, thế nhưng lại không ai làm được kim cương bất diệt. Mặc dù có một ít người rất khó bị thương, thế nhưng khi gặp kẻ thù mạnh hơn thì cũng sẽ bị trọng thương.

Thế nhưng, đứng trong công kích điên cuồng như thế mà Lý Thất Dạ lại không chút tổn hại, đúng là quá khiến người ta khó tin, rất giống với kim cương bất diệt trong truyền thuyết.

- Tới lượt ta.

Lý Thất Dạ cười nhạt, hai tay khép lại, giữa hai bàn tay tuôn ra hào quang ngập trời. Khi này, giữa hai bàn tay Lý Thất Dạ như ngưng tụ trăm ngàn vạn mặt trời, vô số mặt trời ngưng tụ ra hào quang chói mắt nhất.

"Đùng..."

Chỉ trong nháy mắt, trăm ngàn vạn mặt trời như nổ tung, sức mạnh kinh khủng vô song ập tới, sóng xung kích lập tức hủy diệt thiên địa.

"Đùng đùng đùng"

Toàn bộ chúng thần quốc gia rung lắc, thậm chí còn nghe thấy tiếng vỡ vụn "răng rắc", chúng thần quốc gia xuất hiện khe hở.

"Phanh"

Khi sóng xung kích quét qua thì tất cả vỡ vụn, khi mọi người nhìn thấy rõ tình huống bên trong chúng thần quốc gia thì chỉ thấy từng bóng người bị sóng xung kích khủng bố đập nát, từng bóng người tan biến, hóa thành từng sợi khói xanh bay đi mất.

Còn năm vị Thiên Khách thì bị đánh bay, máu tươi như bão, toàn thân chảy máu. Sóng xung kích khủng bố nháy mắt đánh nát thân thể của bọn họ, suýt chút nữa là đánh bọn họ thành sương máu rồi.

- Cái này... cái này... quá kinh khủng rồi.

Sau khi chúng thần quốc gia bình tĩnh lại, nhìn thấy năm vị Thiên Khách suýt chút nữa bị đánh thành sương máu, tất cả cái bóng của Chân Thần bất hủ ở trong đó đều bị đánh tan biến, tất cả mọi người rùng mình.

- Một kích này, có thể dễ dàng tiêu diệt một đại giáo, cũng có thể dễ dàng đánh xuyên một đạo thống.

Có lão tổ đại giáo nhìn thấy cảnh này, mặt mày trắng tái.

- Sâu kiến mà thôi, còn có đại chiêu nào nữa không?

Lý Thất Dạ vỗ vỗ quần áo, giống như đang phủi bụi bặm, rất hời hợt.

Lúc này, năm vị Thiên Khách mình mẩy máu me, trong mắt bọn họ toàn là vẻ sợ hãi. Bọn họ không khỏi nhìn nhau, cảm thấy khiếp sợ, không ngờ rằng cả khi ở trong chúng thần quốc gia mà bọn họ cũng bị đánh bại nhanh như thế, hơn nữa còn thua một cách thảm hại như vậy nữa.

- Liều mạng.

Lúc này, năm người Lục Bào Thiên Khách nhìn nhau, quát lạnh. Lúc này bọn họ không còn lựa chọn nào cả, chỉ có gạch ngói cùng tan mà thôi.

"Ông"

Ngay lúc này, bên trong chúng thần quốc gia xuất hiện một tấm gương, tấm gương này giống như mặt hồ. Đáng sợ nhất là, mặt hồ này không phải là nước, mà là máu.

Như thể tấm gương này ngưng tụ vô tận máu tươi, khiến người ta rùng mình hơn đó là, tấm gương này có vô số oan hồn quanh quẩn chưa tan, lệ khí cùng oán niệm toát lên từ tấm gương này có thể xé rách thiên địa.

- Đây... đây là cái gì thế...

Nhìn thấy tấm gương này, rất nhiều người run rẩy, cảm thấy tâm gương này quá dọa người.

- Thứ này cần phải dùng tới bao nhiêu tánh mạng để luyện thành nha, đây là hung khí, không phải, là
cấm khí, là binh khí dùng vô số tánh mạng luyện thành.

Nhìn thấy tấm gương này, có lão tổ đạo thống lớn nhìn ra mánh khóe, sắc mặt thay đổi.

- Chỉ bằng tấm gương này, Khách Minh các ngươi tội đáng chết vạn lần.

Lý Thất Dạ nhìn thoáng qua tấm gương này, lạnh lùng nói.

- Chờ ngươi có thể vượt qua được một kiếp này rồi hẵng mạnh miệng.

Lục Bào Thiên Khách quát giận. Lúc này, bọn họ "đùng" một cái, tất cả huyết khí giống như cầu vồng xông vào bên trong tấm gương.

Chỉ nghe "xèo xèo xèo", lúc này, Lục Bào Thiên Khách không chỉ huyết khí khô kiệt, mà thân thể cũng bắt đầu khô quắp, cứ như là tấm gương này muốn hút khô tinh huyết của bọn họ vậy.

- Lục Bào Thiên Khách muốn liều mạng, hao hết tuổi thọ của mình, đưa thọ huyết của mình vào bên trong cái gương này. Cho dù bọn họ có thể chiến thắng đệ nhất hung nhân thì cũng không còn sống được bao lâu nữa, bọn họ đã hao hết tuổi thọ của mình rồi.

Nhìn thấy cảnh tượng này, có cường giả thế hệ trước thì thào.

Năm người Lục Bào Thiên Khách không tiếc hao hết huyết khí của mình, chính là muốn đồng quy vô tận với Lý Thất Dạ.

"Ông..."

Khi này, chỉ thấy huyết kính phun ra hào quang màu máu. Sau khi năm người Lục Bào Thiên Khách trút hết huyết khí cùng thọ huyết của mình vào huyết kính thì huyết sinh phát sinh biến hóa hết sức kinh người.

Trong tiếng "ông" này, mặc dù huyết quang dập dờn, thế nhưng cái đáng sợ hơn đó là huyết kính khi này giống hệt như hồ máu, chỉ thấy hồ nước dập dờn, thứ dập dờn chính là máu tanh đậm đặc ngưng thành giọt.

Ban đầu mọi người chỉ nghĩ rằng máu trong hồ chỉ là hình chiếu mà thôi.

Thế nhưng sau khi huyết khí của năm người Lục Bào Thiên Khách trút vào huyết kính, thật sự đánh thức huyết kính, thì mọi người mới biết đây không phải là hình chiếu, mà là một hồ máu chân chính.

Có lẽ, đây không phải là huyết kính, mà là huyết hồ, thế nhưng huyết hồ sau khi được thần thông ngưng luyện thì ngưng tụ thành một chiếc kính, nên thoạt nhìn rất giống huyết kính.

Khi huyết hồ dập dờn thì mùi máu tươi tràn khắp thiên địa, "Ô..." đồng thời, trên mặt hồ xuất hiện từng con oán linh, những con oán linh này đang rên rỉ, oán khí vô cùng đáng sợ. Chúng nó như đang ngâm xướng độc chú kinh khủng nhất thế gian, như đang nguyền rủa tất cả sinh linh trên thế gian. Oán hận của chúng nó cuồn cuộn dữ dội, hệt như có thể san bằng mọi thứ trên thế gian.

- Chuyện này... chuyện này... quá đáng sợ.

Nhìn huyết hồ nhộn nhạo huyết quang, nhìn vô số oán linh bồi hồi nguyền rủa, không ít tu sĩ cường giả run rẩy.

- Đây thật sự là một kiện cấm khí dùng vô số sinh mệnh huyết tế mà thành?

Nhìn thấy màn này, có vãn bối run rẩy, hai chân không tự chủ được mà run bần bật.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện