Trì Tiểu Đao nghe được Lý Thất Dạ vừa nói như vậy, liền càng cao hứng rồi, nói:
- Khó trách ngươi thích độc chuyện cổ về Đông Bách thành, thì ra là
ngươi đối với lịch sử quá khứ biết nhiều như vậy, tổ tiên Phách Tiên Sư
Vương của gia gia ta khso lường, trên thực tế ngoại tổ tiên của ta càng
khó lường hơn, truyền huyết ngoại tổ tiên ta đã từng là một nhân vật vô
địch, truyền thuyết hắn đã từng tham gia một cuộc chiến kinh thiên, cứu
vãn Nhân tộc, đã từng được lưu danh bách thế!
Nhắc tới sự tích vinh quang của tổ tiên, Trì Tiểu Đao cũng không khỏi vì vậy mà hưng phấn, tựa hồ là có thể tưởng tượng đến năm tháng mà tổ tiên bọn họ quét ngang cửu thiên thập địa.
- Đúng nha, Trảm tiên chiến dịch!
Lý Thất Dạ nhẹ nhàng mà thở ra nói.
- Đúng, đúng, đúng, thật giống như là cái tên gọi này, ta có nghe nói
ngoại tổ tiên đã tham gia chiến dịch như vậy, cũng không biết tên cụ thể của chiến dịch là gì!
Trì Tiểu Đao hưng phấn mà nói:
- Ngươi biết thật đúng là nhiều, khó trách ngươi lại đến tăm từ đường của Trì gia ta!
- Đúng nha, nhớ lại anh hùng vĩ đại của Nhân tộc, hồi tưởng lại vinh quang quá khứ!
Lý Thất Dạ nhìn pho tượng nói.
Trì Tiểu Đao đang hưng phấn không khỏi thần sắc trở nên buồn bã, nhìn pho tượng cũng là nhẹ nhàng mà thở dài nói:
- Đáng tiếc, gia tộc của gia gia ta cũng tốt, Trì gia ta cũng tốt, đã
không còn như năm đó nữa rồi. Gia gia ta năm đó gia tộc xuống dốc mới sẽ đi tới Đông Bách thành, cuối cùng gặp được nãi nãi ta, bọn họ tình đầu ý hợp, mà lão tổ chúng ta cũng chỉ có nãi nãi là một người kế tục, lão
nhân gia hắn đem Sư Hống môn cùng Sư Hống quốc truyền cho gia gia ta,
cuối cùng gia gia ta ở rể Trì gia.
Đối với Trì Tiểu Đao mà nói, trong lòng không khỏi có điều ảm đạm, bất
luận là Trì gia hắn hay là gia tộc của gia gia hắn cũng đã từng là
truyền thừa vô cùng cường đại, đáng tiếc đến hôm nay gia tộc của gia gia hắn hoàn toàn xuống dốc rồi, mặc dù Trì gia hôm nay còn chấp chương một phương cương quốc, nhưng mà đã không còn cường đại như năm đó.
- Thời gian vô tình, xuống dốc cũng là chuyện thường tình, truyền thừa
có cường đại đi nữa đều có một ngày xuống dốc, chính là ngay cả Đế thống tiên môn cũng chạy không thoát một ngày xuống dốc.
Lý Thất Dạ cười cười, an ủi nói.
Trì Tiểu Đao là một người thoải mái, hắn ngẩng đầu lên, cười nói:
- Nói cũng đúng, bất quá ta hi vọng có một ngày có thể chấn hưng Trì gia chúng ta!
Vừa nói, hắn không khỏi nắm quyền đầu, nhưng mà nghĩ đến tình huống của bản thân mình lại không khỏi thần thái buồn bã.
Trì Tiểu Đao bắt chuyện với Lý Thất Dạ, tiếp đó rời đi từ đường, hướng
cổ đầm đi tới, Lý Thất Dạ nhìn Trì Tiểu Đao một chút, cười nói:
- Ngươi ở chỗ này?
- Không, ta ở sơn ngaoij!
Trì Tiểu Đao lắc đầu nói:
- Gần đây ta còn muốn tu luyện, truyền thuyết tổ tiên của ta chính là
từng tu luyện ở cổ đầm này, lại bắt đầu quật khởi từ nơi này, cuối cùng
trở thành tồn tại vô địch! Ta muốn trở lại tu luyện, nhìn xem có thể
nhận được chỉ điểm của anh linh hay không, để cho ta có điều lĩnh ngộ,
đột phá gông cùm xiềng xích của chính ta.
- Tình huống của ngươi, chỉ sợ anh linh của tổ tiên ngươi không cách nào chỉ điểm cho ngươi!
Lý Thất Dạ cười, lắc đầu, nói:
- Tình huống như thế của ngươi, bản thân ta biết một, hai!
- Ngươi biết!
Trì Tiểu Đao thoáng cái xoay người lại, động dung nói.
Lý Thất Dạ cười nói:
- Nhìn ra được, ngươi tu luyện là mắc kẹt ở cảnh giới Dục Thần! Cảnh
giới Dục Thần trọng nhất chính là giảng cứu chân mệnh, ngự thể phách
nâng thọ luân! Nhưng mà thể phách của ngươi lại không áp chế được chân
mệnh! Lúc ngươi tu luyện nửa bước không tiến, rõ ràng cảm nhận được khú
lực nổi điên bộc phát, áp chế chân mệnh của ngươi, để cho mệnh cung của
ngươi không cách nào vận chuyển, huyết khí đình trệ, giống như là hít
thở không thông!
- Ngươi, ngươi, ngươi làm sao biết được?
Sắc mặt của Trì Tiểu Đao đại biến, động dung vô cùng. Lý Thất Dạ vừa mở
miệng liền nói đúng tất cả tình huống của hắn, thoáng cái nói đúng chỗ
trí mạng của hắn.
Lý Thất Dạ nói:
- Ta đã nói
rồi, ta thích xem cổ thư nhất, bất luận là tạp thư hay là bí quyển ta đều thích xem, tình huống như thế của ngươi, bản tahan ta là ở trên một quyển cổ tịch được xem qua, là sư giảo quy trong truyền
thuyết! Ngươi vừa nói chuyện tình của tổ tiên ta liền càng hiểu được,
ngươi là quy mệnh, nhưng lại là sư thể...
- Nói thật ra, mệnh cung của người cư nhiên có thuộc tính thật sự là rất ít thấy, như vậy mà nói, về mệnh cung có cũng đều là Hoàng mệnh, Thánh
mệnh, mà ngươi lại là quy mệnh, loại tình huống này không thấy nhiều. Mà tổ tiên của gia gia ngươi là Phách Tiên Sư Vương, nhưng là lại có sư
thể, hậu thiên thể chất Phách sư thể, vừa vặn mệnh của ngươi tương trùng tương khắc, sư giảo rùa! Cái này khiến cho chênh mệnh của ngươi không
chế ngực được thể chất, điều này khiến cho ngươi bị áp chế ở cảnh giới
Dục Thần.
Lý Thất Dạ nhẹ nhàng nói tới, giống như thuộc như lòng bàn tay.
- Có thể cứu chữa không?
Nghe được Lý Thất Dạ nói ra vấn đề của mình rõ ràng như vậy, Trì Tiểu
Đao không khỏi vì đó mà chấn động, vô cùng rung động nhìn Lý Thất Dạ,
phục hồi lại tinh thần, gấp giọng hỏ.
Lý Thất Dạ trầm ngâm một chút, nói:
- Cái này thì ta ở trên một quyển sách cổ dược đạo khác nhìn thấy một
loại phương pháp, đó chính là cải mệnh. Mệnh của ngươi là quy, không
trấn áp được phách sư, nếu như cải mệnh mà nói, để cho mệnh của ngươi
thăng lên một cấp, thiên quy chi mệnh, đó chính là có thể trấn áp được
phách sư chi thể rồi.
- Cải mệnh!
Trì Tiểu Đao ngây ngốc một chút, loại thuyết pháp này hắn có nghe qua, nhưng mà loại thuyết pháp này cách hắn quá xa.
Cải mệnh, đây là thủ đoạn trong truyền thuyết, chỉ có dược sư truyền kỳ, thậm chí là Dược đế mới có thể cải mệnh, bởi vì đây là thủ đoạn thâm ảo nhất của Dược đạo.
Nghe được lời như vậy, Trì Tiểu Đao giống như là quả bóng xì hơi, cũng không khỏi toàn thân vô lực, cười khổ nói:
- Cải mệnh, đây là thủ phá dược đạo trong truyền thuyết, thế gian này người phương nào lại có thủ pháp như vậy.
- Cái này có chút xảo hợp!
Lý Thất Dạ tự nhiên thong thả nói:
- Ta đúng lúc là tu luyện một chút thủ đoạn dược đạo, có lẽ có thể vì ngươi mà cải mệnh cũng không nhất định.
- Thật sao?
Nghe được Lý Thất Dạ nói như vậy, tinh thần của Trì Tiểu Đao rung lên,
nhưng là phục hồi tinh thần lại, nhìn Lý Thất Dạ, lại không khỏi cẩn
thận nói:
- Ngươi muốn điều kiện như thế nào? Ngươi muốn cái gì?
Trì Tiểu Đao cẩn thận giống như là đề phòng cướp, để cho Lý Thất Dạ không khỏi nở nụ cười nói:
- Xem ra là ngươi không tin ta, cho là ta lừa ngươi.
Trì Tiểu Đao là một người sảng lãng, cười xấu hổ một chút nói:
- Ta và ngươi bèo nước gặp nhau, đích xác là có chút trùng hợp, vấn đề
tu hành của ta, ta tìm được không ít dược sư rồi, ta bị một tên tiểu tặc lừa gạt đến thảm, ta bị hắn lừa đi đại lượng dược liệu cùng tinh bích,
hắn còn thề son sắt là có thể trị tốt vấn đề này cho ta. Cho nên cái này cũng không thể trách ta, bị gạt một lần, ta cũng hiểu biết được đề
phòng.