Thái Thanh Hoàng, Tôn Lãnh Ảnh gầm rống vùng vẫy:
- A!!!
Nhưng hai người bị pháp tắc đóng đinh chết tại chỗ không thể nhúc nhích, vùng vẫy cỡ nào cũng vô ích. Cuối cùng Thái Thanh Hoàng, Tôn Lãnh Ảnh nhận mệnh, buông bỏ giãy dụa. Hai bên cách biệt thực lực quá lớn, họ có liều mạng vùng vẫy cũng vô ích.
Nhìn cảnh đó mọi người không ngạc nhiên, đều nằm trong dự đoán. Thực lực của Thái Thanh Hoàng, Tôn Lãnh Ảnh đối với người đời đúng là rất mạnh, một trong Bất Hủ Chân Thần đỉnh nhất Đế Thống giới. Nhưng hai người như con kiến trước mặt Đệ Nhất Hung Nhân, hắn muốn giết họ chỉ cần nhấc chân là đủ giẫm chết họ.
Nhìn Thái Thanh Hoàng, Tôn Lãnh Ảnh bị đóng đinh dưới đất, nhiều người hơi cảm khái. Nhớ năm xưa Thái Thanh Hoàng thần uy biết bao, từng quân lâm thiên hạ, đã từng khiến người nhắc đến là biến sắc mặt.
Hôm nay hai người chỉ là con kiến, cá nằm trên thớt thịt mặc người tùng xẻo.
Lý Thất Dạ lạnh lùng nhìn Thái Thanh Hoàng, Tôn Lãnh Ảnh bị đóng đinh dưới đất:
- Chạm vào nghịch lân của ta, ta có trăm ngàn cách khiến các ngươi thống khổ không muốn sống, ta tùy tiện dùng một thủ đoạn là cho các ngươi muốn sống không được, muốn chết không xong. Ta có thể khiến tiếng hét của các ngươi vang vọng Đế Thống giới một ngàn năm, một vạn năm.
Lý Thất Dạ nói hờ hững, nghe nhẹ hẫng nhưng chui vào tai người trong thiên hạ làm họ rùng mình, nổi da gà, cảm giác như rơi vào hầm băng.
Mọi người có thể tưởng tượng khi tiếng hét của một người vang vọng Đế Thống giới một ngàn năm, một vạn năm là khổ hình đáng sợ cỡ nào. Đến mức đó thì cái chết là giải thoát, là chốn về tuyệt vời.
Nhiều người đổ mồ hôi lạnh đầm đìa, thầm thề đời này thà chết chứ tuyệt đối không chọc vào Đệ Nhất Hung Nhân, không thì sẽ chết rất thảm.
Lý Thất Dạ lạnh lùng nhìn Thái Thanh Hoàng, Tôn Lãnh Ảnh, hai người ở trong mắt hắn không khác gì người chết:
- Nghĩ tình các ngươi có chút cốt khí nên hôm nay ta cho toàn thây.
Thái Thanh Hoàng cười to bảo:
- Ra tay đi! Con người rồi cũng phải chết, ai có thể trường sinh? Thái Thanh Hoàng ta sống ba kiếp, không sợ chết. Được chết dưới mười ba mệnh cung xem như vinh hạnh của Thái Thanh Hoàng ta!
Dù sắp chết Thái Thanh Hoàng vẫn đầy ngạo nghễ, mạnh hơn nhiều Bất Hủ Chân Thần, cái gọi là tồn tại vô địch.
Trong khi Thái Thanh Hoàng, Tôn Lãnh Ảnh cái chết cách đường tơ kẽ tóc thì một thanh âm như tiếng trời vang lên:
- Đạo huynh xin hãy nương tay, tha mạng cho hai người được không?
Mọi người nhìn sang. Hai nữ nhân từ trên trời giáng xuống, càng nhiều người nhìn chằm chằm một trong hai nữ nhân.
Hai nữ nhân từ trên trời giáng xuống có một người là Liễu Sơ Tình từng bị nhóm Thái Thanh Hoàng bắt cóc.
Một nữ nhân khác đẹp tựa thiên tiên, áo màu xanh nhạt đơn giản nhưng mặc lên người nàng dào dạt tiên khí, như tiên nữ giáng trần. Sức sống dạt dào khiến người hít sâu cảm nhận tiên khí.
Nhìn nữ nhân đó, bao người kinh thán:
- Xinh đẹp vô song!
Mọi người bị nữ nhân hấp dẫn ánh mắt, ai nhìn nàng đều không có chút ý hèn tỏa, chỉ có kinh thán, mê say, đẹp đến không thể tả.
Nữ nhân trước mắt không chỉ xinh đẹp tuyệt trần, khí chất cũng khiến người kinh diễm, giống tiên nữ. Nữ nhân này nên ở trên trời, cõi trần khó gặp.
Lý Thất Dạ liếc nữ nhân một cái, lắc đầu mỉm cười nói:
- E rằng không thể, dù hai ta có duyên gặp mặt một lần nhưng chưa đủ cầu tình cho họ, cũng không đáng để ta tha mạng bọn họ.
Nữ nhân này là lúc Lý Thất Dạ mới đến Cửu Bí đạo thống đã bí ẩn xuất hiện, nàng như xuất hiện trong giấc mơ của hắn, rất bí ẩn.
Nữ nhân khẽ thở dài:
- Ta biết, nhưng cầu xin đạo huynh có thể tha
cho một đường, rủ lòng từ bi. Đạo hữu muốn hủy đạo hạnh của họ cũng được, cho họ làm phàm nhân bình thường sống qua kiếp người.
Nữ nhân đẹp như tiên đột nhiên xuất hiện cầu tình cho Thái Thanh Hoàng, Tôn Lãnh Ảnh, mọi người ngây ngẩn. Nhiều người không biết mặt nàng, không rõ nữ nhân có lai lịch gì.
Thái Thanh Hoàng cười to bảo:
- Đời ta không cầu người, ta không lắc đuôi van xin ai. Muốn giết muốn làm gì thì tùy, cùng lắm chết, đừng cầu tình, không cần cầu xin cho ta!
Nữ nhân đẹp như tiên trầm giọng quát:
- Câm miệng!
Khi nàng quát thì đế uy vô thượng khuếch tán, Bất Hủ Chân Thần mạnh đến đâu cũng run rẩy rợn tóc gáy.
Nói cũng kỳ, Thái Thanh Hoàng luôn cao ngạo nhưng bị nữ nhân nạt thì ngoan ngoãn ngậm mồm không hó hé tiếng nào.
Nữ nhân khổ sở xin Lý Thất Dạ:
- Miễn đạo huynh đồng ý tha mạng cho họ thì Cửu Ngưng nguyện dốc sức mọn vì đạo huynh.
Nữ nhân đẹp như tiên đau khổ cầu xin như vậy, đổi lại người khác đã mềm lòng, đồng ý bất cứ yêu cầu nào của nàng.
Lý Thất Dạ chỉ lạnh nhạt liếc nàng một cái, lắc đầu cười nói:
- Không được, trên đời ai dám đụng vào nghịch lân của ta đều giết không tha! Đừng nói Thập Nhị Cung Chân Đế như nàng cầu tình, có là Thủy Tổ xin xỏ cũng vô hiệu!
Lý Thất Dạ bình thản nói câu máu lạnh vô tình.
Có lão tổ cổ hủ thì thào:
- Cửu Ngưng... Thập Nhị Cung Chân Đế...
Sau đó lão tổ hét thất thanh:
- Ta... ta biết nàng là ai! Nàng... nàng... nàng là Cửu Ngưng Chân Đế!
- Cái gì? Cửu Ngưng Chân Đế!?
Mọi người rung động, trong phút chốc đám người há hốc mồm thật lâu.
Nhiều cường giả chưa thấy mặt nàng, giật mình nhìn nữ nhân đẹp như tiên:
- Nàng... nàng... nàng thật sự là Cửu Ngưng Chân Đế?
Lão tổ cổ hủ cảm khái:
- Đúng là nàng rồi. Lần trước ta gặp nàng là ở thời đại trước, khi ấy nàng mới vừa thành Chân Đế, không ngờ hôm nay đã là Thập Nhị Cung Chân Đế.
Nhiều người rung động:
- Thập Nhị Cung Chân Đế.
Đó là vô địch mạnh nhất, vô địch nhất dưới Thủy Tổ.
Nhìn Cửu Ngưng Chân Đế trước mắt, mọi người cảm giác như nằm mơ:
- Nàng thật sự là nữ nhi của Thái Thanh Hoàng, Cửu Ngưng Chân Đế.
Thiên hạ đều nghe tiếng Cửu Ngưng Chân Đế, trong đời Thái Thanh Hoàng kiêu ngạo nhất không phải ba kiếp làm hoàng, không phải càn quét bát hoàng mà vì có một nữ nhi tài giỏi, một nữ nhi Chân Đế: Cửu Ngưng Chân Đế.
Có thể nói sinh ra nữ nhi như vậy là chuyện kiêu ngạo nhất, đắc ý nhất cả đời Thái Thanh Hoàng.
Cửu Ngưng Chân Đế không làm Thái Thanh Hoàng thất vọng, cả đời nàng kinh diễm, cho đến ngày nay nàng đã trở thành một Thập Nhị Cung Chân Đế, Chân Đế mạnh nhất Tam Tiên giới.
Uy danh của Cửu Ngưng Chân Đế như sấm bên tai, ở thời đại trước nàng là Chân Đế kinh diếm nhất Đế Thống giới.