Trường Sinh Điện Hoàng khom người:
- Công tử, mạo phạm.
Trường Sinh Điện Hoàng vươn tay bế Lý Thất Dạ lên khỏi chiếc xe lăn, nàng bước lên thềm đá đi hướng Tổ tọa.
Lý Thất Dạ gối đầu lên ngực mỹ nhân, vẻ mặt tự nhiên không chút cục súc bất an.
Nhìn Trường Sinh Điện Hoàng tự mình ôm Lý Thất Dạ lên ngôi, mọi người xoe tròn mắt, ngây ra như phỗng nhìn.
Đấy là Trường Sinh Điện Hoàng, vậy mà tự mình ôm Lý Thất Dạ sắp lên ngai báu, tư thái khiêm tốn biết bao.
Có nhiều người thấy cảnh đó thì ghen tỵ, hâm mộ chết. Chỉ một mình Lý Thất Dạ mới được hưởng thụ hầu hạ như vậy.
Mọi người ngây ngốc nhìn, há hốc mồm không nói nên lời.
Trường Sinh Điện Hoàng ôm Lý Thất Dạ leo lên từng nấc thềm đá, sắp lên ngai báu.
Đột nhiên hai bóng người từ trên trời giáng xuống, huyết khí mênh mông như biển chấn động bát phương. Bùm một tiếng, lực xung kích cường đại không gì sánh bằng như có thể thổi đại dương bay đi góc trời.
Nhưng trước lực lượng bàng bạc đó Trường Sinh Điện Hoàng ôm Lý Thất Dạ vững như núi không nhúc nhích.
Hai người từ trên trời giáng xuống khí thôn ngân hà, tay nắm trời trăng, khiến người nhìn kính sợ.
Nhìn hai người từ trên trời giáng xuống, có người kinh kêu:
- Bát Quái Chưởng Thương Sinh, Trung Vực Tiên Lão!
Hai người đó là Bát Quái Chưởng Thương Sinh của Bát Quái Cổ quốc, Trung Vực Tiên Lão của Trung Vực Thánh Địa. Hai vị Trường Tồn Bất Hủ cùng từ trên trời giáng xuống, hơi thở Trường Tồn Bất Hủ đè ép mọi người nghẹt thở, cảm giác cổ bị siết chặt.
Trung Vực Tiên Lão thốt ra chân ngôn, như Vạn Lý Trường Thành chặn đường đi của Trường Sinh Điện Hoàng:
- Điện Hoàng, dừng bước.
Trường Sinh Điện Hoàng mở mắt ra, ánh sao rực rỡ, hoàng khí hùng hồn, hơi thở hoàng trụ cao quý bày ra khiến người chỉ muốn quỳ lạy kêu thần:
- Tiên Lão có thể cản đường của ta sao?
Bát Quái Chưởng Thương Sinh chậm rãi nói:
- Điện Hoàng, đây không chỉ mình Tiên Lão không cho phép, ta cũng vậy.
Bát Quái Chưởng Thương Sinh thốt ra chân ngôn, mỗi chữ dõng dạc thần uy vô thượng, khiến người khó chống cự.
Trường Sinh Điện Hoàng ngạo nghễ đứng, bễ nghễ thiên hạ, có khí khái vô địch cõi đời, dù đối diện hai Trường Tồn Bất Hủ vẫn ngạo nhiên vô song:
- Hai ngươi cùng lên?
Nhìn Trường Sinh Điện Hoàng bễ nghễ thiên hạ định một chọi hai Trường Tồn Bất Hủ, nhiều người miệng lưỡi khô khốc cảm khái:
- Không uổng là thiên tài kinh tài tuyệt diễm nhất thời đại trước.
Tề Phong Thần Vương chạy vội lên giảng hòa:
- Điện Hoàng, xin hãy nghĩ kỹ, hai vị lão tổ không có ác ý Tổ tọa liên quan vinh diệu vô thượng của Tiên Ma đạo thống chúng ta, ai ngồi lên ngai báu này phải trải qua bàn bạc nhiều lần.
Trung Vực Tiên Lão chậm rãi nói:
- Điện Hoàng nên biết rằng người có thể ngồi Tổ tọa đều là thánh hiền của chúng ta, phàm phu tục tử có tài đức gì ngồi trên Tổ tọa? Xin Điện Hoàng hãy nghĩ cho Trường Sinh Điện, đừng vì hành động theo cảm tình một thoáng mà hỏng anh danh trăm ngàn năm của Trường Sinh Điện.
Nhiều Bất Hủ Chân Thần cùng thời đại với Trường Sinh Điện Hoàng cũng khuyên nhủ:
- Phải rồi, xin Điện Hoàng hãy nghĩ kỹ.
Trong lúc mọi người hùa nhau chèn ép Lý Thất Dạ chợt cười nói:
- Thả ta xuống dưới đi.
Trường Sinh Điện Hoàng do dự một chút sau đó buông Lý Thất Dạ xuống, lạnh lùng liếc nhóm Bát Quái Chưởng Thương Sinh:
- Đây là các ngươi tự tìm diệt vong, không ai cứu được các ngươi.
Trường Sinh Điện Hoàng nói xong chậm rãi đứng sang một bên.
Trường Sinh Điện Hoàng buông Lý Thất Dạ xuống thì hắn đứng rất vững vàng, làm mọi người xem ngây người.
Vì cho đến nay Lý Thất Dạ luôn ngồi trên xe lăn, mọi người, bao gồm nhóm Trần Duy Chính đinh ninh thân thể hắn tàn phế không đứng thẳng nổi, ai ngờ hắn không bị gì.
Mọi người ngây như phỗng. Nếu Lý Thất Dạ có thể đứng, tự đi đường được thì tại sao hắn ngồi
trên xe lăn?
Lý Thất Dạ cười, khuôn mặt hiền hòa nói:
- Cũng tốt, ai cảm thấy ta không thể ngồi trên Tổ tọa thì đứng ra hết đi. Đương nhiên đối với người phản đối ta luôn rất khoan dung nhân từ.
Đám người nhìn nhau, nếu là lúc trước thì rất nhiều người sẽ đứng về phe Bát Quái Cổ quốc, vì họ nhìn ra được Bát Quái Cổ quốc chiếm ưu thế. Huống chi cho đến ngày nay Bát Quái Cổ quốc có xu hướng hiệu lệnh thiên hạ. Lý Thất Dạ dù mạnh đến mấy cũng chỉ đơn độc một mình.
Giờ thì khác, Trường Sinh Điện hết sức ủng hộ Lý Thất Dạ, làm nhiều người do dự.
Hiển nhiên Tề Phong Thần Vương là người đầu tiên đứng về phe Bát Quái Cổ quốc:
- Tề Phong quốc ta là người đầu tiên không đồng ý!
Trước đó Lý Thất Dạ giết Tề Phong Kiếm Thánh, huống chi Tề Phong quốc và Trung Vực Thánh Địa luôn là nước bạn, Tề Phong quốc đứng về phe Bát Quái Cổ quốc không có gì lạ.
Thấy Tề Phong Thần Vương là người thứ nhất đứng ra phản đối Lý Thất Dạ, nhiều người vững lòng hơn. Dù sao có Trường Tồn Bất Hủ Bát Quái Chưởng Thương Sinh, Trung Vực Tiên Lão đứng đằng trước chắn đường, bọn họ sợ cái gì?
Có lão tổ đại giáo nói:
- Sao cho phép tùy tiện lên Tổ tọa, phải được vạn giáo trăm tộc Tiên Ma đạo thống thảo luận mới có tư cách ngồi lên
Người này nói rất thông minh, vừa đứng về phe Bát Quái Cổ quốc vừa không đối địch với Trường Sinh Điện. Không nói phản đối Lý Thất Dạ leo lên Tổ tọa, chỉ bảo phải được vạn giáo trăm tộc Tiên Ma đạo thống thảo luận mới có tư cách ngồi lên
Nếu để vạn giáo trăm tộc bàn bạc thì Lý Thất Dạ không thể nào ngồi trên Tổ tọa.
Nhiều đại nhân vật đồng ý với lão tổ đại giáo đó:
- Đúng vậy! Nếu muốn lên Tổ tọa thì phải do vạn giáo trăm tộc thảo luận, chúng ta đồng ý cách này!
Mọi người đều cho rằng Lý Thất Dạ không có tư cách ngồi trên Tổ tọa, ở trong lòng họ chỉ có thánh hiền như Khương Trường Tồn mới đủ tư cách ngồi. Hậu nhân như Lý Thất Dạ chưa lập công gì, hắn dựa vào cái gì ngồi trên Tổ tọa?
Bát Quái Chưởng Thương Sinh lạnh lùng nói:
- Ghế này là ghế báu chí cao vô thượng của Tiên Ma đạo thống, bằng vào ngươi cũng xứng?
Thái độ của Bát Quái Chưởng Thương Sinh càng rõ ràng, giọng nói chất chứa túc sát:
- Ngươi lạm sát vô tội, tàn hại thiên hạ, là ma đạo, nhục anh danh Tiên Ma đạo thống, nên chém!
Trung Vực Tiên Lão lạnh lùng nói:
- Hai tay dính đầy máu của đệ tử Tiên Ma đạo thống, ngươi không có tư cách ngồi Tổ tọa. Ác ma như ngươi nên bị người người tru! Để tránh làm hỏng chính đạo Tiên Ma đạo thống, hôm nay mỗi đệ tử Tiên Ma đạo thống đều có nghĩa vụ gánh vác trách nhiệm trừ ma vệ đạo!