Đế Bá

Tự Tạo Nghiệt Không Thể Sống (2)


trước sau

Nhìn đám học sinh vô tình rớt vào Tẩy Tội trì, Đặng Nhâm Sâm bất mãn hừ lạnh:

- Đắc ý quên hình!

Đặng Nhâm Sâm vươn tay ra chộp đám học sinh, muốn cứu bọn họ ra Tẩy Tội trì.

Khi Đặng Nhâm Sâm vươn tay chộp đám học sinh, vừa thò tay vào Tẩy Tội trì thì không gian có lực lượng khóa cổ tay lão. Đặng Nhâm Sâm giật nảy mình, nguy rồi!

Nhưng đã muộn, khi Đặng Nhâm Sâm chưa kịp phản ứng thì người lảo đảo, bì bõm, lão rớt vào Tẩy Tội trì.

Rào rào!

Đặng Nhâm Sâm nặng nề rớt vào Tẩy Tội trì, nước thánh bắn lên thật cao.

Nhìn Đặng Nhâm Sâm đột nhiên rớt vào Tẩy Tội trì, đám học sinh Tẩy Tội viện nhóm Triệu Thu Thực xem ngây người. Bọn họ nhìn nhau, không hiểu tại sao Đặng Nhâm Sâm té vào Tẩy Tội trì.

Đặng Nhâm Sâm hét to một tiếng:

- Lên!

Đặng Nhâm Sâm muốn lao ra Tẩy Tội trì.

Rào rào!

Khi Đặng Nhâm Sâm vọt lên làm nước ao dậy sóng lớn, nhưng nước thánh chặt chẽ kéo lão xuống. Nước thánh bao bọc nguyên người Đặng Nhâm Sâm, lực lượng thần thánh xâm nhập vào cơ thể lão, muốn tẩy sạch ác ma trong lòng lão.

Đặng Nhâm Sâm khẽ rên, lão chịu lực xung kích rất mạnh, lực lượng thần thánh muốn đánh vào đạo tâm tẩy rửa ác niệm. Đặng Nhâm Sâm vội vận công lực, huyết khí vòng quanh hòng ngăn cản lực lượng thần thánh mạnh mẽ xông vào.

Chợt một tiếng vui mừng vang lên trong ao:

- Ta không sao, ta không sao, không sao hết!

Mọi người nhìn kỹ thì thấy Lý Thất Dạ hoa tay múa chân vui vẻ, đám người bất ngờ.

Một lúc lâu sau học sinh Tẩy Tội viện tỉnh táo lại, hét to:

- Nhìn kìa, Lý sư đệ không bị gì!

Bọn họ mở to mắt ngơ ngác nhìn Lý Thất Dạ.

Lý Thất Dạ ở trong ao không bị ảnh hưởng chút nào, tự do bơi trong Tẩy Tội trì. Mọi người xem ngây người.

Nhìn Lý Thất Dạ không bị Tẩy Tội trì ảnh hưởng, dường như nước thánh trên người chẳng có gì khác lạ, mọi người ngơ ngẩn:

- Sao... sao... sao có thể như vậy?

Một học sinh lớn tuổi do dự nói:

- Có hai loại tình huống, hoặc hắn là thánh nhân hoặc là đồ ngốc. Nghe nói từng có kẻ ngốc rơi vào Tẩy Tội trì mà không bị ảnh hưởng chút nào.

Nghe vậy mọi người nhìn nhau, đương nhiên Lý Thất Dạ không thể là thánh nhân rồi, vậy thì chỉ có một khả năng, hắn là đồ ngốc.

Thật ra hai khả năng đều sai, lực lượng quang minh trong Tẩy Tội trì có hạn, lực lượng quang minh như thế sao có thể lay động Lý Thất Dạ, không thể nào trùng kích đạo tâm của hắn chứ đừng nói tẩy rửa ác niệm trong lòng hắn.

Đám người Đặng Nhâm Sâm bị nhốt trong Tẩy Tội trì vì đạo hạnh của họ không mạnh đến mức thoát khỏi lực lượng quang minh.

Nhìn đám người Đặng Nhâm Sâm bị nhốt trong Tẩy Tội trì, Lý Thất Dạ ra vẻ sốt ruột hét to:

- Lão tiền bối, các vị học trưởng, để ta giúp cho, ta cứu các người!

Lý Thất Dạ đẩy Đặng Nhâm Sâm muốn cứu lão ra, nhưng thoạt trông đạo hạnh của hắn mỏng manh, sao đẩy nổi Đặng Nhâm Sâm bị lực lượng quang minh nhốt chặt. Đặng Nhâm Sâm bị nhốt, mặc kệ Lý Thất Dạ xô đẩy thế nào cũng không nhúc nhích.

Đặng Nhâm Sâm không chống cự được nữa:

- A!

Lực lượng quang minh đánh mở đạo tâm cưỡng ép tẩy ác niệm trong lòng Đặng Nhâm Sâm, muốn xóa bỏ ký ức và trí tuệ của lão. Người Đặng Nhâm Sâm run rẩy, đau đớn hét to.

Lý Thất Dạ hoảng loạn chộp lấy Tẩy Tội kiếm gác trên chân pho tượng, quát to:

- Lão tiền bối đừng hoảng, ta cứu tiền bối! Mau thả nhóm lão tiền bối ra!

Học sinh Tẩy Tội viện ngoài ao nhìn Lý Thất Dạ hốt hoảng chộp lấy Tẩy Tội kiếm, bọn họ hét to:

- Tẩy Tội kiếm! Hắn... Hắn... Hắn nâng Tẩy Tội kiếm lên!

Đặng Nhâm Sâm cũng kinh hoàng kêu to, ngây người tại chỗ:

- Tẩy Tội kiếm!

Lý Thất Dạ giơ Tẩy Tội kiếm lên chém lung tung như muốn xẻ nước ao ra.

Đặng Nhâm Sâm hét to:

- Ngươi... ngươi muốn làm gì?

Lý Thất Dạ hoảng loạn la lên:

- Tiền bối, ta xẻ ao nước ra giúp tiền bối, cứu tiền bối ra ngoài! Xem
ta đây!

Lý Thất Dạ huơ Tẩy Tội kiếm chém lung tung.

Trong một thoáng Tẩy Tội kiếm chém hướng Đặng Nhâm Sâm, gã sợ đến hồn vía lên mây:

- Cẩn thận!

Nhưng đã muộn, phập một tiếng Tẩy Tội kiếm chém trúng Đặng Nhâm Sâm.

Đặng Nhâm Sâm hét thảm:

- A!

Không có máu phun tung tóe như đã tưởng, khi Tẩy Tội kiếm chém vào người Đặng Nhâm Sâm thì có tiếng vù vù, nguyên Tẩy Tội kiếm tỏa ra quang minh thần thánh.

Quang minh thần thánh chui vào người Đặng Nhâm Sâm, từng lũ ánh sáng bắn ra khỏi người lão. Đó không phải Đặng Nhâm Sâm tự phát ra thánh quang mà là chúng nó chui vào rồi chui ra khỏi người lão, muốn hòa tan cơ thể lão, hoàn toàn Liệt Long Chi Tâm, lão bị tịnh hóa thành ánh sáng.

Cảm nhận mình bị hòa tan, Đặng Nhâm Sâm hét to:

- Không!

Ong ong ong ong ong!

Cơ thể Đặng Nhâm Sâm hòa tan háo thành vô số hạt ánh sáng tuôn ra, lão tan biến không để lại chút cặn bã.

Khi tất cả hạt ánh sáng tuôn ra như có thánh quang chiếu khắp các góc, Đặng Nhâm Sâm bị thánh hóa đã quay về đất đai, hòa vào Tiên Ma đạo thống.

Một kiếm tịnh hóa Đặng Nhâm Sâm, Lý Thất Dạ ra vẻ sợ hãi kêu lên:

- Ta không cố ý.

Mọi người nhìn thanh kiếm trong tay Lý Thất Dạ, sợ đến đứng tim, họ không chỉ giật mình còn thấy khó tin:

- Tẩy Tội kiếm!

Lý Thất Dạ nhìn các học sinh khác bị nhốt trong Tẩy Tội trì, hắn hét to huơ Tẩy Tội kiếm lao đến:

- Các vị sư huynh, ta tới cứu các ngươi!

Nhìn Lý Thất Dạ huơ Tẩy Tội kiếm xông đến, làm bộ dạng sốt ruột cứu người, đám học sinh sợ điếng hồn quát to:

- Ngươi... ngươi... ngươi đừng đến đây!

Nhưng giờ phút này này đã muộn, nghe vù một tiếng, ánh sáng tuôn ra. Tẩy Tội kiếm phun ra thánh quang, từng lũ thánh quang tựa như kiếm quang.

Xoẹt xoẹt xoẹt!

Tất cả kiếm quang bắn trúng đám học sinh, chui vào người bọn họ.

Ong ong ong ong ong!

Khi thánh quang chui vào cơ thể bọn họ, từng lũ thánh quang nở rộ trong người, không phải bọn họ tự tỏa thánh quang mà là các lũ thánh quang chui vào cơ thể tịnh hóa bọn họ, sinh mệnh, thân thể, hay đại đạo đều bị tịnh hóa hết.

Đám học sinh hét to, mặt trắng bệch:

- Không!!!

Nhưng vô ích.

Bóc!

Thánh quang nổ tung trong người bọn họ, cơ thể họ tan rã thành vô số hạt ánh sáng bắn lên cao vào tầng mây, tản ra rơi xuống các góc.

Lý Thất Dạ ra vẻ sợ hãi giật mình, không tin được nhìn Tẩy Tội kiếm trong tay:

- Sao có thể như vậy?

Đám học sinh Lộ Thế Mậu đều tan biến thành mây khói như chưa từng xuất hiện trên cõi đời, bốc hơi hết.

Nhìn nhóm người Đặng Nhâm Sâm, Lộ Thế Mậu lần lượt tan biến, tất cả học sinh Tẩy Tội viện ngây người thật lâu.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện