Đám Triệu Thu Thực mơ hồ đi, Đỗ Văn Nhụy cười nói:
- Hãy quý trọng đi, đây là cơ hội hiếm có. Với đạo hạnh của các ngươi không thích hợp một hơi ăn hết Bạch Hào Lang Gia quả, hãy cất kỹ, chờ khi các ngươi mạnh hơn chút thì từ từ tiêu hóa Bạch Hào Lang Gia quả cũng không muộn. Khi đó các ngươi sẽ thu hoạch phong phú hơn.
Nghe Đỗ Văn Nhụy dặn dò, nhóm Triệu Thu Thực gật đầu ngay. Bây giờ bọn họ nhìn Lý Thất Dạ thì rất hoang mang, họ cảm thấy hắn như sương mù không thể nhìn thấu.
Đỗ Văn Nhụy cười cười.
Nhóm Lý Thất Dạ vào sâu bên trong vườn thánh quả, dọc đường gặp một số thánh quả tốt hơn, có lục phẩm, thất phẩm. Nhóm học sinh Triệu Thu Thực hoàn toàn không có hy vọng lấy trái cây phẩm cấp cỡ đó, nhưng bọn họ vẫn thử.
Trong quá trình Lý Thất Dạ không ra tay nữa, Đỗ Văn Nhụy ngẫu nhiên chỉ điểm đôi chút. Đỗ Văn Nhụy không dạy bọn họ công pháp, chỉ dạy họ làm sao ổn đạo tâm, giữ tâm thần, nhóm Triệu Thu Thực được ích lợi không nhỏ.
Nhờ đó bất ngờ là nhóm Triệu Thu Thực gõ rụng một Ngọc Táo Hoàng quả lục phẩm, cực kỳ bất ngờ, thu hoạch rất kinh người.
Khi nhóm Đỗ Văn Nhụy vào sâu bên trong, dãy núi vườn thánh quả càng hiểm ác, núi non hiểm trở, đất đưa thưa thớt.
Khi nhóm người đến một khe núi, chỗ này hiếm có học sinh, dù có học sinh thì cũng tới lui vội vàng tìm thánh quả phẩm cấp cao hơn.
Chợt có tiếng chim hót:
- Chiếp!
Rầm!
Vang tiếng nổ điếc tai, một cự thú từ trên trời giáng xuống trước mặt nhóm Lý Thất Dạ, cản đường đi của bọn họ.
Đó là một con sư thứ, rất lớn, cái đuôi rực lửa cháy, nhìn là biết dị chủng vô cùng quý giá.
Một thanh niên ngồi trên sư thứu, mặc áo giáp, cõng thần kiếm, mắt khép mở bắn ra tia sáng lạnh.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Khi nhóm Triệu Thu Thực chưa phản ứng lại thì một chuỗi tiếng nổ vang lên, hơn mười cự thú trên ngọn núi nhảy xuống bao vây họ lại.
Những dị thú kích cỡ khác nhau, đủ loại hình dạng. Có dị thú như trâu, như hổ báo, như rắn voi.
Hơn mười con cự thú đều là dị chủng, hơi thở thú bàng bạc phun ra nuốt vào như nưcóp sông ập đến. Mỗi con dị thú trợn to mắt nhìn nhóm Lý Thất Dạ chằm chằm, đám học sinh Triệu Thu Thực rợn tóc gáy.
Một tiếng hét chói tai:
- Ngô sư huynh, chính là bọn họ!
Một học sinh nhảy xuống từ dị thú, là Trương Đinh Dục lúc trước chật vật chạy trốn. Không ngờ trong thời gian ngắn ngủi gã đã mang người về báo thù.
Một số học sinh di ngang qua khe núi nghe thấy động tĩnh thì nghễnh cổ nhìn, thấy học sinh cưỡi đàn dị thú, bọn họ ngạc nhiuên.
- Chuyện gì xảy ra?
- Là thành viên của Thần Thú Thiên Nhung quân.
Học sinh nhỏ tuổi có nghe tiếng quân đoàn này, kinh ngạc hỏi:
- Thần Thú Thiên Nhung quân, là quân đoàn dưới trướng Tử Long Nữ Đế?
Học sinh lớn tuổi biểu tình trầm trọng gật đầu nói:
- Đúng rồi, là quân đoàn dưới trướng Tử Long Nữ Đế.
Những học sinh nghe là quân đoàn dưới trướng Tử Long Nữ Đế thì nín thở, núp sau ngọn núi từ xa nhìn lén.
Học sinh nhìn quanh, nói:
- Xem ra học sinh Tẩy Tội viện đắc tội Thần Thú Thiên Nhung quân.
Học sinh lớn tuổi biết vụ việc:
- Là Trương Đinh Dục, nghe nói hắn là huynh đệ kết nghĩa với Ngô ca của Thần Thú Thiên Nhung quân. Mới rồi Trương Đinh Dục thua Tẩy Tội viện, mất hết mặt mũi nên chạy đi tìm cứu binh muốn rửa nhục.
Học sinh ngồi trên sư thứu nhảy xuống, gã là huynh đệ kết nghĩa với Trương Đinh Dục, thành viên của Thần Thú Thiên Nhung quân.
Đỗ Văn Nhụy nhìn Thần Thú Thiên Nhung quân bao vây bọn họ, hỏi:
- Làm cái gì?
Ngô Kha bước tới hành lễ lớn với Đỗ Văn Nhụy, dáng vẻ cung kính nói:
- Viện trưởng đại nhân, chúng ta không có
ý mạo phạm. Trương Đinh Dục huynh đệ của ta thua trong tay bạn học Tẩy Tội viện là dáng tội, cá nhân chúng ta tâm phục khẩu phục.
Đỗ Văn Nhụy không giận, hỏi:
- Vậy các ngươi làm vậy là sao?
Ngô Kha nhìn Lý Thất Dạ chằm chằm:
- Ta nghe Đinh Dục nói Tẩy Tội viện ngọa hổ tàng long.
Ngô Kha nhìn Lý Thất Dạ chăm chú, hay nói đúng hơn là nhìn Tẩy Tội kiếm trên lưng Lý Thất Dạ.
Ngô Kha nhìn Tẩy Tội kiếm không rời mắt, Lý Thất Dạ chỉ cười cười, không phật lòng.
Đỗ Văn Nhụy cười nói:
- Tẩy Tội viện chỉ là học viện nhỏ bé rách nát, không có ngọa hổ tàng ông gì, có vài chuyện chỉ là trùng hợp tình cờ.
Ngô Kha cướp lời:
- Viện trưởng đại nhân, để ta luận bàn với vị bạn học này được không?
Ngô Kha khí thế hùng hổ, dù biết rõ Đỗ Văn Nhụy là viện trưởng Tẩy Tội viện.
Nghe giọng điệu Ngô Kha thì mặc kệ Đỗ Văn Nhụy có đồng ý hay không chắc chắn gã sẽ luận bàn với Lý Thất Dạ.
Đỗ Văn Nhụy cười toe toét:
- Các ngươi xác định muốn luận bàn với Lý đồng học của học viện chúng ta?
Ngoài miệng Ngô Kha cung kính nói nhưng vẻ mặt chẳng hề lễ phép:
- Đúng vậy! Hy vọng viện trưởng đại nhân chấp thuận.
Ai đều nhìn ra Ngô Kha đã quyết tâm, mặc kệ Đỗ Văn Nhụy đồng ý hay không thì bọn họ sẽ đánh Lý Thất Dạ.
Không lạ gì khi Ngô Kha vênh váo không thèm để bụng viện trưởng Đỗ Văn Nhụy. Vì Thần Thú Thiên Nhung quân rất mạnh, nhìn khắp Tiên Thống Giới ít ai dám coi khinh Thần Thú Thiên Nhung quân.
Thần Thú Thiên Nhung quân do Tử Long Nữ Đế sáng tạo, Tử Long Nữ Đế là học sinh Thự Quang Đông Bộ, nhưng nàng còn có một thân phận rất kinh khủng, đó là Đình chủ của Chân Long đình.
Nghe nói Chân Long đình là đạo thống duy nhất có được thần thú đương thời, là thần thú thật sự.
Trên đời nhiều người, nhiều đạo thống đại giáo vỗ ngực bảo mình có được thần thú, hoặc có huyết thống thần thú, nhưng đa số chỉ là hàng giả, không phải thần thú thật. Cùng lắm có được huyết thống thần thú, nhưng có lẽ rất mỏng manh.
Chân Long đình là đạo thống duy nhất trong toàn Tam Tiên giới có ghi chép sở hữu thần thú. Nghe đồn Thủy Tổ của Chân Long đình là Long Tổ, bản thân là chân long, có huyết thống thần thú không gì sánh bằng.
Chân Long đình có địa vị vô cùng cao thượng trong Tam Tiên giới, cũng có thực lực siêu mạnh.
Tử Long Nữ Đế vốn có thực lực sâu không lường được, nàng là Trường Tồn Bất Hủ cực mạnh, khi trở thành học sinh Thự Quang Đông Bộ thì nàng đã là Trường Tồn Bất Hủ.
Thần Thú Thiên Nhung quân do một tay Tử Long Nữ Đế sáng lập, tụ tập nhiều cường giả trẻ, có cả cường giả vô địch chứa huyết thống thần thú thành lập ra.
Có thể nói không chỉ trong Quang Minh Thánh Viện, nguyên Tiên Thống Giới thì Thần Thú Thiên Nhung quân có sức ảnh hưởng rất quan trọng.