Đường Bôn đá lông nheo:
- Tiểu tỷ tỷ, sức hấp dẫn của ta luôn không tầm thường. hay đêm nay tiểu tỷ tỷ đến phòng của ta xem thử? Gần đây ta mua vài món báu vật ghê gớm, nhờ tiểu tỷ tỷ giám định giùm ta.
Nữ đấu giá sư nhẹ lắc đầu nói:
- Đường công tử nâng đỡ, năng lực của ta nông cạn, không thể giúp được gì cho công tử.
Đường Bôn cười nham nhở nói:
- Làm gì có, tiểu tỷ tỷ là đấu giá sư thủ tịch của Kiêu Hoành Thương Hành, tuệ nhãn vô song, xem báu vật nhiều còn hơn ta ăn cơm. Đồ tốt hay xấu tiểu tỷ tỷ nhìn một cái là ra, con người của ta thích báu vật, cứ thấy báu vật là mua, trong nhà ta chất đống báu vật như núi nên đặc biệt cần tiểu tỷ tỷ tài nữ tuệ nhãn biết anh hùng, không, tuệ nhãn biết báu vật. Nếu tiểu tỷ tỷ giúp ta giám định xem xét thì ta sẽ không bị người lừa, tiểu tỷ tỷ thấy sao?
Trong khi người ta bận rộn nghiên cứu tiên quan thì cậu ấm Đường Bôn lo cua gái, cua công khai.
Chân Đế, Trường Tồn trên đài cười khổ. Con nhà giàu kiểu này đúng là quái đản, không biết xuất thân của gã là gì mà giàu thế.
Người dưới đài quay sang nhìn nhau, líu lưỡi. Trong hội đấu giá trực tiếp cua nữ đấu giá sư Kiêu Hoành Thương Hành, hơn nữa mặt dày tán gái trước mặt người trong thiên hạ, con nhà giàu như vậy lá gan quá to, thần kinh quá thô, quan trọng hơn là mặt dày vô sỉ.
Nữ đấu giá sư là người thông minh nhanh nhạy, nói chuyện không lộ sơ hở:
- Nếu Đường công tử lo lắng bị người lừa thì có thể đến Kiêu Hoành Thương Hành, Kiêu Hoành Thương Hành chúng ta có các chi nhánh ở khắp Tam Tiên giới, có đủ loại báu vật tuyệt đối sẽ thỏa mãn nhu cầu của Đường công tử.
Đường Bôn mặt dày nói huỵch toẹt ra:
- Nói vậy là ta muốn tiểu tỷ tỷ thì Kiêu Hoành Thương Hành cũng đồng ý?
Nữ đấu giá sư không giận, mỉm cười nói:
- Tiểu muội không tự quyết định yêu cầu như thế được, Đường công tử có thể hỏi chưởng quầy.
Nữ đấu giá sư trả lời thận trọng không chỗ bắt bẽ.
Đường Bôn cười nói:
- Không sao, ta chắc chắn sẽ đi hỏi. Nhưng đêm nay tiểu tỷ tỷ rảnh không? Ta muốn xin tiểu tỷ tỷ dạy cho kinh nghiệm phân biệt báu vật, gần đây ta mua một cái sừng rồng, rồng biển ba vằn, sừng rất khá. Ta cảm thấy sừng lâu năm nhưng huyết thống hơi không tốt, muốn nhờ tiểu tỷ tỷ giám định giùm.
Nữ đấu giá sư cười nói:
- Nếu Đường công tử muốn giám định có thể đưa tới Kiêu Hoành Thương Hành, chúng ta nhất định sẽ cho Đường công tử câu trả lời vừa lòng.
Đường Bôn cười nói ngay:
- Được, hứa rồi nhé, ta sẽ tự tay đưa cho tiểu tỷ tỷ.
Mọi người bận rộn nghiên cứu tiên quan, Đường Bôn thì lo cua nữ đấu giá sư, hai chữ ‘ghẹo gái’ viết rõ trên mặt gã. Mọi người không biết nên nói cái gì, thầm lắc đầu. Loại con nhà giàu kiểu này đúng là quái đản.
Phi Kiếm Thiên Kiêu khinh thường bình luận hành động của Đường Bôn:
- Hạ lưu thô tục.
Đường Bôn làm bộ không nghe thấy, vẫn gần sát nữ đấu giá sư, huyên thuyên mồm mép.
Trong khi các vị Chân Đế, Trường Tồn giám định tiên quan, Đại Hắc Ngưu ở dưới đài nhìn tiên quan chằm chằm.
Một lúc lâu sau Đại Hắc Ngưu lên tiếng:
- Thứ này ghê gớm, chắc chắn là vật động trời.
Lý Thất Dạ mỉm cười nói:
- Đúng vậy, một bảo hai vật, thứ tốt.
Mắt Đại Hắc Ngưu sáng rực hỏi dồn:
- Bên trong có gì? Người chết hay tiên nữ?
Mắt Lý Thất Dạ sâu thẳm lóe tia sáng, cười nói:
- Không vội biết.
Mắt Đại Hắc Ngưu sáng rỡ xúi giục:
- Xem ra là thứ ghê gớm rồi, thứ tốt như vậy đại thánh nhân tuyệt đối đừng bỏ qua, nhất định phải lấy vào tay!
Lý Thất Dạ cười cười, mắt đã chứa ý cười.
Chân Đế, Trường Tồn trên đài đấu giá trao đổi
ý kiến. Báu vật áp trục thế này thì dù họ giấu diếm nhưng cũng muốn biết cái nhìn của người khác.
Hoàng Tôn Chân Đế hỏi Thánh Sương Chân Đế:
- Thanh Sương đạo hữu thấy sao?
Thánh Sương Chân Đế trầm ngâm nói:
- Thứ này vượt qua thời gian cùng không gian, theo ta thấy nó có liên quan đến thời gian. Không dám nói nó có đến từ Tiên giới thật không, nếu kêu ta kết luận thì nó trôi qua trong dòng sông thời gian.
Minh Vương Phật không đến nhưng kính tượng ở, gã niệm phật:
- Đạo hữu có quang minh xuyên quá lợi hại, thứ này không thể bạo lực phá mở, cũng không dùng bạo lực được, chỉ có thấu hiểu ảo diệu của nó mới có thể mở ra. Trong quan tài có vật gì, không biết sống hay chết.
Trường Tồn khác đưa ra kết luận tương tự:
- Đúng rồi, vật trong quan tài sống hay chết khó biết, chưa chắc à người, có lẽ là thứ khác.
Chân Đế trầm ngâm nói:
- Theo ý ta thì đừng mở nó ra, nếu là tiên vật là niềm vui lớn, nếu là tà vật thì chúng ta không thể áp chế. Thứ bị phong ấn bên trong chắc chắn cường đại không gì sánh được, khó tưởng tượng.
Đại nhân vật khác đồng ý:
- Đạo huynh này nói có lý, theo ý ta nên nhờ lực lượng Thủy Tổ mở ra, hoặc cần Thủy Tổ đẳng cấp Tiên Thống, không thì không thể mở.
Đại nhân vật trên đài đấu giá nhìn nhau. Tạm thời Tiên Thống Giới không có Thủy Tổ đẳng cấp Tiên Thống, ít nhất trong trí nhớ của mọi người không có ai.
Đương thời có hai người thành đạo, nhưng Kim Quang Thượng Sư, Lan Thư Tài Thánh không phải Thủy Tổ đẳng cấp Tiên Thống. Có lẽ một ngày nào đó bọn họ sẽ trở thành Thủy Tổ đẳng cấp Tiên Thống, nhưng ít ra hiện tại không phải.
Nếu thật sự cần Thủy Tổ đẳng cấp Tiên Thống thì hiện tại trong Tiên Thống Giới không ai có thể mở ra tiên quan.
Người dưới đài nghe nhóm Hoàng Tôn Chân Đế đối thoại, lòng rung động. Một tiên quan cần Thủy Tổ đẳng cấp Tiên Thống mới mở ra được thì tiên quan đó nghịch thiên biết bao.
Hoàng Tôn Chân Đế có suy nghĩ ích kỷ riêng nhưng vẫn trao đổi ý kiến của mình, cuối cùng họ vẫn không thể tham ngộ ra ảo diệu của tiên quan. Cả nhóm trở lại lầu các của mình.
Tiếp theo là những đại nhân vật ngồi trên ngai báu giữa không trung lên đài quan sát tiên quan.
Trong quá trình cậu ấm Đường Bôn không về chỗ ngồi, gã còn đứng trên đài đấu giá tán tỉnh nữ đấu giá sư. Nhiều người líu lưỡi nhìn hành động của gã.
Nữ đấu giá sư rất là bất đắc dĩ. Đường Bôn là khách quý của Kiêu Hoành Thương Hành, gã bỏ ra rất nhiều tiền, huống chi bộ dạng nhà giàu mới nổi nhưng gã không làm chuyện gì khác người, cùng lắm dẻo miệng tán tỉnh nữ đấu giá sư, hoàn toàn là không ảnh hưởng toàn cục.
Nhiều người thấy Đường Bôn rất thô tục, hạ lưu vô sỉ. Nhưng gã không thèm quan tâm ánh mắt người đời, làm bộ dáng con nhà giàu, lão tử có tiền, lão tử là nhà giàu mới nổi, các ngươi làm gì được ta?