- Chuyện cũ như mây khói…
Lý Thất Dạ thở dài một hơi, cuối cùng mới nói:
- Ta đã không nhớ rõ quá nhiều chuyện, ta cũng có quá nhiều việc không muốn nhớ lại.
- Trời lạnh đường xa, Lý công tử cần ấm áp.
Khê Hoàng nói:
- Cao xử bất thắng hàn, lúc Lý công tử quay đầu lại mới biết mình không quên một số người và một số việc.
- Nói cũng đúng.
Lý Thất Dạ tươi cười, nói:
- Ký ức đẹp cũng chỉ để nhớ lại, cũng nên đến thời điểm sát phạt thật sự.
Vừa dứt lời, một tiếng nổ vang lên, tất cả thiểm điện trói buộc trên
người Lý Thất Dạ nứt vỡ, thời điểm này, Lý Thất Dạ cầm lấy bàn chân của
Quỳ Ngưu.
- Ô!
Quỳ Ngưu gào lên một tiếng, nó muốn thoát ra khỏi bàn tay của Lý Thất Dạ nhưng trốn không thoát, mặc kệ Quỳ Ngưu giãy giụa như thế nào, bàn
tay Lý Thất Dạ vẫn nắm lấy nó.
- Phanh, phanh, phanh…
Âm thanh long trời lở đất vang lên, thời điểm mọi người chưa khôi
phục tinh thần, Lý Thất Dạ đã cầm lấy chân Quỳ Ngưu và nện mạnh vào mặt
đất.
Lúc này, Lý Thất Dạ không ngừng nện thân thể khổng lồ của Quỳ Ngưu
vào mặt đất, mặt đất bị nện nát bấy, dưới uy lực của lực nện, không biết có bao nhiêu ngọn núi bị đánh nát.
Lý Thất Dạ liên tục oanh tạc Quỳ Ngưu, chỉ trong nháy mắt Quỳ Ngưu đổ máu đầm đìa, nó hấp hối và rống giận.
Nhìn thấy sự việc như thế, thật sự rung động lòng người, pháp tướng
Quỳ Ngưu chính là một trong các thần thú độc nhất vô nhị, nhưng hiện tại bị Lý Thất Dạ nện máu me đầm đìa, Lý Thất Dạ không ngừng oanh tạc, Quỳ
Ngưu không có sức phản kháng, giống như thịt cá nằm trên thớt, mặc kệ Lý Thất Dạ chia cắt.
Tiếng vỡ vụn “răng rắc” vang lên, thời điểm này, Lý Thất Dạ đã xé
nát Quỳ Ngưu, máu tươi phun trào, cảnh tượng như thế vô cùng tàn khốc,
cực kỳ đẫm máu, người nào nhìn thấy cũng hoảng hốt, thậm chí người nhát
gan đã sợ hãi hôn mê bất tỉnh.
- Có qua có lại.
Lúc này, Lý Thất Dạ ném Quỳ Ngưu về phía trước, hắn cười nói với Khê Hoàng.
Oanh!
Một tiếng nổ lớn vang lên, ngay sau thiểm điện tụ tập quanh người Lý
Thất Dạ, chỉ trong nháy mắt này, ánh sáng từ thiểm điện tăng vọt.
Trước đó, thiểm điện của Quỳ Ngưu rót vào người Lý Thất Dạ như hồng
thuỷ, thời điểm này, thiểm điện tăng vọt gấp ngàn vạn lần, hóa thành
thiểm điện cường đại nhất trùng kích Khê Hoàng.
Lúc thiểm điện như sóng lớn ập tới, nó điên cuồng bao phủ Khê Hoàng.
Oanh, oanh, oanh…
Tiếng nổ mạnh vang lên không dứt bên tai, thiểm điện hóa thành dòng
nước lũ kinh khủng nhất ập tới, nó có thể phá hủy tất cả mọi thứ ngăn
cản trước mặt.
Thời điểm dòng nước lũ như thiểm điện ập tới, từng ngọn núi cao áp
xuống, tất cả đều tan thành mây khói trong nháy mắt, nhìn thấy cảnh
tượng khủng bố như vậy, có không ít người hoảng hốt, không nhịn được hét lớn một tiếng.
Âm thanh “răng rắc” vang lên, khi dòng lũ thiểm điện càn quét, thiểm
điện còn chưa tới nhưng sóng xung kích khủng bố đã đánh vỡ xe ngựa của
Khê Hoàng.
Phải biết, Khê Hoàng ngồi xe ngựa chính là xe của Kim Quang Thượng
Sư, nó có lực phòng ngự vô cùng cường đại, nhưng đối mặt với lực xung
kích khủng bố của dòng nước lũ như thiểm điện, phòng ngự cường đại hơn
nữa cũng vô dụng, hoàn toàn không ngăn nổi lực xung kích cực lớn của Lý
Thất Dạ.
Oanh!
Tiếng nổ lớn vang lên, dòng nước lũ như thiểm điện giống như con cự
thú đáng sợ, cự thú muốn thôn phệ Khê Hoàng, cũng muốn Khê Hoàng tan
thành mây khói.
- Không tốt, Khê Hoàng gặp nạn!
Phát hiện dòng lũ thiểm điện như một con quái vật đáng sợ ập tới, có không ít người hoảng hót, có cường giả gào lên.
Thiểm điện cường đại như thế, khủng bố như thế, không ít người biết
Khê Hoàng cường đại hơn nữa cũng không thể đỡ nổi, thậm chí có khả
năng sẽ hương tiêu ngọc vẫn dưới uy năng của thiểm điện.
- Đệ nhất hung nhân, quá mạnh.
Nhìn thấy dòng lũ thiểm điện tới gần, cho dù là tuyệt thế giai nhân
như Khê Hoàng, đệ nhất hung nhân vẫn không có ý hạ thủ lưu tình, hắn vừa ra tay là sát phạt quả quyết, thiết huyết vô tình.
Nghĩ tới điểm này, không biết bao nhiêu người run rẩy, đệ nhất hung nhân thật hung hãn vô tình, ý chí sắt đá.
Đùng!
Thời điểm mọi người cho rằng Khê Hoàng gặp nạn, kim quang từ trên
trời giáng xuống, đột nhiên kim quang hóa thành một bức tường màu vàng
và che chắn trước mặt Khê Hoàng.
Kim quang từ trên trời giáng xuống, nó vô cùng đồ sộ và cực kỳ xinh
đẹp, lúc này trời giáng kim quang như có sinh mệnh, vô số kim quang
không ngừng chập chờn.Ầm!
Kim quang hóa thành màn sáng che chắn thiểm điện, dòng lũ thiểm điện
không ngừng va chạm với kim quang, thiểm điện dần dần biến mất.
Khi thiểm điện đã biến mất hoàn toàn, màn sáng cũng biến mất theo,
nhưng vẫn có kim quang bao phủ toàn bộ thế giới, từng hạt kim quang như
ẩn chứa sinh mệnh.
Một bóng người xuất hiện trong kim quang, một bóng người chậm rãi
bước ra khỏi kim quang, lúc hắn xuất hiện, trên người hắn bộc phát khí
tức chí cao vô thượng.
Oanh, thời điểm kim quang bộc phát, không biết bao nhiêu người run
rẩy, trong thời gian ngắn ngủi, rất nhiều người cảm giác đại đạo đang ở
gần mình.
Oanh!
Trong tiếng nổ lớn, uy áp Thủy tổ bộc phát như thủy triều, thời điểm
uy áp Thủy tổ xuất hiện đã xua tan mây đen trên trời, xua tan tất cả
bóng mờ trên thế gian.
Lúc này, một người đứng đó, đó là một thanh niên, hắn cũng không khôi ngô như trong tưởng tượng, vào thời điểm hắn hiện thân, bóng dáng của
hắn kéo dài trên mặt đất, hắn hóa thành tồn tại chí cao vô thượng, bóng
lưng cực kỳ cao lớn.
Hắn lại không cao lớn như cảm giác của mọi người, nhưng
bất cứ ai
cũng phát hiện hắn đang trấn áp thiên địa, đứng đó giống như một cự nhân viễn cổ, đứng trước mặt hắn, bất cứ người nào cũng phải ngước nhìn lên.
Người này đứng tại chỗ, kim quang sáng ngời, mỗi một tia kim quang
đều sinh động, dường như chúng tràn đầy sinh mệnh lực, dường như hắn
chính là căn nguyên của tất cả sinh mệnh lực.
- Kim Quang Thượng Sư!
Nhìn thấy thanh niên kia, không biết có bao nhiêu người hô to một tiếng.
- Là Kim Quang Thượng Sư, chúng ta nhìn thấy Kim Quang Thượng Sư.
Thời điểm nhìn thấy thanh niên xuất hiện, không biết rõ có bao nhiêu
người kích động không nhỏ, đặc biệt là người trẻ tuổi, bọn họ càng hưng
phấn không kiềm chế được.
Tại Tiên Thống giới, đối với người trong thiên hạ, đặc biệt đối với
người trẻ tuổi, Kim Quang Thượng Sư chính là truyền kỳ, đáng giá tất cả
người trẻ tuổi kính ngưỡng, hắn là tấm gương của tất cả người trẻ tuổi,
cũng không biết có bao nhiêu người cảm thấy kiêu ngạo khi gặp được Kim
Quang Thượng Sư.
Trong thiên tài trẻ tuổi, không biết có bao nhiêu thiên tài ao ước mình sẽ đạt tới đỉnh phong nhân sinh như Kim Quang Thượng Sư.
Kim Quang Thượng Sư, không sai, thanh niên này chính là Thủy tổ Tiên Thống giới—— Kim Quang Thượng Sư.
Kim Quang Thượng Sư đứng tại chỗ, cho dù hắn không tận lực bộc phát
khí tức Thủy tổ của mình, hắn vẫn là Thủy tổ vô địch, cho dù chỉ có khí
tức Thủy tổ chập chờn nhưng một khi bộc phát chẳng khác gì hồng thủy vỡ
đê, có thể phá nát cả bầu trời.
Nhìn thấy Kim Quang Thượng Sư đứng trước mặt, không biết có bao nhiêu người hành lễ với Kim Quang Thượng Sư, cũng có trẻ tuổi quỳ bái Kim
Quang Thượng Sư, dù sao, Kim Quang Thượng Sư là thần tượng của bọn họ,
đáng giá bọn họ hành đại lễ như thế.
Kim Quang Thượng Sư, chưa nói tới hắn anh tuấn phi phàm, gương mặt
hắn có đường cong và đầy kiên cường mạnh mẽ, toàn thân tỏa ra khí chất
giống như mặt trời, hắn còn tràn ngập mị lực hơn bất cứ nam tử nào.
- Phu nhân lui xuống trước đi.
Kim Quang Thượng Sư xuất hiện, giọng nói nhu hòa và đầy thu hút.
Kim Quang Thượng Sư nói chuyện đầy thu hút, không biết có bao nhiêu
cô nương say mê, không biết có bao nhiêu cô nương ái mộ, đương nhiên,
có thể xứng đôi với Kim Quang Thượng Sư, người đó phải là nữ tử giống
Khê Hoàng.
- Cẩn thận, Lý công tử rất mạnh, chỉ sợ còn mạnh hơn ngươi.
Khê Hoàng tuyệt thế vô song, mỹ lệ rung động lòng người, nàng khẽ gật đầu, sau đó bóng dáng nàng biến mất.
Nhìn thấy việc này, không biết rõ có bao nhiêu người hâm mộ, trai tài gái sắc, quả thật là trời tạo một đôi, đất thiết một cặp, rất nhiều
người hâm mộ Kim Quang Thượng Sư có đạo lữ tuyệt thế như vậy.
Lúc này, Kim Quang Thượng Sư tiến lên, ánh mắt hắn tỏa ra kim quang màu vàng, lúc này, hắn nhìn lên người Lý Thất Dạ.
- Lý đạo huynh, nghe đại danh đã lâu, hôm nay gặp mặt, đây là may mắn của ta.
Kim Quang Thượng Sư nhìn về phía Lý Thất Dạ, thần thái nhu hòa, cũng không có địch ý.
- Kim Quang Thượng Sư, ta cũng nghe qua.
Lý Thất Dạ cười nói.
Kim Quang Thượng Sư nhìn Lý Thất Dạ, hắn nói rất nghiêm túc:
- Nghe Tài Thánh nói, đạo huynh cử thế vô địch, Tài Thánh huynh tôn sùng ngươi không gì sánh kịp.
- Ngươi mạnh hơn hắn.
Lý Thất Dạ cười cười, hắn rất tùy ý, nói:
- Nhưng Lan Thư Tài Thánh có tiềm lực rất lớn, nhưng hắn đi con đường khác.
- Tài Thánh huynh là người ta kính nể nhất, mỗi ngày nhàn vân dã hạc, lại có thể đại đạo thông thiên, cơ trí như vậy, không phải ta có thể
sánh bằng.
Kim Quang Thượng Sư gật đầu, khen một tiếng.
Nghe thấy Kim Quang Thượng Sư nói như vậy, tất cả mọi người cảm thấy
ngoài ý muốn, cho tới nay, tất cả mọi người cho rằng Kim Quang Thượng Sư là đối thủ cảnh tranh với Lan Thư Tài Thánh, không có nghĩ tới bọn họ
lại là bằng hữu.