Đế Bá

Hắc Ám Hàng Lâm


trước sau

Sau khi quân đoàn Thiên Tiệm tiến vào trạng thái chiến tranh, rất nhiều đạo thống biết trước có đại sự không ổn, lập tức hạ lệnh, triệu hồi tất cả đệ tử bên ngoài trở về, đạo thống tông môn của bọn họ cũng tiến vào trạng thái chiến tranh.

Oanh, oanh, oanh…

Sau khi quân đoàn Thiên Tiệm tuyên bố tiến vào trạng thái chiến tranh, sâu trong Bất Độ Hải phát ra âm thanh trầm thấp, thời điểm từng đợt âm thanh trầm thấp này làm toàn bộ Bất Độ Hải lay động.

Thời điểm này, Tiên Thống giới rất nhiều tu sĩ đều cảm giác được, tại Bất Độ Hải lay động thời điểm, hình như cả Tiên Thống giới cũng tùy theo lay động.

- Sắp biến thiên sao?

Cảm nhận chấn động kia, rất nhiều tu sĩ cường giả sợ hãi kêu to một tiếng, tất cả mọi người sợ hãi Tiên Thống giới chấn động lật úp xuống, khi đó toàn bộ Tiên Thống giới sẽ bị tiêu diệt.

May mắn chính là, chấn động như thế cũng không tiếp tục trong bao lâu, sau một lúc lâu, chấn động kia cũng dừng lại.

- Nhìn kìa, đó là cái gì…

Vào lúc này, có người nhìn thấy cảnh tượng rung động xuất hiện trên Bất Độ Hải, người kia kêu to một tiếng.

Trong khoảng thời gian ngắn, trong Tiên Thống giới, không biết có bao nhiêu lão tổ, Trường Tồn đều nhìn về hướng Bất Độ Hải.

Lúc này, trên Bất Độ Hải mênh mông xuất hiện rất nhiều điểm đen, bóng đen chằng chịt xuất hiện từ sâu trong Bất Độ Hải, không có người nào nhìn thấy bóng đen xuất hiện khi nào, bởi vì bóng tối đã bao phủ bầu trời Bất Độ Hải.

- Ông, ông, ông…

Thời điểm trên mặt biển Bất Độ Hải xuất hiện quỹ tích và vết lốm đốm, những bóng đen chằng chịt kia không ngừng biến mất, sau khi xuất hiện đã tới càng gần Thiên Hùng quan.

Thời điểm mọi người nhìn rõ những bóng đen chằng chịt kia là gì, lão tổ vô địch trong Tiên Thống giới há hốc mồm.

- Đó là quân đoàn sao?

Có lão tổ nhìn rõ những điểm đen kia, bọn họ nổi gai ốc, thân thể bọn họ lạnh buốt như băng đá.

Những điểm đen rậm rạp trên Bất Độ Hải vốn không phải là điểm đen, mà là từng chiếc chiến hạm, trên từng chiếc chiến hạm kia bị khói đen bao phủ, giống như lĩnh vực tử vong bao phủ nơi này.

Ngàn vạn chiến thuyền xuất hiện trên mặt biển Bất Độ Hải, lúc này, ngàn vạn chiến hạm đã thông qua quỹ tích cùng vết lốm đốm tiến hành một lần bước nhảy không gian, cũng truyền tống từ sâu trong Bất Độ Hải ra ngoài.

Trước đó, bên trong Bất Độ Hải đã từng xuất hiện một ít chiến hạm, chỉ có điều, những chiến hạm bay ra đều có tổn thương, đều trải qua kịch chiến. Hiện tại ngàn vạn chiến hạm truyền tống ra khỏi Bất Độ Hải, chúng không chỉ hoàn hảo không tổn hao gì, hơn nữa mỗi chiến hạm đều tỏa ra khói đen giống như chúng mang theo tử vong đến đây.

Từng chiếc chiến hạm cực lớn, ngàn vạn chiến hạm cùng khóa chặt vào nhau, chúng giống như đại lục to lớn bay ra khỏi Bất Độ Hải, khi khói đen lượn lờ, người ta có cảm giác có đại lục tử vong xuất hiện trên Bất Độ Hải.

Oanh!

Một tiếng nổ thật lớn vang lên, từng chiếc từng chiếc chiến hạm truyền tống dọc theo vết lốm đốm cùng quỹ tích tiến lên phía trước, rốt cục chúng cũng đến đường ven biển của Bất Độ Hải, ngàn vạn chiến hạm như thế, chúng không tiến vàoTiên Thống giới, chúng chỉ dừng lại trên bãi cát.

Trong khoảng thời gian ngắn, thời điểm nhìn vào bãi cát Bất Độ Hải, nơi đó đông nghịt giống như thành lũy di động bao phủ bờ cát.

Từng chiếc chiến hạm đều tận lực phát ra khí tức vô địch, thời điểm ngàn vạn chiến hạm đều bao phủ bờ cát, lúc này ai cũng cảm nhận rõ ràng, trong nơi trú quân to lớn kia có thiên quân vạn mã, tùy thời sẽ phá hủy thế giới này.

- Này, này, trong đó có chứa binh lực thế nào? Nhìn thấy cảnh này, không biết có bao nhiêu người run rẩy, nội tâm khó chịu và nổi da gà.

Nói tóm lại, tất cả mọi người không có nhìn thấy ngàn vạn đại quân kinh thiên động địa, nhưng nhìn ngàn vạn chiến hạm đáp xuống bờ cát, tất cả mọi người hiểu từng chiến hạm chở theo bao nhiêu quân đoàn.

- Mở Thiên Tiệm…

Lúc này, Thái Duẫn Hỉ cũng biết không thể lùi lại, hắn quát lớn.

Lúc này từng tiếng nổ mạnh truyền khắp Tiên Thống giới, chỉ trong nháy mắt Thiên Tiệm trải rộng khắp thiên địa, nó tỏa ra ánh sáng rực rỡ, khi ánh sáng Thiên Tiệm bao phủ thiên địa, chiếu sáng toàn bộ Tiên Thống giới, cũng chiếu sáng bầu trời bên ngoài Thiên Hùng quan.

Trong tiếng nổ vang, trong Thiên Tiệm phun ra phù văn vô cùng vô tận, mỗi một phù văn cổ xưa giống như từng tòa núi cao, như từng tảng đá lớn, lúc này Thiên Tiệm chồng chất rất nhiều khối đá, chúng đều hiện ra phù văn.

Dưới vụ nổ mạnh, từng phù văn nặng nề chồng chất phía trên Thiên Tiệm, chỉ trong thời gian ngắn, từng bức tường thành to lớn xuất hiện.

Phù văn cổ xưa tạo thành tường thành còn cao gấp trăm lần độ cao của Thiên Tiệm, phù văn tạo thành tường thành, nó còn lớn hơn cả Thiên Tiệm, có thể nói cao gấp ngàn vạn lần Thiên Tiệm.

Cho nên, sau khi hào quang do phù văn hình thành ngăn cách Tiên Thống giới và thế giới bên ngoài Thiên Hùng quan, chỉ trong nháy mắt Thiên Tiệm đã phong bế Tiên Thống giới, cũng tạo thành bức tường cao lớn bao phủ Tiên Thống giới.

Chỉ trong thời gian ngắn, Thiên Tiệm giống như một thể, dường như Thiên Tiệm là bức tường thành do sắt thép đúc thành, nó không có khe hở nào cả, toàn bộ Thiên Tiệm phòng thủ rất kiên cố.

Trong tiếng nổ lớn, Thiên Tiệm vắt ngang thiên địa xuất hiện dị tượng, có Kim Long chiếm giữ tường thành, có Tiên Phượng
thủ hộ đầu tiên, càng có hồng hoang cự thú đứng trong cửa thành, trong khoảng thời gian ngắn, Thiên Tiệm đã tỏa ra khí tức bàng bạc đáng sợ.

Thời điểm này, Thiên Tiệm đã trở thành bức tường thành khó phá nhất thế gian, trở thành bình chướng cường đại nhất Tiên Thống giới.

- Thiên Tiệm, quả nhiên đúng như tên.

Nhìn thấy cảnh này, thủ hộ giả Thiên Tiệm cũng phải kinh ngạc đến ngây người, thiên địa đều bị Thiên Tiệm ngăn cách.

Thời điểm Thiên Tiệm bị kích hoạt, người Tiên Thống giới cũng không ra được, người bên ngoài Thiên Tiệm cũng không tiến vào nổi.

- Thật sự không gì phá nổi sao?

Nhìn thấy Thiên Tiệm cao ngất giữa thiên địa, có tu sĩ thì thào tự nói.

Có lão tổ trịnh trọng, hắn nhìn Thiên Tiệm, từ từ nói:

- Theo đạo lý, cho dù là Thuỷ tổ cũng không phá nổi Thiên Tiệm, đương nhiên, có phương pháp khác hay không, chúng ta cũng không biết được.

- Có Thiên Tiệm ở đây, chẳng phải chúng ta có thể vô tư.

Cũng có cường giả thở ra một hơi.

- Khó nói, ai biết bên trong Bất Độ Hải có cái gì.

Có Trường Tồn ngưng trọng, đặc biệt sau khi nhìn thấy chiến hạm tụ tập trên bờ cát càng ngày càng nhiều, Trường Tồn trải qua vô số sóng gió cũng sinh ra cảm giác tâm thần bất định.

- Triển khai phòng ngự.

Vào lúc này, tất cả đại giáo cương quốc trong Tiên Thống giới, tất cả bọn họ đều biết đại sự không ổn, liên tục kích hoạt đạo nguyên phòng ngự đạo thống, mở ra từng tầng phòng ngự.

Mặc dù nói, Thiên Tiệm đã mở ra, Tiên Thống giới được Thiên Tiệm thủ hộ, nhưng không ai biết mình đang đối mặt với địch nhân như thế nào, không ai biết kế tiếp sẽ xảy ra chuyện gì.

- Liên thông tất cả đạo thống, giữ liên lạc.

Thời điểm này, không biết có bao nhiêu đại giáo đạo thống bắt được liên lạc, thậm chí rất nhiều đại giáo đạo thống tương thông cánh cửa với nhau.

Ngay cả đại giáo đạo thống thù địch sinh tử với nhau, thời điểm này cũng gác tất cả ân oán với nhau, có lúc tối trọng yếu, song phương cũng có thể liên thủ đối mặt với tai nạn.

Oanh, oanh, oanh!

Trên bờ cát Bất Độ Hải đã tụ tập rất nhiều chiến hạm, sau khi chiến hạm cuối cùng tiến vào nơi trú quân, nơi trú quân lúc này giống như một tòa cao ốc nguy nga, giống như tự thành một đạo thống cổ xưa, khí tức ngập trời bao phủ không gian, cũng làm người ta khó cảm thụ rõ ràng.

Sau khi chiến hạm đều tụ tập tại nơi trú quân, thời điểm này, thiên địa cũng trở nên yên tĩnh, giống như mũi tên dài nằm trên dây cung, hào khí giương cung bạt kiếm bao phủ thiên địa.

Thời điểm này, tất cả mọi người ngừng thở, tất cả mọi người ý thức được, đại chiến sắp bộc phát.

- Có người đến.

Thời điểm tất cả mọi người ngừng thở nhìn nơi trú quân, không biết ai hô lên một tiếng.

Lúc này, tất cả mọi người nhìn thấy, có một người bước ra khỏi nơi trú quân, hắn là người duy nhất bước ra khỏi nơi trú quân.

Gương mặt người này không rõ ràng, thân thể hắn bị khói đen quấn quanh, cả người bao phủ trong bóng tối, dường như hắn là sứ giả tử vong bước ra khỏi bóng tối.

Người này đi chậm rãi, hắn không đi không nhanh nhưng bước đi thập phần tự nhiên, giống như hắn đang đi dạo trên bờ cát.

Mặc dù người này không tỏa ra bất cứ khí tức đáng sợ nào, nhưng khi tất cả người nhìn vào hắn, bọn họ có cảm giác người này sâu không lường được, giống như đại dương mênh mông, không ai có thể nhìn thấy hắn mạnh bao nhiêu.

Đáng sợ hơn là, người này lại giống như vực sâu vô tận, hắn không mang theo bất cứ cái gì, hơn nữa, một khi rơi xuống vực sâu như vậy, kết cục chờ đợi bọn họ chính là vạn kiếp bất phục, từ nay về sau không thấy mặt trời.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện