Trong khoảng thời gian ngắn, Kim Biến Thần Đình
phát ra tiếng kêu thảm thiết, cường địch hắc ám trên trời lao xuống, chỉ trong nháy mắt lại truyền tống vào các góc trong Kim Biến Thần Đình.
Nhắc tới cũng kỳ, vào lúc này, toàn bộ đạo thống của Kim Biến Thần
Đình đều mở phòng ngự, phòng ngự vô cùng cường đại phong tỏa toàn bộ đạo thống, cho dù là không gian tọa độ hay cửa lớn của đạo thống đều bị
phong tỏa.
Nhưng đạo thống phòng ngự như vậy, phong ấn cả không gian, tất cả đều vô dụng với cường địch hắc ám, tất cả cường địch hắc ám trong hạm đội đều có thể đi vào đạo thống, thậm chí còn qua lại tự do, căn bản không
bị phòng ngự ngăn cản.
Tất cả cường địch hắc ám tiến vào Kim Biến Thần Đình, chỉ trong
nháy mắt đã bị truyền tống đến các góc của đạo thống, phòng ngự của Kim
Biến Thần Đình biến thành vô dụng.
Phát sinh chuyện quỷ dị như thế, tất cả lão tổ Kim Biến Thần Đình
nổi da gà, bọn họ từ đầu đến cuối nghĩ mãi mà không rõ vì cái gì phòng
ngự của đạo thống bọn họ lại mất đi tác dụng.
Sau khi cường địch hắc ám tiến vào đạo thống, lập tức tập kích tất cả đại giáo, tông môn trong đạo thống, chỉ trong thời gian ngắn, có hơn
trăm đại giáo trong Kim Biến Thần Đình bị tiêu diệt.
Tuy đám người Hàn Băng U Thần và Thái Dương Cuồng Thần chủ trì thiên
trụ, đạo nguyên, nhưng bọn họ không có biện pháp tác chiến trong đạo
thống của mình, bọn họ chỉ có thể cố thủ đầu mối, kể từ đó, đám người
Hàn Băng U Thần, Thái Dương Cuồng Thần vô cùng bị động, bọn họ chỉ có
thể nhìn rất nhiều đại giáo trong đạo thống bị diệt.
Cường địch hắc ám quá nhanh, trong khoảng thời gian ngắn có thể đồ
diệt một đại giáo, cho dù Hàn Băng U Thần và Thái Dương Cuồng Thần và
các vị lão tổ muốn chống đỡ cũng không kịp.
Trong khoảng thời gian ngắn, bên trong Kim Biến Thần Đình kêu la thảm thiết, ngàn vạn sinh linh chết thảm trong tay cường địch hắc ám, trong
khoảng thời gian ngắn, mùi máu tươi vô cùng nồng đậm bay khắp bầu trời,
mùi máu không biến mất trong thời gian ngắn.
Đạo thống trong Kim Biến Thần Đình máu chảy thành sông, thi cốt như
núi, trong khoảng thời gian ngắn, không ít đại giáo cương quốc bị diệt,
hóa thành phế tích.
Nhưng trong thời gian ngắn, tình cảnh thảm hại hơn chính là Lăng
Không đạo thống, vào lúc đó, Văn Trúc Thuỷ tổ đã sinh trưởng ra vô số
Văn Trúc, triệt để chiếm toàn bộ Lăng Không đạo thống.
Đứng trên không Lăng Không đạo thống nhìn xuống, nhìn thấy toàn bộ
Lăng Không đạo thống đã hóa thành hắc ám, Văn Trúc cực lớn triệt để che
khuất bầu trời Lăng Không đạo thống.
Vô số Văn Trúc cũng đột ngột mọc lên từ mặt đất, chúng cũng chiếm cứ toàn bộ khu vực hẻo lánh trong Lăng Không đạo thống, làm cho bầu trời
Lăng Không đạo thống đã không còn khe hở tháo chạy.
Văn Trúc Thuỷ tổ cực lớn giáng xuống vô số pháp tắc hắc ám, vô số Văn Trúc sinh trưởng trong Lăng Không đạo thống, chúng cũng tỏa ra khí tức hắc ám, toàn thân có hắc ám lượn lờ, làm cho sương mù hắc ám tràn ngập
bầu trời Lăng Không đạo thống.
Toàn bộ Lăng Không đạo thống đều bị hắc ám bao phủ, toàn bộ đạo thống đã hóa thành hắc ám ma thổ.
Nhìn thấy cả vùng đất Lăng Không đạo thống, tất cả núi sông Lăng
Không đạo thống đều khô héo, mặt đất to lớn hóa thành khu vực khô cằn,
toàn bộ vùng đất hóa thành hoang mạc, nhìn nơi nào cũng thấy thi cốt
chất cao như núi.
Lăng Không đạo thống đã bị tiêu diệt, bất kể là tu sĩ hay phàm nhân
trong đạo thống thậm chí toàn bộ sinh linh trong khu vực này, loài chim
bay cá nhảy, kể cả con kiến nhỏ cũng bị diệt sạch.
Chỉ cần là sinh mệnh trong đạo thống đều triệt để chết đi, bị Văn
Trúc đáng sợ hút khô tất cả tinh huyết, hóa thành thây khô, kể cả con
kiến nhỏ cũng không ngoại lệ.
Thử nghĩ xem, đây là tràng cảnh kinh khủng cỡ nào, cả đạo thống bị
hắc ám bao phủ, đạo thống hóa thành đất khô cằn, thi cốt như núi, quả
thật là thảm kịch nhân gian, việc này còn đáng sợ hơn địa ngục.
Nhìn thấy việc này, cho dù là lão tổ cường đại cũng phải rùng mình,
vào lúc này, không có suy nghĩ trợ giúp bất cứ đạo thống nào.
Lăng Không đạo thống đã triệt để tử vong, trợ giúp cũng không có bất
cứ ý nghĩa gì, huống chi, Văn Trúc Thuỷ tổ chiếm cứ đạo thống, hắn là
tồn tại khủng bố cỡ nào, cường đại cỡ nào, chỉ sợ người nào tới trợ giúp cũng bị tiêu diệt.
Vào lúc này, một tiếng nổ lớn vang lên, rễ cây thô to của Văn Trúc
Thuỷ tổ xuyên qua phòng ngự của đạo thống, chui vào bên trong đạo
nguyên, rễ cây điên cuồng hấp thu tinh hoa của đạo nguyên, muốn ép khô
đạo nguyên.
- Lăng Không đạo thống đã xong.
Nhìn thấy việc này, có lão tổ Trường Tồn cũng sợ hãi.
Đối với một đạo thống mà nói, chỉ cần đạo nguyên vẫn còn, như vậy sẽ
tràn ngập vô số khả năng, cho dù bị người khác diệt môn, nhưng đời sau
vẫn có thể kế thừa đạo thống lần nữa.
Nhưng đạo nguyên bị hủy, đạo thống đã xong đời triệt để.
Nhìn Văn Trúc Thuỷ tổ điên cuồng hấp thu đạo nguyên của Lăng Không
đạo thống, mọi người đều biết, từ nay về sau, thế gian không còn Lăng
Không đạo thống.
Nhìn thấy việc này, tất cả mọi người không rét mà run, một đạo thống
vô cùng cường đại, nhưng khi đối mặt với Thuỷ tổ cũng lộ ra dáng vẻ
không chịu nổi một kích, không cách nào đối kháng Thuỷ tổ.
Đây không phải chuyện kỳ quái, dù sao đối mặt với Thuỷ tổ vô địch,
hắn có thể tự tay kiến tạo một đạo thống, bọn họ có thể dễ dàng hủy
diệt đạo thống.
Tiếng răng rắc, răng rắc, răng rắc vang lên, khi đạo nguyên của Lăng
Không đạo thống bị Văn Trúc Thuỷ tổ hút khô, Lăng Không đạo thống bắt
đầu nứt vỡ, mặt đất rộng lớn bắt đầu
chia lìa, đạo thống khổng lồ tan vỡ thành vô số mảnh nhỏ.
Từ nay về sau, toàn bộ lục địa Lăng Không đạo thống vỡ ra và bay loạn khắp Tiên Thống giới!
- Oanh!
Tiếng nổ mạnh rung chuyển Bát Bảo đạo thống, máu tươi bắn tung tóe,
thời điểm này, trên bầu trời Bát Bảo đạo thống xuất hiện mưa máu và vô
số thi thể rơi xuống.
Thời điểm này, cả Bát Bảo đạo thống đã rách nát, cảnh tượng vô cùng
chật vật, mùi máu tươi tràn ngập khắp đạo thống, toàn bộ đạo thống máu
chảy thành sông, khắp nơi đều bất ổn, vô số hỏa diễm cắn nuốt mặt đất
Bát Bảo đạo thống.
Chỉ trong khoảng thời gian ngắn, đại đa số đại giáo cương quốc trong
Bát Bảo đạo thống bị giết hầu như không còn, từng đại giáo cương quốc
tan thành mây khói, chiến hỏa đốt cháy ranh giới từng đại giáo, toàn bộ
Bát Bảo đạo thống bị nhấn chìm trong tuyệt vọng và không cam lòng!
Lúc này người duy nhất có thể chèo chống chính là Bát Bảo Cổ Đế, với
tư cách một Cổ Đế có mười hai mệnh cung, hắn rất không tầm thường và
cường đại.
Thời điểm cuối cùng, hắn không địch lại cường địch hắc ám, hắn muốn
buông tay đánh cược một lần, không tiếc trả giá thế nào, hắn dung nhập
vào trong đạo nguyên.
Khi dung làm một thể với đạo nguyên, thực lực Bát Bảo Cổ Đế điên
cuồng tăng vọt, một mình chấp chưởng Bát Bảo trọng bảo quét ngang cửu
thiên thập địa, cường địch hắc ám bị giết máu chảy vạn dặm, giết đến mức thiên băng địa liệt, giết được lang khóc quỷ gào.
Trong khoảng thời gian ngắn, bị Bát Bảo Cổ Đế chém giết điên cuồng,
không biết có bao nhiêu cường địch hắc ám vẫn lạc, nhưng Bát Bảo Cổ Đế
cũng không khá hơn chút nào, toàn thân vết máu loang lổ, vết thương
chồng chất, thân thể phá thành mảnh nhỏ, nhưng hắn có lực lượng đạo
nguyên gia trì thân thể.
Bát Bảo Cổ Đế có thể chèo chống đến bây giờ mà không bị đạo nguyên
nổ tung, nguyên nhân đơn giản nhất đó là bởi vì trên người hắn chảy
huyết mạch Thuỷ tổ, hắn là cháu ruột của Bát Bảo Thuỷ tổ.
Bát Bảo Cổ Đế đại phát thần uy, chiến đến điên cuồng, điều này cũng
làm cho không ít con người sợ hãi thán phục, hoặc nhiều hoặc ít sinh ra một ít hi vọng
Dù sao, một Cổ Đế vị thập nhị cung dung hợp lực lượng đạo nguyên,
thực lực có thể tăng vọt đến cấp độ Thuỷ tổ, thực lực như vậy dễ dàng
ngăn cản cường địch hắc ám một thời gian.
- Đủ rồi!
Thời điểm cường địch hắc ám đánh lâu không được, giọng nói lạnh lùng vang lên.
Lúc giọng nói vang lên đã đánh nát không gian, một người bước ra khỏi chiến hạm, trong một chớp mắt đã đứng trên không trung Bát Bảo đạo
thống.
Thời điểm này, có một người đứng trên Bát Bảo đạo thống, khí tức Thuỷ tổ tràn ngập thiên địa, khí diễm hắc ám phóng lên trời, nó tỏa ra uy
lực hủy thiên diệt địa.
Người này đứng ở nơi đó, hắn là chúa tể vạn vực, tỏa ra xu thế vô địch.
Thời điểm khí tức Thuỷ tổ của người này mở rộng khắp nơi, rất nhiều người quỳ xuống.
- Không!
Thời điểm nhìn thấy người này, Bát Bảo Cổ Đế chiến đến điên cuồng giống như nhìn thấy quỷ, hắn liên tục lùi bước.
Lúc đánh tới mức thiên địa sụp đổ, tùy thời cũng có thể chết trận,
Bát Bảo Cổ Đế tỏa ra khí thôn sơn hà, tâm không sợ hãi, nhưng khi nhìn
thấy người này, sắc mặt hắn trắng bệch như gặp quỷ, hắn không ngừng lùi
lại và không tin vào mắt mình.
- Là như thế nào?
Nhìn thấy thần thái Bát Bảo Cổ Đế như vậy, rất nhiều người ngây ngốc, dù sao, Bát Bảo Cổ Đế chiến đến điên cuồng, hắn không đến mức sợ hãi
Thủy tổ mới đúng.
Trên thực tế, trong nội tâm tất cả mọi người đều biết, mỗi một hạm
đội đều có Thuỷ tổ chủ trì đại cục, cho nên, vào lúc này, một vị Thuỷ tổ giết ra cũng chẳng có gì lạ.
Nhưng Bát Bảo Cổ Đế phản ứng rất khác thường.
- Bát Bảo Thuỷ tổ!
Có một Trường Tồn chí tôn nhận ra người này, hắn cũng hoảng sợ.
- Cái gì, Bát Bảo Thuỷ tổ!
Lời này giống như cự chùy nện vào nội tâm mọi người, tất cả mọi người ngừng thở.
Lúc này có không biết bao nhiêu người ngơ ngác, chỉ sợ rất nhiều người nằm mơ cũng không dám nghĩ tới việc này.