Đế Bá

Quân Tức Viễn Đạo


trước sau

Oanh!

Lúc này tiếng nổ mạnh vang vọng thiên địa, vào lúc trường mâu của lão Thụ Yêu ngăn cản trường đao của Tả Ngạn Thuỷ tổ, Luyện Thiên Đỉnh của Phi Thiền Thủy tổ đã đánh tới.

Oanh, tiếng nổ mạnh vang lên, miệng của Luyện Thiên Đỉnh mở ra, nó thôn phệ quang minh và phun ra hắc ám mạch xung, hắc ám mạch xung đánh thẳng vào người lão Thụ Yêu.

Hắc ám mạch xung oanh kích, tiếng tư tư tư truyền vào trong tai, trong thời gian cực ngắn, thời gian cùng không gian bị hắc ám ăn mòn, lưu lại vết ngấn hắc ám đáng sợ, dường như thời gian cũng không thể xóa nhòa.

Thời điểm hắc ám mạch xung ập tới, trường mâu quang minh của lão Thụ Yêu bùng cháy rực rỡ, quang minh bao phủ thân thể hắn và phóng lên trời, Quang Minh Sí Diễm ập tới giống như ngàn vạn núi lửa bộc phát cùng một lúc.

Âm thanh hủy thiên diệt địa vang lên, Quang Minh Sí Diễm bộc phát và tấn công hắc ám mạch xung, quang minh không ngừng ma diệt hắc ám mạch xung, Quang Minh Sí Diễm vô cùng bá đạo, nó dễ dàng đánh lui Phi Thiền Thủy tổ.

- Phá!

Chỉ trong nháy mắt, Bát Bảo Thuỷ tổ thét dài, Thiên Vũ ấn oanh kích lần nữa giống như hàng tỉ tinh không nghiền áp lão Thụ Yêu, dùng tư thế trấn áp vạn cổ tấn công Quang Minh Sí Diễm.

Ầm!

Tiếng nổ thật lớn sinh ra, hàng tỉ ngôi sao tan thành mây khói, thời gian, không gian sụp đổ, thời điểm Thiên Vũ ấn đánh xuống, Quang Minh Sí Diễm bị đánh lõm xuống giống như một đại dương mênh mông bị thiên thạch cực lớn trùng kích, nước biển mặt xung kích nhìn thấy đáy.

Thiên Vũ ấn vô cùng bá đạo, nhưng nó còn kém một ít mới có thể đánh tan Quang Minh Sí Diễm, vào thời gian đó, quang minh trường mâu trong tay lão Thụ Yêu lại đánh tới, nó đánh thẳng vào Văn Trúc Thuỷ tổ cùng Tả Ngạn Thuỷ tổ.

- Quang Minh Diệu Vạn Cổ!

Một tiếng thét dài vang vọng Tam Tiên giới, tiếng “keng” vang lên, trường mâu bị đánh bật ra ngoài, quang minh xuyên qua thời gian trường hà, một mâu đánh thẳng vào người Văn Trúc Thuỷ tổ cùng Tả Ngạn Thuỷ tổ.

Quang minh trường mâu đánh ra hai tia sáng rực rỡ xuyên qua ngàn vạn thời không, vượt qua tuyên cổ, xuyên thủng đại đạo vạn cổ, dưới uy thế của một mâu này, Tam Tiên giới cũng bị xuyên thủng.

Đối mặt với một mâu phá không đánh tới, Tả Ngạn Thuỷ tổ và Văn Trúc Thuỷ tổ vô cùng kinh ngạc, bọn họ cùng thét lên một tiếng, tổ uy ngập trời, bọn họ không lùi mà tiến tới.

- Định Giang Sơn!

Văn Trúc Thuỷ tổ thét lớn, thân và cánh lá khổng lồ của hắn xoay tròn giống như hóa thành kiếm vực sâm la vạn tượng, vào lúc kiếm vực mở ra là có thể trấn áp thế gian.

Keng!

Tiếng kiếm ngâm vang lên, rễ cây già của Văn Trúc Thuỷ tổ tỏa ra ánh sáng chói mắt, kiếm quang đâm thủng cửu địa bát hoang, trong tiếng kiếm ngân vang, kiếm vực xuyên thủng thiên địa và đối kháng trường mâu đánh tới.

- Ma Trảm Nhị Đạo!

Trường đao của Tả Ngạn Thuỷ tổ giao thoa lẫn nhau, đoạn nhân quả, trảm luân hồi, cũng chém đứt hồng trần, chặt đứt thần đạo, trường đao phá không bay đi.

Ầm ầm!

Hai đao cùng chém ra một kích, Tả Ngạn Thuỷ tổ cùng Văn Trúc Thuỷ tổ dùng một kích tuyệt thế đối kháng trường mâu quang minh, tia lửa bắn tung tóe, uy lực của va chạm có thể hủy diệt thế gian.

Nhưng quang minh trường mâu bá đạo không gì sánh kịp, tiếng va chạm vang lên không dứt, Tả Ngạn Thuỷ tổ cùng Văn Trúc Thuỷ tổ vẫn bị một kích của lão Thụ Yêu đẩy lùi về phía sau.

Một đòn nghiêm trọng như thế, quang minh trên người lão Thụ Yêu sáng tối bất định, hắn cũng thừa nhận lực phản chấn rất mạnh, không thể triệt tiêu hoàn toàn lực trùng kích của đối thủ.

- Giết!

Hai người Phi Thiền Thủy tổ, Bát Bảo Thuỷ tổ nhìn thấy thời cơ, bọn họ bạo phát lần nữa, tổ uy ngập trời, bọn họ muốn giáng một kích trí mạng lên người lão Thụ Yêu.

Ông!

Chỉ trong nháy mắt, bàn tay lão Thụ Yêu mở ra, chưởng thiên địa, khống càn khôn.

Thời điểm này, trên bàn tay lão Thụ Yêu ẩn chứa Quang Minh Thiên Bàn, trong thời gian thật ngắn, lão Thụ Yêu điều động Quang Minh Thiên Bàn.

Chỉ trong một nháy mắt, quang minh đã biến thành chúa tể duy nhất của thế giới, quang minh giống như thời gian, bất kỳ vật gì, bất cứ cái gì cũng không thể tránh được nó.

Cho nên, thời điểm này thiên địa như là dừng lại, nhưng sau đó quang minh đã chảy xuôi trên người Văn Trúc Thuỷ tổ, Phi Thiền Thủy tổ.

Âm thanh tư tư tư vang lên, quang minh không ngừng chảy khắp người Văn Trúc Thuỷ tổ, quang minh xuyên qua hắc ám, từ đó lực lượng hắc ám của đám người Phi Thiền Thủy tổ chập chờn.

- Định!

Đám người Phi Thiền Thủy tổ cũng cảm nhận được lực lượng quang minh uy hiếp, bọn họ hét lớn một tiếng, lực lượng hắc ám của bọn họ lập tức liên hợp với nhau, giống như tạo thành con đập lớn ngàn vạn dặm, con đập có thể ngăn cản lực lượng quang minh.

Thời điểm này, lực lượng hắc ám còn lớn hơn cả Thiên Tiệm, nó phong tuyệt toàn bộ Tiên Thống giới, cao hàng tỉ trượng, tất cả lực lượng, tất cả tồn tại đều không thể vượt qua.

Lực lượng quang minh vô cùng vô tận địa trùng kích đến, oanh, oanh, oanh, tất cả lực lượng trùng kích đều bị con đập hắc ám ngăn cản.Mặc dù nói, con đập hắc ám ngăn cản lực lượng quang minh, nhưng lực lượng quang minh thao thao bất tuyệt, mỗi một lần bị ngăn cản thì nó tích lũy lại và bắt đầu trùng kích mạnh hơn, cho nên sau nhiều lần trùng kích, lực lượng quang minh càng ngày càng cao.

Lực lượng quang minh khủng bố như thế làm cho tất cả mọi người cảm thấy hãi hùng khiếp vía, một khi con đập hắc ám vỡ ra, lực lượng quang minh đáng sợ ập tới, chỉ sợ toàn bộ Tam Tiên giới sẽ vỡ tung, chỉ sợ không có thứ gì có thể ngăn cản
lực lượng quang minh tập kích.

Lực lượng quang minh vô cùng vô tận va chạm với con đập, lúc này không còn là đại đạo, công pháp, chiêu thức, bảo vật, mà là quang minh quyết đấu với hắc ám, đây là quyết đấu lực lượng thuần túy nhất thế gian.

Càng kinh điển hơn chính là, quang minh cùng hắc ám không đội trời chung với nhau, lúc này quang minh quyết đấu với hắc ám cũng đại biểu một kỷ nguyên quyết đấu với nhau.

Nếu quang minh thắng, Tam Tiên giới sẽ vĩnh tồn, nếu như quang minh thua, Tam Tiên giới sẽ tan thành mây khói.

Oanh, oanh, oanh…

Quang minh không ngừng va chạm vào con đập hắc ám, quang minh càng tăng vọt, con đập hắc ám cũng điên cuồng kháng cự, bốn người Phi Thiền Thủy tổ dùng lực lượng Thủy tổ khủng bố đối kháng quang minh.

Hiện tại lực lượng vô thượng không chỉ trấn áp chư thiên vạn giới, vô số sinh linh Tiên Thống giới cũng bị trấn áp.

- Có thể đánh phá hay không?

Nhìn thấy sự việc khủng bố trước mặt, hiện tại không biết có bao nhiêu sinh linh Tiên Thống giới đang âm thầm cầu nguyện, hiện tại tất cả mọi người đều ký thác hi vọng vào Quang Minh Thánh Viện, ký thác vào trên người lão Thụ Yêu.

Oanh!

Từng tiếng nổ vang lên thật lớn, lực lượng vượt qua vạn cổ oanh kích quang minh, lực lượng quang minh vô tận đang bị xua tan.

Vào lúc này, một lão nhân xuất hiện trên bầu trời sau lưng lão Thụ Yêu, lão nhân kia tỏa ra đại đạo bàng bạc đáng sợ, giống như hắn là thần linh từ thời viễn cổ, trên người hắn tràn ngập khí tức đại đạo xa xôi, khí tức như vậy tràn ngập mỗi góc trong thiên địa, cũng làm người ta không nhìn ra sâu cạn.

Khi lão nhân kia hiện thân, hắn ra tay, lực lượng đáng sợ của hắn không ngừng oanh kích Quang Minh Sí Diễm của lão Thụ Yêu, lực lượng quang minh của lão Thụ Yêu khó có thể ngăn cản lực lượng hắc ám.

Bởi vì bị lão nhân công kích, lực lượng quang minh của Quang Minh Sí Diễm cũng không ổn định, toàn thân lão Thụ Yêu sáng tối bất định.

Ban đầu, lão Thụ Yêu quyết đấu với đám người Phi Thiền Thủy tổ đã là lực lượng ngang nhau, cũng hơi chiếm thượng phong, hiện tại lão nhân vừa xuất hiện đã đánh vỡ cục diện bế tắc.

Chỉ trong nháy mắt đại thế đã không đứng về phía lão Thụ Yêu.

Lấy một địch năm, lần này đã làm lão Thụ Yêu lâm vào khốn cảnh, một lúc sau, chỉ sợ hắn khó có thể đánh phá cục diện bế tắc hiện tại.

- Không tốt!

Nhìn thấy lão Thụ Yêu lấy một địch năm, tất cả mọi người trong Tiên Thống giới hoảng sợ, nếu như lão Thụ Yêu chiến bại, đối với toàn bộ Tiên Thống giới mà nói, đây chính là tai nạn đáng sợ nhất.

- Người nọ là ai?

Nhìn thấy lão giả kia xuất hiện, hắn tấn công lão Thụ Yêu từ phía sau, có không ít lão tổ hoảng sợ.

- Là một Viễn Đạo.

Có một vị Trường Tồn cảm nhận được khí tức bàng bạc cao lớn trên người lão nhân kia, hắn giật mình nói ra.

- Đúng thế.

Có một Trường Tồn chí tôn sống rất lâu năm lên tiếng, hắn nhận ra lão nhân kia, nói:

- Hắn gọi là Quân Tức!

- Quân Tức!

Đối với rất nhiều người trẻ tuổi, rất nhiều lão tổ cũng không nhận ra cái tên này.

- Quân Tức Viễn Đạo!

Những lão tổ sống ở thời đại xa xưa vừa nghe cái tên này liền rung động, bọn họ hít khí lạnh:

- Người thứ hai đạt tới cảnh giới Viễn Đạo!

Viễn Đạo, hắn là người đánh phá cực hạn, năm đó Viễn Đạo đánh vỡ cực hạn của cảnh giới Chân Thần, khai sáng ra cảnh giới đỉnh phong hoàn toàn mới, người đời sau đều gọi cảnh giới này chính là —— Viễn Đạo.

Sau khi Viễn Đạo đạt tới đỉnh phong, mấy thời đại sau cũng có người thứ hai leo lên đỉnh phong như vậy, người này gọi là —— Quân Tức!

Trên thực tế, Quân Tức, hắn không phải tên là Quân Tức, bởi vì thời gian quá xa xưa cho nên không ai nhớ tên của hắn.

Người đời sau đều gọi hắn là “Quân Tức”, hoặc gọi hắn là “Quân Tức Viễn Đạo”, cách gọi này bày ra tôn kính với hắn mà thôi.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện