Trong tiếng nổ lớn như thế, mười một Thuỷ tổ bay ra ngoài, huyết nhục bay tung tóe.
Uy lực từ vụ nổ vừa rồi rất mạnh, cho dù là Thuỷ tổ cường đai cũng
không chịu nổi, thời điểm đại thế của bọn họ nổ tung, bọn họ cũng đứng
mũi chịu sào, lực lượng khủng bố va chạm vào thân thể bọn họ, dễ dàng
đánh bọn họ bay ra xa.
Đối mặt với uy lực khủng khiếp như thế, mười một Thuỷ tổ bị thương
rất nặng, có Thuỷ tổ bị vụ nổ đánh nát đầu lâu, cũng có Thuỷ tổ bị xuyên thủng ngực, có Thuỷ tổ cụt tay...
Mười một Thuỷ tổ, huyết nhục bọn họ bay tứ tung, cảnh này rung động
nhân tâm, chỉ trong nháy mắt mọi người im lặng không nói thành lời.
Thiên địa vốn mơ hồ, chúng sinh bị hóa lỏng cũng xuất hiện, tất cả đều khôi phục như cũ giống như chưa từng xảy ra chuyện gì.
- Ta không chết?
Thời điểm mọi người xuất hiện, có người vui mừng gào lên, bọn họ sờ
thân thể và gương mặt của mình, tất cả không tổn hại, cũng không mất đi
sợi lông nào.
Vào lúc đó, vô số tu sĩ cường giả nhìn chung quanh, bọn họ phát hiện
những người từng biến mất, đạo thống tan thành mây khói đều xuất hiện,
thiên địa khôi phục như ban đầu, hoàn toàn không có chút biến hóa nào
khác.
Thời điểm mọi người ngẩng đầu nhìn lên, biến hóa duy nhất chính là
mười một Thuỷ tổ kia, bóng dáng đứng trong dòng sông thời gian đã biến
mất, mười một Thuỷ tổ bị vụ nổ oanh kích huyết nhục mơ hồ.
- Đệ nhất hung nhân thắng.
Thời điểm này, người trong thiên hạ đều ý thức được cái gì đó, thời
điểm nhìn dòng sông thời gian, thời điểm lịch sử sắp thay đổi, là đệ
nhất hung nhân ngăn cản bóng dáng kia, là đệ nhất hung nhân chiến thắng
bóng dáng ấy.
- Đệ nhất hung nhân, tất thắng, tất thắng, tất thắng...
Tất cả sinh linh trong Tiên Thống giới gầm lên, bọn họ phát ra tiếng rống lớn nhất đời mình.
Thời điểm này, mặc cho ai cũng biết, đệ nhất hung nhân là cả Tam Tiên giới cứu tinh, chỉ có đệ nhất hung nhân mới có thể cứu vớt Tam Tiên
giới, chỉ có đệ nhất hung nhân mới có thể xua tán hắc ám.
Vào lúc đó, tất cả mọi người và tu sĩ Tiên Thống giới đều xiết chặt
nắm đấm, bọn họ nhìn chằm chằm vào đệ nhất hung nhân, tất cả mọi người
mong mỏi đệ nhất hung nhân chiến thắng, tất cả mọi người cho rằng đệ
nhất hung nhân tất thắng.
Mười một Thuỷ tổ bị đánh bay, huyết nhục mơ hồ, nhưng hắc ám tín sứ
vẫn đứng nguyên tại chỗ, hắn im lặng như người đừng ngoài quan sát,
dường như tất cả mọi việc không liên quan gì tới hắn.
Có lẽ, hắc ám tín sứ đang chờ đợi thời cơ giáng một kích trí mạng lên người Lý Thất Dạ, hắn đang chờ Lý Thất Dạ sơ hở, trong mắt hắn xem ra,
chỉ cần Lý Thất Dạ lộ ra sơ hở mới có thể giết chết Lý Thất Dạ.
Thuỷ tổ cuối cùng vẫn là Thuỷ tổ, muốn giết chết một Thuỷ tổ, đây là
việc không dễ dàng, cho nên, cho dù mười một Thủy tổ bị đánh bay, thân
thể huyết nhục mơ hồ, thậm chí có Thuỷ tổ đã mất đầu lâu.
Chỉ trong thời gian ngắn, thân thể Thuỷ tổ lại được cải tạo lần nữa,
Thuỷ tổ lại xuất hiện trước mặt mọi người, trên người bọn họ không nhìn
thấy vết thương nào, giống như bọn họ chưa từng bị thương bao giờ.
Nhìn thấy Thuỷ tổ cải tạo thân thể trong thời gian ngắn, thân thể
không có tổn hại nào, tất cả người trong thiên hạ đều hít khí lạnh, tất
cả mọi người biết rõ, muốn giết chết Thuỷ tổ không dễ dàng, huống chi là mười một Thủy tổ.
- Làm thế nào mới có thể giết Thuỷ tổ?
Thời điểm này, có tu sĩ cường giả nói thầm.
Đương nhiên, tu sĩ trong thiên hạ không đạt tới độ cao này, cho nên bọn họ không biết làm cách nào chém giết Thuỷ tổ!
Lý Thất Dạ rất bình tĩnh, cho dù Thuỷ tổ nhanh chóng cải tạo thân
thể, dù mặt ngoài không có chút tổn thương nào, Lý Thất Dạ không ngạc
nhiên, cũng không quan tâm.
- Thời gian.
Nhìn đám người hắc ám tín sứ, Lý Thất Dạ cười cười, hắn lắc đầu và nói:
- Trong lĩnh vực thời gian, ta có quyền uy tuyệt đối, ta từng luân
hồi trong thời gian, đã xuyên qua thời gian, ta có thể qua lại tự do.
Các ngươi muốn dùng thời gian chôn vùi ta, các ngươi không khác gì đang
múa rìu qua mắt thợ.
Phải biết rằng, Thì Thư đang nằm trong tay Lý Thất Dạ, hắn từng chìm
đắm trong thời gian, hắn đã từng ngược dòng tìm hiểu nguồn sáng, cho
dù mười một Thuỷ tổ có giáng xuống thần thông nghịch thiên, cho dù có
thể cải biến thời gian, nhưng bọn họ không thể làm gì được Lý Thất Dạ.
Dù sao, hắn đã từng mất phương hướng trong thời gian, Lý Thất Dạ nói
không quá lời, hắn đã xuyên qua thời gian, hơn nữa còn qua lại tự do.
Mười một Thuỷ tổ, bọn họ dùng lĩnh vực thời gian chẳng khác gì múa
rìu qua mắt thợ trước mặt Lý Thất Dạ, cho nên thần thông của bọn họ muốn thay đổi thời gian, bọn họ đang tự tìm đường chết trong mắt Lý Thất Dạ.
- Chúng ta vẫn đánh giá thấp ngươi.
Hắc ám tín sứ cảm khái, nói:
- Có thể đạt tới độ cao như vậy trong lĩnh vực thời gian, chỉ sợ từ xưa tới nay cũng chỉ có mấy người mà thôi.
Cũng khó trách hắc ám tín sứ nói như vậy, lĩnh vực thời gian là lĩnh
vực khó chạm nhất, dù cường đại như bọn họ, đối mặt với lĩnh vực này
cũng phỉa cẩn thận, Lý Thất Dạ có thể qua lại tự do, việc này mới làm
bọn họ rung động.
- Không phải các ngươi đánh giá thấp ta.
Lý Thất Dạ cười nhạt, nói:
- Mà là các ngươi đánh giá cao thần thông của mình, các ngươi dùng bí pháp chủ tử các ngươi truyền cho, nó có thể cải biến thời gian thật
sao? Các ngươi chỉ là vật thí nghiệm mà thôi. Nếu có thể dễ dàng cải
biến quá khứ như vậy, có thể dễ dàng thay đổi lịch sử, việc này còn đến
phiên các ngươi hay sao?
Nói đến đây, Lý Thất Dạ dừng một lúc, hắn cười nói:
- Lịch sử có thể sửa đổi dễ dàng, lão tặc thiên cũng không cần các
ngươi ngày hôm nay, chỉ cần hắn phất tay là có thể cải biến tất cả, còn
cần các ngươi chơi đùa lâu như
thế sao.
- Ta quên, nơi này của các ngươi là Tam Tiên giới.
Lý Thất Dạ nói đến đây, hắn dừng một lúc và nói:
- Các ngươi không thấy ảo diệu trong đó.
Lý Thất Dạ nói câu này không phải không có đạo lý, nơi này là Tam
Tiên giới, rất ít nhìn thấy thiên kiếp, đối với tồn tại như thương
thiên, tại Tam Tiên giới, cho dù là Thủy tổ hay tồn tại chí cao vô
thượng, bọn họ chỉ có ấn tượng rất mơ hồ, rất ít người biết tới việc
này.
- Xem ra, ta đã hiểu ra.
Lý Thất Dạ nói lời này làm hắc ám tín sứ có chỗ lĩnh ngộ ra, ánh mắt
hắn hơi co giật, ánh mắt thâm thúy nhìn chằm chằm vào Lý Thất Dạ, từ từ
nói:
- Ngươi không thuộc về thế giới này!
Vào lúc đó, hắc ám tín sứ đã hiểu căn cơ của Lý Thất Dạ ở đâu, hắn
với tư cách là một trong thập đại Thuỷ tổ, tầm mắt của hắn rất rộng, cho dù Lý Thất Dạ chỉ nói vài câu nhưng hắn đã hiểu ra.
- Đúng thì thế nào?
Lý Thất Dạ cười nhạt, nói:
- Việc này không có gì đáng ngạc nhiên.
- Thiên ngoại hữu thiên, nhân ngoại hữu nhân.
Hắc ám tín sứ cảm khái, hắn gật đầu và nói:
- Năm đó ta cũng có nghe thấy nhưng không có năng lực đi tới đó. Đây là kỳ tích, ta muốn đi tới thế giới như vậy xem thế nào.
- Đáng tiếc, ta không chào đón ngươi.
Lý Thất Dạ cười nhạt, hắn cười lạnh lẽo, nói:
- Không chào đón các ngươi!
- Tổ chim bị phá thì trứng không còn nguyên vẹn.
Hắc ám tín sứ thập phần nghiêm túc, nói:
- Chờ Tam Tiên giới tan biến, những thế giới khác thoát được sao? Ba ngàn đại thế giới sẽ chạy trời không khỏi nắng.
- Không.
Lý Thất Dạ cười lớn, nói:
- Có ta ở đây, không ai có thể nhúng chàm, nếu không, giết không tha! Cho dù là chủ tử của các ngươi cũng giống như vậy.
Hắc ám tín sứ nhìn Lý Thất Dạ, ánh mắt thâm thúy, không ai biết hắn
nghĩ cái gì, nhưng từ ánh mắt của hắn đã biết hắn không tin, hắn không
có nói ra mà thôi.
- Chỉ hy vọng như thế.
Hắc ám tín sứ gật đầu, nói:
- Không thể phủ nhận, tôn giá cường đại làm người ta phải sợ hãi, chỉ có điều, một kích tiếp theo, tôn giá chạy trời không khỏi nắng, hôm
nay, chúng ta sẽ cho tôn giá nhìn thấy trọng bảo.
Nghe hắc ám tín sứ nói về “trọng bảo”, tất cả mọi người rung động, có tu sĩ thấp giọng nói:
- Là trọng bảo nguyên vẹn sao?
Thuỷ tổ trọng bảo được gọi là trọng khí, nhưng có người ưa thích gọi là trọng bảo.
Trên thực tế, trăm ngàn vạn năm qua đi, từng có quá nhiều Thuỷ tổ chế tạo ra trọng bảo của mình, chỉ có điều, Thủy tổ có thể tạo ra trọng bảo nguyên vẹn lại không có bao nhiêu.
Phải biết rằng, trọng bảo nguyên vẹn, chỉ có Thủy tổ cấp bậc Tiên
Thống mới có tư cách chế tạo ra, hơn nữa Thủy tổ thành công đã ít lại
càng ít.
Cho nên, từ xưa tới nay, Thuỷ tổ trọng bảo xuất hiện không nhiều, Thuỷ tổ trọng bảo có thể lưu truyền hậu thế càng ít.
Dù sao, Thuỷ tổ trọng bảo chính là bảo vật Thuỷ tổ ẩn giấu, uy lực không phải chuyện đùa.
Cho nên, thời điểm nghe tới Thuỷ tổ trọng bảo, vô số tu sĩ cường giả trong Tiên Thống giới đều rung động.
- Thuỷ tổ trọng bảo.
Lý Thất Dạ cười nhạt, hắn không cho là đúng, nói:
- Ta đã nhìn thấy, cũng không có gì hơn thế.
Hắn nói chuyện rất khí phách, Thuỷ tổ trọng bảo trong mắt Lý Thất Dạ
chỉ là thứ bình thường, trọng bảo trân quý trong mắt thế nhân, với hắn
mà nói nó lại không ra gì.
- Đây chính là vạn cổ đệ nhất Thuỷ tổ của chúng ta, vô địch muôn đời, vạn cổ duy nhất.
Vô số tu sĩ trong Tiên Thống giới hưng phấn.
Lý Thất Dạ nói lời này như cổ vũ tinh thần mọi người, không có bất kỳ người nào cảm thấy Lý Thất Dạ nói chuyện hung hăng càn quấy, tất cả sinh linh đều cảm thấy Lý Thất Dạ nói như vậy là việc hiển nhiên.
- Nó khác.
Bị Lý Thất Dạ khinh thường như thế, hắc ám tín sứ cũng không có tức giận, nghiêm túc nói ra:
- Trọng bảo này là ba kiện tạo thành bộ, chính là chủ thượng chế tạo
cho chúng ta. Ba kiện một thể, uy lực to lớn, áp đảo tất cả. Tin tưởng
tôn giá nhìn thấy sẽ cảm thấy khác biệt.
- Ba kiện một bộ.
Nghe nói như thế, trong nội tâm vô số tu sĩ cường giả Tiên Thống giới khiếp sợ.
Dù sao, không có bất kỳ người nào nhìn thấy trọng bảo nguyên bộ.