Nhìn thấy Thánh Sương Chân Đế thương cảm, Lý Thất Dạ xoa mái tóc của nàng, hắn mỉm cười nói ra:
- Ly biệt chỉ là chuyện thường. Ngươi sống ở quang minh, trời sinh
hứng lấy quang minh, tương lai vô lượng, nhất định có thể kế thừa đạo
thống, nhất định có thể trở thành Thuỷ tổ.
Lý Thất Dạ nói lời này rất có phân lượng, có thể nói hắn hết sức coi trọng Thánh Sương Chân Đế.
- Ta ghi khắc lời của công tử, nhất định sẽ không cô phụ công tử kỳ vọng.
Thánh Sương Chân Đế khom người bái Lý Thất Dạ, nàng bày tỏ kính ý cao nhất.
- Ta nữa, ta nữa…
Lúc này Đại Hắc Ngưu vừa cười vừa nói:
- Đại Thánh Nhân xem ta đi, tương lai bản soái ngưu sẽ trở thành sơ tổ vô địch trên đời hay không?
Đại Hắc Ngưu rất tự kỷ, có không ít người bật cười, chính lời của Đại Hắc Ngưu đã làm hào khí thương cảm giảm bớt không ít.
Lý Thất Dạ lườm Đại Hắc Ngưu, hắn lạnh nhạt nói:
- Có thể trở thành sơ tổ hay không thì ta không biết, nếu ngươi còn
như hiện tại, nói không chừng sẽ biến thành thịt trâu trên bàn đấy, có
thể biến thành xuyến thịt trâu.
- Xuyến thịt trâu.
Lão Thụ Yêu nói:
- Ta thích món này, ăn rất ngon.
- Này, uy, uy, lão đầu tử, ngươi nói cái gì?
Nghe thấy lời của lão Thụ Yêu, Đại Hắc Ngưu rất bất mãn, hắn nói:
- Ngươi tin ta đào rễ cây của ngươi ra, sau đó phơi thân của ngươi thành thuốc hay không?
Nghe Đại Hắc Ngưu nói kiêu ngạo như vậy, lão Thụ Yêu lãnh đạm nhìn
Đại Hắc Ngưu, dường như không đặt hắn vào trong mắt, Đại Hắc Ngưu tức
giận nghiến răng.
Đương nhiên, việc này chỉ là vui đùa giữa lão Thụ Yêu và Đại Hắc
Ngưu, dù sao hai người bọn họ quan hệ không tầm thường, vừa là thầy vừa
là bạn, thêm nữa... Lão Thụ Yêu xem Đại Hắc Ngưu như vãn bối.
Đại Hắc Ngưu tức giận ngứa răng nhưng hắn không làm gì được lão Thụ Yêu, hắn lại dựa sát vào Lý Thất Dạ, vừa cười vừa nói:
- Hắc, hắc, hắc, Đại Thánh Nhân, thế giới bên ngoài vô cùng rộng lớn, có thể nói là trời cao biển rộng. Hắc, ngươi nói cho ta biết một chút,
ta phải thế nào mới có tư cách tiến vào, ta đi theo ngươi được không?
Không hề nghi ngờ, Đại Hắc Ngưu đã chán ở lại Tam Tiên giới, hắn muốn đi thế giới khác xem thế nào.
- Chờ ngươi đủ cường đại lại nói sau.
Lý Thất Dạ lườm hắn, nói:
- Nếu không, ngươi cũng tự mình chuốc lấy cực khổ.
- Này, ngươi có ý gì?
Đại Hắc Ngưu rất khó chịu, hắn trừng mắt và nói:
- Khi dễ ta? Bản soái ngưu là người thế nào? Là tồn tại thế nào! Ta
vô địch trên đời, ba năm Thuỷ tổ, chỉ cần vài chiêu là đánh bọn họ răng
rơi đầy đất.
Đại Hắc Ngưu thổi da trâu tận trời, ngay cả con mắt cũng không nháy một cái.
- Thật khó lường!
Lão Thụ Yêu nói:
- Không biết là ai kêu gào thảm thiết khi bị bẻ gãy sừng trâu.
Lão Thụ Yêu nói lời này là cố ý hủy lời nói dối của Đại Hắc Ngưu.
- Ngươi có ý gì, nói rõ ràng cho ta nghe, ngươi có ý gì.
Đại Hắc Ngưu đã khó chịu, hắn đỏ mặt và đòi công đạo từ lão Thụ Yêu.
Nhưng lão Thụ Yêu không để ý tới hắn, Đại Hắc Ngưu tức giận thất khiếu bốc khói.
- Thiên hạ chưa yên, bằng không Thanh Liên nguyện theo công tử tiến vào Bất Độ Hải, đây là tâm nguyện.
Thanh Liên Mộc Tổ cũng đến đưa tiễn Lý Thất Dạ, nàng cũng phải cảm khái.
Với tư cách Thuỷ tổ, hơn nữa là Thủy tổ rất cường đại, Thanh Liên Mộc Tổ không thể tiến vào thập đại Thuỷ tổ nhưng tạo hóa của nàng đã hơn xa Thủy tổ cấp bậc Tiên Thống.
Nàng là Thuỷ tổ tuyệt thế vô song, vô cùng kinh diễm.
Trăm ngàn vạn năm qua đi, bao nhiêu Thuỷ tổ đã tiến vào Bất Độ Hải,
đối với Thuỷ tổ mà nói, tiến vào Bất Độ Hải đã thành chấp niệm, hơn nữa
vì đủ loại nguyên nhân, Thuỷ tổ đến tình trạng nhất định sẽ tiến vào Bất Độ Hải.
Cho nên, tồn tại như Thanh Liên Mộc Tổ có thể ở lại Tiên Thống giới
thời gian dài như vậy đã là kỳ tích, cũng chỉ có đạo thống như Ngũ Hành
Sơn mới có thể lưu Thanh Liên Mộc Tổ thời gian dài như vậy.
Thanh Liên Mộc Tổ cũng muốn tiến vào Bất Độ Hải, đặc biệt là vào lúc
này, Lý Thất Dạ tiến vào Bất Độ Hải, là lúc nàng tùy tùng hắn tốt nhất.
Chỉ tiếc, hắc ám vừa mới rút lui, Tam Tiên giới vẫn tràn đầy nguy cơ, cho nên, cho dù Thanh Liên Mộc Tổ muốn vào Bất Độ Hải nhưng vẫn phải
lưu lại.
Nàng lưu lại không chỉ vì Ngũ Hành Sơn, mà là vì cả Tam Tiên giới, có thể nói, nàng trả giá rất lớn.
- Sẽ có cơ hội.
Lý Thất Dạ gật đầu, nói:
- Ngày khác lại vào Bất Độ Hải, có lẽ thời cơ thích hợp hơn, tứ hải thanh bình, đó là thời điểm ngươi nên đi.
- Thanh Liên thụ giáo.
Thanh Liên Mộc Tổ lại bái, nói ra:
- Thế sự an bình, ta nhất định lên đường tiến vào Bất Độ Hải, nguyện có thể gặp lại công tử.
Lý Thất Dạ cười cười, hắn gật đầu.
Thanh Liên Mộc Tổ tiến vào Bất Độ Hải là chuyện sớm muộn. Thuỷ tổ
mạnh mẽ như vậy, đặc biệt là Thanh Liên Mộc Tổ, có thể nói nàng rất khó
dừng lại trong Tam Tiên giới quá lâu.Thời gian dài, nàng là Thủy tổ,
luôn luôn có một ngày sẽ hao hết thọ nguyên, cho nên nàng phải lên đường tiến vào Bất Độ Hải.
Có thể nói, Thanh Liên Mộc Tổ có thể ở lại Tiên Thống giới thời
gian dài như thế, đó là vì nội tình Ngũ Hành Sơn thâm bất khả trắc, đổi
lại các đạo thống khác, bọn họ không thể nuôi dưỡng Thủy tổ lâu như thế.
Mặc dù là như thế, Thanh Liên Mộc Tổ đã dừng lại trong Tiên Thống
giới thời gian quá dài, nàng không có khả năng lại tiếp tục ở quá lâu,
tương lai nàng sẽ lên đường tiến vào Bất Độ Hải.
- Đa tạ tiên sinh!
Vào lúc này, Kim Quang Thượng Sư và Lan Thư Tài Thánh tiến lên hành lễ với Lý Thất Dạ, nói ra:
- Được tiên sinh chỉ điểm, chúng ta được lợi cả đời, tiên sinh rời
đi, chúng ta cũng bế quan, đạo hạnh của chúng ta quá nhỏ bé, không thể
góp sức mọn vì Tiên Thống
giới.
Kim Quang Thượng Sư và Lan Thư Tài Thánh rất khiêm tốn, phải biết
rằng, tai nạn Tiên Thống giới tiến đến, hai người bọn họ đã xông lên
tuyến đầu, thấy chết không sờn, có thể nói bọn họ không thẹn với danh
xưng Thuỷ tổ, cũng không thẹn với trách nhiệm Thuỷ tổ.
- Tin tưởng, trong tương lai không lâu, Tiên Thống giới sẽ sinh ra hai Thủy tổ cấp bậc Tiên Thống.
Lý Thất Dạ gật đầu, mỉm cười, xem như chào Kim Quang Thượng Sư và Lan Thư Tài Thánh.
- Hi vọng như thế.
Kim Quang Thượng Sư và Lan Thư Tài Thánh lại hành lễ, bọn họ bế quan trùng kích bình cảnh trở thành Thủy tổ cấp bậc Tiên Thống.
Với tư cách Thủy tổ cấp bậc Đế Thống, bọn họ đã rất cường đại, nhưng
vừa mới trải qua đại chiến, bọn họ cũng hiểu mình còn kém Thủy tổ cấp
bậc Tiên Thống rất lớn.
Ngày xưa, Lan Thư Tài Thánh không quá truy cầu đại đạo, sau trận
chiến hôm nay, hắn cũng quyết tâm bế quan tu luyện, hắn muốn đột phá
bình cảnh trở thành Thủy tổ cấp bậc Tiên Thống.
Đối với Lan Thư Tài Thánh mà nói, cho dù hắn không cầu có thực lực
Tiên Thống, nhưng Tiên Thống giới cần hắn, Tam Tiên giới cần hắn,
thiên hạ chúng sinh cần hắn.
Có thể nói, so với thực lực Đế Thống, chúng sinh trong Tiên Thống giới cần Thủy tổ cấp bậc Tiên Thống hơn.
Cho nên, Lan Thư Tài Thánh đã quyết định bế quan, hắn muốn đột phá cấp độ cao hơn.
- Còn có thể gặp lại hay không?
Thời điểm chia tay, Huệ Thanh Tuyền nắm tay Lý Thất Dạ, nhìn Lý Thất Dạ, trong ánh mắt mang theo tha thiết.
Quan hệ giữa hai người rất vi diệu, nguyên nhân là vì Tam Tài Kỳ Nhân nên bọn họ có một ước định, có hôn nhân không nói rõ.
Cũng chính bởi vì như thế, quan hệ giữa hai người rất kỳ diệu, hơn
nữa, trước kia, đối mặt với bất cứ chuyện gì, Huệ Thanh Tuyền đều ủng hộ Lý Thất Dạ, có thể nói đã chiếm được hảo cảm của Lý Thất Dạ.
- Có duyên sẽ gặp lại.
Lý Thất Dạ mỉm cười, hắn cười nói.
- Ta sẽ.
Huệ Thanh Tuyền chính là Huệ Thanh Tuyền, nàng là nữ tử hiếm thấy:
- Ta sẽ càng cố gắng, bằng không cho dù gặp lại thì ta cũng tự ti.
- Lại gặp lại, ta sẽ lau mắt mà nhìn.
Lý Thất Dạ vừa cười vừa nói.
Thiên phú của Huệ Thanh Tuyền rất kinh người, có thể nói, tạo hóa của nàng không thua gì Kim Quang Thượng Sư, Lan Thư Tài Thánh, có lẽ Ngũ
Hành Sơn sẽ xuất hiện người thứ hai như Thanh Liên Mộc Tổ.
- Nguyện như thế, sẽ gặp lại.
Huệ Thanh Tuyền gật đầu, nàng nói rất khẳng định.
- Mọi người, gặp lại.
Lý Thất Dạ không hề cáo biệt từng người, hắn chào tất cả mọi người:
- Nguyện thiên địa an bình, có ngày gặp lại.
- Nguyện thiên địa an bình.
Tất cả mọi người hành lễ với Lý Thất Dạ, tạm biệt Lý Thất Dạ.
- Nếu như thế, thời điểm gặp lại, nói không chừng sẽ nhìn thấy các ngươi con cháu đầy đàn.
Thời điểm sắp chia tay, ánh mắt Lý Thất Dạ nhìn sang Tam Mục Thần Đồng và Linh Tâm Chân Đế, hắn vừa cười vừa nói.
- Như công tử mong muốn.
Tam Mục Thần Đồng và Linh Tâm Chân Đế cùng hành lễ với Lý Thất Dạ, bọn họ có ngày hôm nay đều là Lý Thất Dạ ban tặng.
- Gặp lại.
Lý Thất Dạ trịnh trọng gật đầu, mỉm cười, hắn tiến vào trong Bất Độ Hải, cũng không quay đầu lại.
- Tạm biệt.
Đám người Đại Hắc Ngưu lưu luyến không rời, khom người chào Lý Thất Dạ.
- Cung tiễn đệ nhất tổ, nguyện đệ nhất tổ chiến thắng trở về.
Hơn một ngàn vạn tu sĩ quỳ bái khi Lý Thất Dạ rời đi.
Lý Thất Dạ cứu vớt Tam Tiên giới, cứu vớt hàng tỉ sinh linh, cứu vớt
tất cả mọi người, hôm nay Lý Thất Dạ rời đi, tất cả sinh linh trong
Tiên Thống giới đều hành lễ.
Lý Thất Dạ bước vào bên trong Bất Độ Hải, hắn biến mất trong Bất Độ Hải mênh mông.
Cho dù Lý Thất Dạ đã biến mất trong Bất Độ Hải, ngàn vạn tu sĩ vẫn quỳ trên mặt đất rất nhiều người vẫn ba quỳ chín bái.
Nhìn Lý Thất Dạ biến mất trong Bất Độ Hải mênh mông, nội tâm đám người Đại Hắc Ngưu không rõ tư vị thế nào.
Bởi vì không có ai biết, lần này từ biệt có gặp lại hay không, huống
chi, Lý Thất Dạ vốn là khách qua đường, không thuộc về thế giới này.
- Gặp lại.
Huệ Thanh Tuyền lẩm bẩm.