Đế Bá

Đạo Cốt


trước sau

Cung Thiên Nguyệt nói như thế, sắc mặt Hoàng Trữ, Chiến Hổ khó coi tới cực hạn, đặc biệt là Hoàng Trữ, gương mặt của hắn biến thành màu xanh.

Hoàng Trữ ưa thích Cung Thiên Nguyệt, đây là chuyện người trong Thần Huyền tông đều biết, hơn nữa Hoàng Trữ cũng tin tưởng mười phần, hắn tự nhận thế hệ trẻ Thần Huyền tông không ai anh tuấn và ưu tú hơn hắn, hắn cho rằng hắn là người duy nhất trong Thần Huyền tông có thể ôm lấy mỹ nhân.

Mặc dù nói hắn và Cung Thiên Nguyệt chỉ có quan hệ sư huynh muội, Cung Thiên Nguyệt không có biểu hiện gì đặc biệt với hắn, nhưng mà, người trong Thần Huyền tông đều biết, cho dù là đối xử với ai, Cung Thiên Nguyệt đều như thế, nàng luôn xa cách và lạnh lùng với tất cả người trong tông môn.

Hiện tại Cung Thiên Nguyệt không chỉ thân mật với Lý Thất Dạ, dường như quan hệ không phải chuyện đùa, càng làm cho Hoàng Trữ khó tiếp nhận là, vì che chở phế vật Lý Thất Dạ, Cung Thiên Nguyệt không chỉ lên tiếng mắng bọn họ, càng nguyện ý đánh một trận với bọn họ vì phế vật Lý Thất Dạ.

Chuyện này làm nội tâm Hoàng Trữ không dễ chịu, lửa giận bao phủ nội tâm, hắn lạnh lùng nói:

- Sư muội, ngươi liên tục che chở hắn, việc này đã vi phạm tông quy, hắn làm trái với quy củ, cho nên hắn nhất định bị trọng phạt, sư muội nên nghĩ lại.

Hoàng Trữ nói lời này đã ám chỉ rõ ràng, nếu Lý Thất Dạ đã bị tông môn xử phạt, Cung Thiên Nguyệt không nên che chở hắn, vì như vậy sẽ bị liên lụy.

- Cần gì ngươi phí sức.

Cung Thiên Nguyệt không lĩnh tình của hắn, nàng lạnh lùng nói:

- Quản tốt bản thân ngươi là được, chớ bị ngu xuẩn của mình che dậy ánh mắt.

- Ngươi!

Nghe Cung Thiên Nguyệt nói chuyện không khách khí với mình, sắc mặt Hoàng Trữ khó coi tới cực điểm, hắn tức giận run rẩy.

Các đệ tử ở đây không dám nói câu nào, trong khoảng thời gian ngắn, mọi người ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, tuy không biết bao nhiêu đệ tử khó chịu với Lý Thất Dạ đặc, cũng có rất nhiều đệ tử hận không thể xông lên giáo huấn Lý Thất Dạ một chút.

Hiện tại Cung Thiên Nguyệt nói rõ đã muốn che chở Lý Thất Dạ, có đệ tử nào dám xằng bậy? Cho dù có đệ tử bất mãn trong nội tâm cũng không dám lên tiếng.

Vào lúc đó, không biết có bao nhiêu đệ tử cảm giác nội tâm đầy ngũ vị tạp trần, bọn họ muốn phát tiếc lửa giận lên người Lý Thất Dạ, bọn họ nghiến răng nghiến lợi nhìn chằm chằm vào Lý Thất Dạ.

- Có vi phạm tông quy hay không, tất cả do các phong chủ định đoạt.

Thời điểm các đệ tử hận Lý Thất Dạ thấu xương, trưởng lão ở đây đã lên tiếng.

Nói đến đây, vị trưởng lão này dùng ánh mắt quỷ dị nhìn Lý Thất Dạ, hắn cũng không biết tiểu tử này có lai lịch gì, tại sao lại tà môn như vậy.

- Còn chưa bắt đầu sao?

Đúng vào lúc này, Lý Thất Dạ gối đầu lên đùi của Cung Thiên Nguyệt đã tỉnh lại, hắn ngáp dài và lười biếng nói.

Cung Thiên Nguyệt nhìn Lý Thất Dạ, nàng nói:

- Nhanh, cửa thứ ba!

- Được rồi, chúng ta đi cửa thứ ba.

Thời điểm này, Lý Thất Dạ mới lười biếng đứng lên, tất cả với hắn rất tự nhiên, cho dù ngủ trên đùi của Cung Thiên Nguyệt cũng chỉ là chuyện bình thường.

Đương nhiên, Lý Thất Dạ càng như vậy các nam đệ tử càng tức giận, thậm chí bọn họ nghĩ muốn dẫm nát Lý Thất Dạ dưới chân.

- Cửa thứ ba bắt đầu, đệ tử có ngoài hai mươi điểm tích lũy mới có tư cách tham dự.

Vào lúc đó, trưởng lão cũng tuyên bố tên các đệ tử.

Nghe điều kiện như vậy, trong khoảng thời gian ngắn, những đệ tử không đạt hai mươi điểm tích lũy đều thất lạc, trong nội tâm bọn họ không có tư vị.

- Đi, chúng ta đi cửa thứ ba, có công pháp có thể chọn lựa.

Đệ tử đạt tới điều kiện, bọn họ vui vẻ đi tới cửa thứ ba.

Lúc bắt đầu cửa thứ hai, rất nhiều đệ tử đều cảm nhận được áp lực từ tổ phong, tiếp tục tiến lên trên sẽ phải thừa nhận áp lực lớn hơn.

Bởi vì cỏ tổ phong bị lực lượng cường đại trấn áp, càng lên trên, mọi người càng thừa nhận lực lượng lớn hơn.

- Yết, yết, yết...

Cánh cửa đại điện mở ra.

Cổ điện này thủ vệ sâm nghiêm, người thủ vệ tại nơi này đều là đệ tử tinh nhuệ của Thần Huyền tông, hơn nữa ngày bình thường đều có trưởng lão tọa trấn.

- Kho đạo cốt.

Nhìn cổ điện thủ vệ sâm nghiêm, rất nhiều đệ tử thu liễm tâm thần, bọn họ không dám làm càn.

Sau khi mọi người nối đuôi nhau đi vào cổ điện, cảm nhận được áp lực cường đại, đó là khí tức hung bạo của thú tức, có thú tức lạnh như băng, cũng có thú tức âm trầm...

Sau khi đi vào cổ điện, các đệ tử đều cảm nhận được bản thân mình bị thú tức bao phủ, hình như chính mình đi vào khu rừng rậm đầy hung thú, giống như bốn phía có vô số hung cầm mãnh thú đang bao vây bản thân mình.

Đương nhiên, trong cổ điện này không có hung cầm mãnh thú, mà là từng khối đạo cốt được đặt trên kệ.

Cổ điện này rất lớn, nó chính là một bảo khố to lớn, trong bảo khố này là từng dãy kệ đặc chế.

Trên mỗi kệ đặt một khối đạo cốt, mỗi một khối đạo cốt đều không giống nhau, bất kể hình dạng, lớn nhỏ hay khí tức, tất cả đều là độc nhất vô nhị.

- Đạo cốt nha, đạo cốt trong truyền thuyết.

Có không ít đệ tử mới nhập môn lần đầu tiên nhìn thấy nhiều đạo cốt như thế, bọn họ bị thú tức bàng bạc làm rung động, nhìn thấy trong kho đầy đạo cốt, bọn họ cũng há hốc mồm.

- Thiệt nhiều đạo cốt!

Có đệ tử hét lên một tiếng.

- Đạo cốt thật lớn!

Cũng có đệ tử hoảng sợ nhìn đạo cốt to lớn, bọn họ phát ra tiếng kêu sợ hãi thán phục.

Trong bảo khố này đặt đủ loại đạo cốt, đệ tử lần
thứ nhất tiến đến vào đều cảm thấy hoa mắt, bọn họ đều bị đạo cốt ở đây hấp dẫn.

Đạo cốt tại nơi này lớn nhỏ không đều, có đạo cốt to lớn như vách đá, cả đạo cốt lồi ra một mặt, đạo cốt bóng loáng, giống như khối ngọc thạch đánh bóng tạo thành.

Chỉ có điều, ngọc thạch này không giống, trên đạo cốt như vậy có đường vân, một đường vân nhỏ hẹp chạy dọc theo đạo cốt.

- Đây là đạo cốt gì!

Nhìn thấy đạo cốt như thế, có đệ tử tràn ngập hiếu kỳ.

Trưởng lão ở đây nhìn sang, nói:

- Đây là đạo cốt của Bạch Bá Phong, là trán của nó, nó bị một vị sư tổ chém giết và tồn kho tại đây.

- Trán cốt.

Nghe thấy lời này, trong nội tâm không ít đệ tử chấn động, đạo cốt này to lớn như vách đá nhưng chỉ là trán cốt, từ đó có thể tưởng tượng, Bạch Bá Long khi còn sống to lớn cỡ nào.

- Đây thật sự là đạo cốt sao?

Có đệ tử nhìn thấy đạo cốt đặt trên kệ, đạo cốt chỉ lớn như lòng bàn tay, cả khối đạo cốt có màu vàng kim óng ánh, khối đạo cốt này giống như hoàng kim hòa tan tạo thành, dùng hình dạng trạng thái dịch xuất hiện, nó nằm trên kệ đặc chế, hơn nữa nó vẫn lưu động.

Nếu như giá đỡ không có phong ấn đặc thù, chất lỏng như hoàng kim lại là đạo cốt.

- Đạo cốt, nó không phải đạo cốt đơn giản như vậy, nó là đại đạo bổn nguyên trong cơ thể Hỗn Độn Nguyên Thú, dùng các loại hình thức tồn tại, có cốt chất, có kim loại, cũng có trạng thái dịch... Trạng thái không giống, nó có ý nghĩa không giống!

Trưởng lão ở đây truyền thụ thường thức đạo cốt cho các đệ tử.

Đạo cốt, đây chính là Hỗn Độn Nguyên Thú, mỗi một đầu Hỗn Độn Nguyên Thú đều có được một khối đạo cốt độc nhất vô nhị, đây chính là thần thông của Hỗn Độn Nguyên Thú, chưởng khống đại đạo bổn nguyên.

Đối với tu sĩ mà nói, đạo cốt Hỗn Độn Nguyên Thú đều thập phần trân quý, bên trong đạo cốt có thể diễn biến ra công pháp đại đạo, đạo cốt cũng có thể dùng để chế tạo binh khí.

- Đạo cốt thật xinh đẹp.

Cũng có đệ tử bị một khối đạo cốt hấp dẫn, đạo cốt có con mắt, chất liệu như thủy tinh, đạo cốt xanh lam giống như thần nhãn màu xanh lục, nếu đã nhìn vào sẽ khó di chuyển ánh mắt, sẽ bị con mắt này hấp dẫn thật sâu.

Thời điểm đệ tử nhìn thấy đạo cốt này, trong khoảng thời gian ngắn, đệ tử này nhìn rất say mê.

- Ba!

Đệ tử này bị trưởng lão đập tỉnh, trưởng lão này lạnh lùng trách móc:

- Đây là đạo cốt Huyền giai thượng phẩm, gọi Si Mi Phượng Nhãn, đạo hạnh của ngươi không thể xem, một khi bị nó hấp dẫn thì ngươi sẽ biến thành ngu ngốc.

Nghe được vị trưởng lão này nói, đệ tử lập tức đổ mồ hôi lạnh ròng ròng, lòng bàn tay cũng đổ mồ hôi lạnh.

- Tốt, cửa thứ ba, khảo nghiệm ngộ tính.

Trưởng lão nói với các đệ tử ở đây:

- Các ngươi cũng nên biết, mỗi một khối đạo cốt đều ẩn chứa đại đạo bổn nguyên của Hỗn Độn Nguyên Thú, mỗi một khối đạo cốt có thể diễn biến ra một môn công pháp...

-... Hôm nay chính là thời điểm các ngươi quan sát đạo cốt, khảo hạch ngộ tính của các ngươi, mỗi một người đều phải lựa chọn đạo cốt thích hợp với chính mình, không được vượt qua. Nói thí dụ như, ngươi là đệ tử Đồng Cân Nham Thân, ngươi chỉ có thể lựa chọn Hoàng giai đạo cốt, không thể lựa chọn Huyền giai. Nếu không sẽ như đệ tử vừa rồi, sẽ bị Si Mi Phượng nhãn hút đi hồn phách, từ đó tự gánh lấy hậu quả...

Nói đến đây, trưởng lão vô cùng trịnh trọng cảnh cáo các đệ tử.

Nghe trưởng lão cảnh cáo như vậy, không ít đệ tử cảm thấy nội tâm vui vẻ, ngay từ đầu còn có đệ tử muốn chọn đạo cốt cao giai.

- Chúng ta tìm kiếm công pháp thích hợp như thế nào?

Có đệ tử hỏi.

Trưởng lão liếc hắn một cái, nói ra:

- Nếu như ngươi có được năng lực như vậy, vậy ta chúc mừng ngươi, ngươi nhất định chính là Tiên Thiên chân mệnh hoặc Tiên Thiên mệnh cung!

Các đệ tử kia ngây người, không rõ đạo lý là gì.

- Nói như vậy, chỉ có sau khi nhập Thánh mới có thể chính thức sáng tạo đại đạo, hoặc diễn biến công pháp nguyên vẹn.

Bên cạnh có một vị đệ tử lớn tuổi nhắc nhở hắn, nói ra:

- Nếu không, chỉ có thể nói ngươi có tư chất tiên thiên.

Nghe nói như thế, đệ tử không rõ lúc này mới chợt hiểu ra.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện