Đại Trí hòa thượng thoáng
cái chạy trốn tới chân trời, mặc dù nói hắn là nhắc nhở Lý Thất Dạ,
nhưng mà trong lời nói có mấy phần ngữ khí vui vẻ trên nỗi đau của người khác.
Lý Thất Dạ là dở khóc dở cười, lắc đầu. Mặc dù nói Lý Thất Dạ cũng là từ Phi Hoài thôn trốn thoát, bất quá đem so sánh với Đại Trí hòa thượng
cũng là chạy trốn chết thì hắn liền lộ ra vẻ bình tĩnh rồi.
Sau khi Lý Thất Dạ nhận thức đúng phương hướng cũng tung người mà đi, trong nháy mắt biến mất ở chân trời.
Lần này Lý Thất Dạ đi tới U Thánh giới mà mang theo mục đích mà đến, cho nên khi hắn tung người đi về phía nam, hắn lấy ra Quỷ Nguyên Tổ Thược,
lẩm bẩm nói:
- Có chút bí ẩn ở một thế này muốn giải khai!
Lý Thất Dạ tới U Thánh giới là hướng về một thứ gì đó mà đến, cho nên
hắn một đường xuôi nam, đi trước một chỗ, một cái địa phương mà hắn cũng không xa lạ gì.
Lý Thất Dạ mặc dù là một đường xuôi nam, bất quá hắn vẫn còn đang ở
trong phạm vi Thiên Lý Hà. Nói đến Thiên Lý Hà, cái danh tự Thiên Lý Hà
này nó vừa là truyền thừa của một môn phái cũng là danh xưng của một con sông.
Ở U Thánh giới mà nói, nếu như tu sĩ nhắc tới Thiên Lý Hà, vậy khẳng
định là nghĩ đến yêu môn do Thiên Lý tiên đế truyền thừa xuống! Trên
thực tế, Thiên Lý Hà cũng là một con sông lớn.
Thậm chí có thể nói, Thiên Lý Hà ở Diêu Vân cho tới cả U Thánh giới cũng có thể được xưng là một đại giang hà! Ở Diêu Vân đại địa, Thiên Lý Hà
trùng điệp nghìn vạn dặm, tựa như một đầu cự long uốn ở cả Diêu Vân đại
địa, cuối cùng chạy thẳng vào trong đại dương.
Phạm vi quản hạt của Thiên Lý Hà nhưng là bao trùm cương thổ nghìn vạn
dặm ở hai bên bờ sông một cái đại giang hà này, mà ở trên phiến cương
thổ này lại càng có rất nhiều truyền thừa môn phái, đại giáo cương quốc
là phụ thuộc vào Đế thống tiên môn như Thiên Lý Hà này!
Thiên Lý Hà là một con sông khổng lồ, thậm chí là đệ nhất đại giang của U Thánh giới, nó khởi nguyên từ trên đại xuyên cao tuấn vô cùng, từng có
người ngược dòng, ngọn nguồn của Thiên Lý Hà này có thể truy đến đệ nhất hung phần.
Cho nên ở Diêu Vân cho tới cả U Thánh giới có một loại thuyết pháp,
Thiên Lý Hà khởi nguyên từ đệ nhất hung phần, dừng ở thiên quần đảo!
Chính là bởi vì Thiên Lý Hà này là một cái đại giang khởi nguyên từ đệ
nhất hung phần, điều này làm cho cả con sông lớn tràn đầy sắc thái
truyền kỳ!
Trăm vạn năm trôi qua, Thiên Lý Hà một mực vẫn bị sương mù thần bí bao
phủ, tựa hồ ở trong đại giang này có rất nhiều bí mật không muốn người
biết.
Ở trong trăm vạn năm đã qua này, đã từng có không ít người tìm hiểu qua
bí mật của Thiên Lý Hà, nhưng mà lại rất ít người có thể dò xét được bí
mật của nó. Từng có người nói, nếu như nói có người nào biết được bí mật của Thiên Lý Hà, đó chính là không ai khác ngoài Tiên Đế.
Một câu nói kia cũng không phải là bắn tên không đích, chính như Thiên
Lý Hà, Thiên Lý tiên đế với tư cách là một trong những Tiên đế cũng bao
phủ trong sương mù thần bí, thế gian từng có tin đồn cho là Thiên Lý
tiên đế chính là xuất thân từ Thiên Lý Hà!
Lý Thất Dạ dọc theo Thiên Lý Hà một đường xuôi nam, hắn cũng không nóng
nảy thoáng cái chạy tới mục đích, cho nên lúc hắn phi hành đi đường, lúc lại đi bộ nhớ lại phiến đại địa này.
U Thánh giới, trăm vạn năm đã qua, Lý Thất Dạ đã tới rất nhiều lần, về
phần Thiên Lý Hà, hắn cũng tới mấy lần rồi, đặc biệt là ở niên đại của
Thiên Lý tiên đế, dấu chân của hắn lại càng trải rộng ở hai bên bờ Thiên Lý Hà!
Trăm vạn năm đã qua, nếu như nói có người nào biết rõ bí mật của Thiên
Lý Hà, như vậy Lý Thất Dạ nhất định
là một trong những người đó. Hơn nữa ở đương thời cũng chỉ sợ chỉ có Lý Thất Dạ đối với Thiên Lý Hà là hiểu
rõ ràng nhất.
Lý Thất Dạ dọc theo Thiên Lý Hà xuôi nam, thỉnh thoảng vào cổ thành,
thấy thế gia cổ xưa xuống dốc, không khỏi vì đó mà thở dài, hắn vào sơn
hà, thấy phồn hoa năm đó đã hóa thành một mảnh phế tích, ở trong lòng
không khỏi cảm khái, có khi hắn ở bên bờ sông Thiên Lý Hà, ngắm nhìn đại giang mịt mờ này liền là trầm mặc thật lâu, bao nhiêu anh hùng, bao
nhiêu vinh quang, bao nhiêu hồng nhan giai nhân... Ở trong dòng sông
thời gian đều lộ ra vẻ không đủ, cuối cùng yên diệt.
Song, bao nhiêu năm tháng đi qua, thương hải tang điền, nhưng mà một cái đại giang cuồn cuộn này vẫn còn đó, tựa hồ thế gian không có gì có thể
rung chuyển được một cái đại giang cuồn cuộn này, nó giống như là một
đầu chân long chiếm cứ trên một mảnh đại địa nơi này.
Theo Lý Thất Dạ một đường xuôi nam, hắn thực đã sắp tới hải khẩu của
Thiên Lý Hà rồi. Một ngày này Lý Thất Dạ bước chân vào cương thổ của
Tĩnh Khê quốc. Nghe được cái tên quen thuộc như thế, trong lòng Lý Thất
Dạ có cảm xúc rất lớn, không khỏi nhẹ nhàng mà thở dài:
- Tĩnh khê thủ hải khẩu, bao nhiêu năm trôi qua như cũ còn đó!
Tĩnh Khê quốc, ở Diêu Vân mà nói là một cương quốc không lớn không nhỏ,
thực lực của nó ở Diêu Vân mà nói cũng chỉ là thuộc về hàng muôn phái
nhị lưu mà thôi.
Hơn nữa Tĩnh Khê quốc chính là phụ thuộc vào Thiên Lý Hà, trăm vạn năm
tới nay cũng là như thế. Tĩnh Khê quốc quy phụ vào Thiên Lý Hà là có
nguyên nhân, thủy tổ khai quốc của Tĩnh Khê quốc chính là một viên chiến tướng của ở dưới tay Thiên Lý tiên đế, truyền thuyết Thiên Lý tiên đế
thành tựu Tiên Đế, sau khi quân lâm cửu giới liền ở trên Thiên Lý Hà
thành lập nên truyền thừa môn phái.
Mà thủy tổ của Tĩnh Khê quốc chính là một viên chiến tướng dưới tay của
Thiên Lý tiên đế, một mực đi theo, sau đó Thiên Lý tiên đế ở trên một
một đoạn cuối nhất phía nam của Thiên Lý Hà lấy xuống một khối cương thổ ban thưởng cho hắn, để cho thủy tổ của Tĩnh Khê quốc kiến quốc lập đạo!
Chính là bởi vì như thế, Tĩnh Khê quốc cho tới nay đều là phụ thuộc vào
Tĩnh Khê quốc. Sự thật ở năm đó thực lực của Tĩnh Khê quốc cũng rất
mạnh, tuyệt đối là thực lực của nhất lưu môn phái, đáng tiếc bao nhiêu
năm đi qua, thực lực của Tĩnh Khê quốc có điều suy sụp, không còn được
cường thịnh như năm đó nữa! Mặc dù là như thế, bởi vì Tĩnh Khê quốc quy
thuộc Thiên Lý Hà, cho dù Tĩnh Khê quốc không còn cường thịnh vào năm đó thì cũng không có môn phái truyền thừa nào đến cướp đoạt cương thổ của
Tĩnh Khê quốc.
Truyền thừa giống như Tĩnh Khê quốc có thể nói là an phận ở một góc, hơn nữa nó phụ thuộc vào Thiên Lý Hà, cho dù không cường đại như năm đó,
nhưng chỉ cần Thiên Lý Hà không ngã, nó là có thể một thế lại một thế
truyền thừa xuống.
Lý Thất Dạ bước chân vào cương thổ Tĩnh Khê quốc, thấy gần tới mục đích, hắn cũng không nóng nảy lên đường, đi chầm chầm trên đại đại, dọc theo
đại giang đi xuống phía nam.