Viêm Long lại càng là lửa
giận đến vỡ lồng ngực, hắn không khỏi nghiến răng nghiến lợi, nắm quyền
đầu lại thật chặt, lành lạnh nói:
- Đồ không biết trời cao đất rộng, thiên đường có lối ngươi không đi,
địa ngục không cửa ngươi lại muốn xông tới, hôm nay liền chớ trách ta
lòng dạ độc ác!
- Đại sư huynh, hung hăng dạy dỗ hắn một trận!
Lúc này đệ tử của Thiên Lý Hà đều không khỏi hô to, đặc biệt là nam đệ
tử trẻ tuổi đều hận không thể tự mình xuất thủ dạy dỗ Lý Thất Dạ, lại
dám khinh bạc thần nữ trong suy nghĩ của bọn họ! Không thể tha thứ.
Viêm Long căm tức nhìn Lý Thất Dạ, lúc này hắn là giận tới cực điểm, thần thái âm lãnh, lành lạnh nói:
- Họ Lý, thừa dịp bây giờ còn có cơ hội nói di ngôn, nếu không đợi bổn
tọa xuất thủ, ngươi muốn nói di ngôn cũng không có cơ hội!
Lúc này Viêm Long đối với Lý Thất Dạ đã động sát ý rồi, đối với hắn mà
nói, đây cũng không phải là một tràng khảo hạch, hắn thề, trong vòng ba
chiêu nhất định phải chém Lý Thất Dạ, không để cho Lý Thất Dạ bất kỳ cơ
hội nhận thua nào.
- Di ngôn? Vật như vậy ta chưa bao giờ cần!
Lý Thất Dạ nhìn Viêm Long một cái, không thèm quan tâm, cười nói.
Thái độ lớn lối như thế của Lý Thất Dạ càng làm cho Viêm Long sát ý ngập trời, hắn lành lạnh nói:
- Đồ không biết sống chết, chết đến nơi rồi còn dám nói khoác mà không biết ngượng, trong vòng ba chiêu tất trảm ngươi!
- Ba chiêu?
Lý Thất Dạ nhẹ nhàng mà lắc đầu, nói:
- Ba chiêu nhiều lắm, một chiêu đủ rồi, liền để cho chúng ta một chiêu
kết thúc trận quyết chiến này đi, trong vòng một chiêu, tất đánh abij
ngươi.
- Phi, đồ không biết sống chết, đại sư huynh, một chiêu trảm hắn, cho Thiên Lý Hà chúng ta hãnh diện!
Không ít đệ tử của Thiên Lý Hà nhất thời giận dữ, cùng chung mối thù!
- Tiểu quỷ, tới nhận lấy cái chết!
Viêm Long vô cùng phẫn nộ hít vào một hơi thật sâu, hét lớn một tiếng,
trong nháy mắt huyết khí như long ngâm, hỏa diễm toàn thân hóa thành một đầu cự long, ở trong nháy mắt cự long khổng lồ này xoay ở xung quanh
người Viêm Long, cả người hắn tản mát ra long tức đáng sự, cự long há
mồm thôn thổ long viêm hừng hực.
- Thật cường đại!
Vừa nhìn thấy Viêm Long xuất thủ liền hóa thành cự long, Lục Bạch Thu
cũng không khỏi sắc mặt đại biến, thực lực như vậy của Viêm Long tuyệt
đối có thể khiêu chiến Cổ Thánh thế hệ trước.
Chính là Lâm trưởng lão ngồi ở phía trên thấy long tức cường đại hư vậy, hắn đối với đạo hạnh của đồ đẹ mình cũng là hết sức thỏa mãn, mặc dù so với Lam Vận Trúc đích xác là không được, nhưng mà Viêm Long ở trong thế hệ trẻ Diêu Vân đúng là có ưu thế không nhỏ!
- Tiểu quỷ, cứ như vậy kết thúc đi!
Viêm Long hét lớn một tiếng, hỏa long khổng lồ hạ xuống một cái long
trảo, long trảo này chính là hỏa diễm ngập trời, ở dưới long trảo sắc
bén và thô to, ngay cả quyết đấu tràng đều giống như là giấy, tựa hồ một trảo này hạ xuống có thể đem cả cái quyết đấu tràng này xé rách.
- Đại sư huynh khó lường, đã có long phách rồi.
Thấy Viêm Long hóa thành hỏa long khổng lồ, đệ tử của Thiên Lý Hà không khỏi động dung.
Viêm Long chính là huyết thống Hỏa Mãng, thuộc về yêu đạo, nếu như một
mực có thể có long viêm, sinh thành long phách, như vậy trong tương lai
có thể hóa thành Chân Long, đế lúc dó huyết thống phát sinh lột xác chân chính, thân hóa thành thần thú cường đại, đến một bước đó liền đích xác là nghịch thiên.
- Đại sư huynh, hảo hảo dạy dỗ hắn!
Thấy Viêm Long xuất thủ, có sư đệ lớn tiếng quát lên, khua tay múa chân! Không ít đệ tử phụ họa hét lên, vì Viêm Long cổ vũ khuyến khích.
Liền ở lúc hỏa long cự trảo phách xuống, ở trong nháy mắt này Lý Thất Dạ động, ở trong nháy mắt Lý Thất Dạ vừa động, thời không bên cạnh hắn
"Ông" một tiếng trở nên run rẩy, đây chỉ là nhẹ nhàng run rẩy, tựa hồ Lý Thất Dạ là đang vẫy cánh.
- Phanh!
Một tiếng vang thật lớn truyền ra, tất cả mọi người cho
là Lý Thất Dạ bị phách thành thịt vụn ở dưới hỏa long cự trảo rồi, song, khi tất cả mọi
người định nhãn nhìn lại, chỉ thấy cả người Viêm Long được cự long lượn
vòng quanh người bị cao cao đánh bay, máu tươi nhuộm đỏ trời xanh.
- Phanh!
Lại là một tiếng vang thật lớn truyền ra, Viêm Long mới vừa bị đánh bay
cao cao còn chưa lấy lại tinh thần, lại bị người từ trên không trung
đụng xuống đại địa.
- Phanh, phanh, phanh!
Ba tiếng nổ vang lại một lần nữa truyền đến, thời điểm Viêm Long từ trên cao bị đụng xuống, lúc hắn còn chưa đụng tới đại địa, ở trong ba lần
liên tục bị đụng vào, lực lượng của ba lần này trong nháy mắt tích lũy ở trên người hắn, trong một sát na đem hỏa long khổng lồ quay quanh người Viêm Long đụng thành mảnh nhỏ!
- Oanh!
Cuối cùng, một tiếng vang thật lớn rung động cả quyết đấu tràng, Viêm
Long nặng nề đụng ở trên quyết đấu tràng, quyết đấu tràng được gia trì
bị đụng thành một cái hố to.
Ở trong cái hố to, lúc này Viêm Long là vết thương chồng chất, cả người
đều là máu gục ở trong hố, không thể động đậy được, nếu không phải là
còn có hô hấp, còn để cho người ta tưởng rằng hắn đã chết.
Mà Lý Thất Dạ vẫn là đứng ở tại chỗ, động cũng không động một cái, tựa
hồ hắn căn bản cũng không có động đậy, tựa hồ hắn vẫn luôn là đứng ở nơi đó, căn bản đều không xuất thủ.
Trong khoảng thời gian ngắn, tất cả mọi người tại chỗ há to miệng, miệng mở lớn thật lâu không cách nào khép lại, đệ tử mở miệng vì Viêm Long cổ vũ lúc này tiếng hoan hô còn đang ở trong cổ họng liền cứng rắn nuốt
lại, vào giờ khắc này hết thảy thanh âm đều đột nhiên ngừng lại.
Coi như là trưởng lão của Thiên Lý Hà cũng là sắc mặt đại biến, bởi vì
hết thảy biến hóa này xảy ra quá nhanh, trong lúc cực ngắn thậm chí có
thể nói là truy điện đoạt quang, hết thảy động tác này chỉ là ở trong
nháy mắt liền hoàn thành. Ở trong một sát na này phòng ngự của Viêm Long có cường đại đi nữa cũng giống như không dùng được.
Đệ tử của hắn có lẽ không cách nào thấy rõ ràng Lý Thất Dạ xuất thủ,
nhưng mà trưởng lão của Thiên Lý Hà lại thấy được, coi như là trưởng lão của Thiên Lý Hà thấy Lý Thất Dạ xuất thủ cũng là một chuỗi tàn ảnh, nếu không phải đạo hạnh của bọn họ đã đến Thánh Tôn, thậm chí bước vào
Thánh Hoàng, căn bản là thấy không được tốc độ của Lý Thất Dạ.
Tốc độ này quá là nhanh, coi như là Thánh Tôn đỉnh phong, Thánh Hoàng cường đại đều chưa chắc có tốc độ kinh người như thế.
Ngay cả Lam Vận Trúc một mực nhìn chằm chằm vào Lý Thất Dạ cũng không
khỏi sắc mặt đại biến, đối với Lý Thất Dạ, nàng so sánh với ngoại nhân
là hiểu rõ hơn, lục cung cửu tinh, Cổ Thánh như vậy coi như là tỷ thí
với Thánh Tôn cũng có một chút ưu thế.
Ở trong mắt Lam Vận Trúc, đại sư huynh Viêm Long chiến bại đã là khẳng
định, đó chỉ là chuyện sớm hay muộn mà thôi, song, Viêm Long nhanh như
vậy liền bại trận để cho Lam Vận Trúc đều thất kinh. Lục cung cửu tinh
của Lý Thất Dạ còn chưa phát huy, Viêm Long đã bại trận rồi, đây là
chuyện đáng sợ bực nào.