- Quỷ Trùng huynh, chặt tứ chi của hắn trước!
Thần Nhiên hoàng tử hét chói tai:
- Sau đó cho Minh Hoàng trùng cắn hắn, để hắn sống không bằng chết, đểhắn kêu gào một trăm năm . . .!
- Ồn ào.
Lý Thất Dạ vung tay. Thần Nhiên hoàng tử đã chuẩn bị sẵn sàng nhưng vẫn không thoát khỏi.
Bốp!
Thần Nhiên hoàng tử bị tát bay xa thật xa, máu phun đầy người.
- Ngươi dám!?
Biểu tình Quỷ Trùng Ma Tử dữ tợn tức giận quát:
- Con kiến nhân tộc, bổn tọa sẽ cho ngươi sống không bằng chết!
Vù vù vù vù vù!
Cục u bể, Minh Hoàng trùng bay ra, nhanh như chớp cắn Lý Thất Dạ.
Nhiều người hét to một tiếng:
- Minh Hoàng trùng!
Bọn họ cố gắng tránh thật xa, không ai hy vọng bị Minh Hoàng trùng cắn trúng vì kết cuộc là sống không bằng chết.
Thu Dung Vãn Tuyết sợ hãi mặt trắng bệch, vội vàng cảnh báo:
- Cẩn thận!
Lý Thất Dạ bình tĩnh nói:
- Con rệp từ đâu chui ra?
Lý Thất Dạ lật tay phải cầm vạn lô thần.
Ầm!
Thiên địa tinh hỏa bốc lên cao, vang tiếng phượng hót, lửa biến thành phượng hoàng mổ Minh Hoàng trùng.
Minh Hoàng trùng sợ hết hồn, kêu một tiếng xoay người bỏ chạy, nó rất sợ phượng hoàng lửa biến ra từ thiên địa tinh hỏa.
Vạn lô thần của Lý Thất Dạ chính là thiên địa đệ nhất lô, cắn nuốt vô số tinh hoa trong thiên địa. Đốm lửa của nó là tinh thuần nhất thiên địa, người luyện hóa hết thảy.
Minh Hoàng trùng không sợ lửa lô thần bình thường, nhưng gặp phải lửa từ vạn lô thần tương đương khắc tinh, sâu mạnh mấy bị lửa của vạn lô thần cắn nuốt thì chỉ có đường chết. Thứ như Minh Hoàng trùng là vật siêu bổ của vạn lô thần.
Quỷ Trùng Ma Tử vội đuổi theo:
- Trở về!
Minh Hoàng trùng chui vào cục u trên đầu Quỷ Trùng Ma Tử, sợ hãi không dám chui ra nửa.
Phượng hoàng lửa biến ra từ tinh hỏa thấy mất mục tiêu thì bay vào vạn thần lô lại.
Đám người hút ngụm khí lạnh. Mọi người đều biết Minh Hoàng trùng hung ác, con sâu này ngày thường không sợ trời không sợ đất. Mới rồi Minh Hoàng trùng sợ hết hồn như gặp khắc tinh, vừa thấy liền xoay người bỏ chạy hỏi sao không làm người kinh ngạc?
Nhiều người cảm thấy khó tin, Minh Hoàng trùng luôn làm người ta sợ hãi, chưa từng thấy Minh Hoàng trùng sợ cái gì bao giờ.
Nhiều tu sĩ nhận ra tiểu lô trong tay Lý Thất Dạ là báu vật lợi hại.
Quỷ Trùng Ma Tử lạnh lùng nói:
- Có một tiểu lô bình thường đã tự cho là vô địch sao?
Cho đến nay người ta thấy Minh Hoàng trùng toàn sợ hết hồn hết vía, hận không thể chạy xa thật xa. Quỷ Trùng Ma Tử là chủ nhân Minh Hoàng trùng, gã rất hưởng thụ loại cảm giác này, không ngờ hôm nay Minh Hoàng trùng bị hù chạy trối chết làm gã mất hết mặt mũi.
Lý Thất Dạ lười xem Quỷ Trùng Ma Tử, chậm rãi nói:
- Ngươi cảm thấy có bản lĩnh thì qua đây, nếu không có hãy cút đi, đừng lãng phí thời gian của ta.
Mọi người nhìn nhau, cảm thấy tiểu tử này thật sự quá kiêu ngạo, quá càn rỡ. Truyền nhân đế thống tiên môn như Quỷ Trùng Ma Tử, có mấy người dám ngông cuồng khiêu khích gã?
Thu Dung Vãn Tuyết giật nảy mình, thầm lo cho Lý Thất Dạ. Quỷ Trùng Ma Tử nổi tiếng thiên tài trong U Thánh giới.
Quỷ Trùng Ma Tử biểu tình cực kỳ khó xem, trừ phi tồn tại vô địch như Đế Tọa, trong người trẻ tuổi ai dám khiêu khích tôn uy của gã?
Ánh mắt Quỷ Trùng Ma Tử sắc bén, quỷ khí đằng đằng, khí thế ngập trời:
- Thứ không biết sống chết!
Trông Quỷ Trùng Ma Tử như âm quỷ, đặc biệt Minh Hoàng trùng vặn vẹo trong cục u trên đầu gã làm người nhìn nổi da gà.
Thu Dung Vãn Tuyết nhỏ giọng nhắc nhở:
- Cẩn thận!
Đang lúc Quỷ Trùng Ma Tử định hành động bỗng nghe tiếng niệm kinh:
- A di đà phật, thiện tai thiện tai.
Một hòa thượng xuất hiện bên cạnh Lý Thất Dạ, cười tủm tỉm nhìn Quỷ Trùng Ma Tử:
- Quỷ Trùng, muốn đánh nhau sao? Nào nào nào, chúng ta chơi mấy chiêu đi, nghe nói ngươi từng tuyên bố trong chư tử đế thống tiên môn trừ tam kiệt ra ngươi là đệ nhất? Hôm nay bần tăng không biết tự lượng sức mình thử xem ngươi có đúng là đệ nhất không.
Hòa thượng này là Đại Trí thiền sư sợ lão bà, chẳng biết gã chạy đến đây từ bao giờ.
Mới rồi Lý Thất Dạ khiêu khích Quỷ Trùng Ma Tử, nhiều
người cảm thấy hắn quá kiêu ngạo, hiện tại lại chui ra một hòa thượng khích bác Quỷ Trùng Ma Tử. Hôm nay làm sao vậy? Chẳng lẽ ai cũng đứng ra đạp thiên tài một cước sao?
Quỷ Trùng Ma Tử nét mặt sa sầm:
- Kiếm Huyền.
Quỷ Trùng Ma Tử lạnh lùng nói:
- Chuyện nơi này không liên quan ngươi.
Đại Trí thiền sư cạo trọc đầu làm hòa thượng, mọi người không nhận ra lai lịch của gã. Nhưng nghe tên Kiếm Huyền làm tim mọi người đập nhanh.
- Kiếm Huyền, truyền nhân Minh Độ Trạch, thiên tài Bắc Trạch Địa!
Đám người biết lai lịch của Đại Trí thiền sư thì ôm tâm tình xem kịch vui nhìn tình hình phát triển.
Quỷ Trùng Ma Tử, Cự Khuyết thánh tử là truyền nhân đế thống tiên môn nổi tiếng như cồn. Kiếm Huyền cũng là truyền nhân đế thống tiên môn. Minh Độ Trạch do một tay Minh Độ tiên đế sáng lập khônga kém gì Cự Khuyết thánh địa, Trùng Hoàng đế thống.
So với Quỷ Trùng Ma Tử, Cự Khuyết thánh tử thì Đại Trí thiền sư là truyền nhân Minh Độ Trạch không cao điệu bằng hai người, tiếng tăm cũng không nổi bằng.
Nhưng trong U Thánh giới, đặc biệt thiên tài trẻ tuổi Bắc Trạch Địa không dám khinh thường Đại Trí thiền sư. Mười năm trước Bắc Trạch Địa truyền tin muốn truyền ngôi cho Kiếm Huyền, tiếc rằng truyền nhân Kiếm Huyền không chịu trách nhiệm bỏ chạy mất dép, không gánh nổi trách nhiệm.
Quỷ Trùng Ma Tử, Cự Khuyết thánh tử chỉ là truyền nhân, chưa nhận địa vị. Kiếm Huyền thì mười năm trước có thể nhận trách nhiệm chứng minh gã được chư lão Minh Độ Trạch công nhận, có thể tưởng tượng Kiếm Huyền ghê gớm cỡ nào.
Hai tay Đại Trí thiền sư chắp vào nhau niệm kinh:
- A di đà phật, nơi này vốn không liên quan gì bần tăng, nhưng ta sợ ngươi chết sớm. Lỡ ngươi chết trong tay Lý huynh thì bần tăng làm sao nghiệm chứng lời nói hùng hồn của ngươi?
- Đó chỉ là câu nói đùa của Quỷ Trùng huynh, Kiếm Huyền huynh cần gì tin thật?
Cùng với thanh âm, một người lùn đi tới.
Tuy người này thấp bé nhưng khí thế hùng hồn, không ai dám khinh thường vóc dáng của gã. Người lùn này là Cự Khuyết thánh tử.
Nhìn người đến, nhiều tu sĩ trẻ tuổi tim rớt cái bịch, ngó nhau. Truyền nhân ba đế thống tiên môn đột nhiên tụ tập lại, thật náo nhiệt.
Lý Thất Dạ là nhân vật chính trận sóng gió ngược lại bị phớt lờ.
- Vậy sao?
Đại Trí thiền sư mỉm cười nói:
- Tuy rằng bần tăng không hứng thú tranh đệ nhất, nhưng nếu có người cứ vỗ ngực bảo mình đệ nhất thì bần tăng xin lĩnh giáo.
- Kiếm Huyền huynh nói đùa.
Cự Khuyết thánh tử vội giảng hòa:
- Kiếm Huyền huynh thiên phú vô song, trong U Thánh giới có ai không biết, không hiểu?
Lý Thất Dạ nhìn bọn họ, lười nói nhảm, hắn ôm Thu Dung Vãn Tuyết xoay người đi.
Quỷ Trùng Ma Tử chặn đường Lý Thất Dạ, đằng đằng sát khí lạnh lùng nói:
- Muốn đi? Không dễ dàng!
Hôm nay Lý Thất Dạ làm Quỷ Trùng Ma Tử mất mặt, gã đâu chịu tha cho con kiến nhân tộc?
Lý Thất Dạ nhướng mí mắt nói:
- Muốn ra tay thì tới đây, đừng như nữ nhân cứ lải nhải suốt.