- Ta biết trên người của ngươi có vài thứ, nhưng ta cảnh cáo ngươi đừng mơ mộng gì tạo hóa đó, không thì trong vòng nửa năm Minh Độ Trạch sẽ bị diệt. Tuy Minh Độ Trạch cường đại thật nhưng có vài thứ các người không thể trêu vào, đừng làm tâm huyết tổ sư các người thành bọt nước, truyền thừa đế thống một thế hệ chôn vùi trong tay các người!
Đại Trí thiền sư hỏi:
- Đáng sợ như thế thật sao?
Lý Thất Dạ lạnh lùng liếc Đại Trí thiền sư:
- Ha ha ha, hòa thượng, đừng nói là ngươi, dù tổ sư Minh Độ tiên đế các người còn sống cũng sẽ đắn đo suy nghĩ. Có vài thứ vượt sức tưởng tượng của các người.
Tim Đại Trí thiền sư rớt cái bịch, nhớ lại tổ sư cảnh cáo trong sách chép tay bí mật. Tổ sư đặc biệt để lại cảnh cáo, đó là thứ đáng sợ thế nào?
- Ha ha, Lý thí chủ yên tâm, bần tăng biết tiến lùi, nặng nhẹ thế nào.
Đại Trí thiền sư mỉm cười nói:
- Nếu không có chuyện gì khác bần tăng xin cáo lui trước.
Lý Thất Dạ liếc Đại Trí thiền sư:
- Như thế nào? Không đi cùng chúng ta?
Đại Trí thiền sư cười gượng:
- Cái này thì . . . Ta . . . Bận, đi trước, đi trước đây.
Lý Thất Dạ nhìn vẻ mặt lúng túng của Đại Trí thiền sư, bật cười hỏi:
- Trốn lão bà?
Mặt Đại Trí thiền sư đỏ hồng, cười gượng nói:
- Ha ha ha, cái này thì . . . Ta phải đổi trang phục, nếu bị bắt thì tiêu, tiêu đời.
Lý Thất Dạ cười nhìn Đại Trí thiền sư:
- Không thích lão bà của ngươi?
Đại Trí thiền sư giật mình kêu lên:
- Không, không, tuyệt đối không có chuyện đó!
Ánh mắt Lý Thất Dạ giễu cợt, Đại Trí thiền sư bất đắc dĩ nói:
- Thật . . . Thật sự không phải vậy. Ta và sư tỷ là thanh mai trúc mã, tình cảm của chúng ta rất tốt. Nhưng . . . Nhưng mà thời gian trước chư lão trong tông môn hy vọng ta nhận trách nhiệm, bọn họ mong ta kết đôi cùng sư tỷ để sư tỷ hỗ trợ ta quản lý tông môn.
- À, hiểu rồi.
Lý Thất Dạ gật gù:
- Chứng sợ sợ hãi trước ngày thành thân. Nhưng là nam nhân vào trận bỏ chạy thì rất ẻo lả, ngươi có còn là nam nhân không?
Đại Trí thiền sư ấp úng, cười gượng:
- Lý thí chủ, bần tăng đi đây.
Đại Trí thiền sư dứt lời chạy mất dép.
- Minh Độ Trạch.
Lý Thất Dạ cười cười.
Minh Độ Trạch cho Lý Thất Dạ cảm giác không tệ, tuy ở thời đại đó hắn hứa hẹn không bồi dưỡng Minh Độ tiên đế, không chỉ điểm gì nhưng Minh Độ tiên đế tôn kính hắn như trưởng bối. Khi Lý Thất Dạ là Âm Nha, ra mặt hòa giải Minh Độ tiên đế mới rời khỏi Phong Đô thành, có được tạo hóa lớn cũng nhờ Lý Thất Dạ bỏ sức vun đắp.
Tạo hóa đó đặt nền móng vững chắc cho Minh Độ tiên đế sau khi rời khỏi Phong Đô thành, đặt tảng đá cho Minh Độ tiên đế sau này lên đỉnh cao, vấn đỉnh thiên mệnh.
Bất giác Lý Thất Dạ mang Thu Dung Vãn Tuyết đến bên mép biển hoàng kim, cách đàn cá Dạ Dương khá gần. Mấy ngàn vạn cá Dạ Dương bắn bọt nước dính vào người Lý Thất Dạ, Thu Dung Vãn Tuyết.
Hành động của hai người hấp dẫn chú ý, nhiều người nhìn Lý Thất Dạ, Thu Dung Vãn Tuyết.
- Bọn họ muốn làm cái gì?
Đa số người đứng phía xa nhìn, chiến trường như vậy không có bao nhiêu tu sĩ trẻ tuổi muốn đến gần, càng đừng nói là gần sát, đó là tìm chết. Một khi bóng đen khổng lồ, vua cá nuốt trời đánh nhau, tu sĩ mạnh cách mấy cũng bị dư âm quét thành mây khói.
Có người suy đoán:
- Chẳng lẽ bọn họ muốn vượt qua?
Thần Nhiên hoàng tử cười khẩy nói:
- Đó là tự tìm chết.
Thần Nhiên hoàng tử nhìn theo Lý Thất Dạ, Thu Dung Vãn Tuyết phía xa.
Các thiên tài trẻ như Thanh Kim Tử, Quỷ Tăng quan sát từ xa. Nhiều người muốn vượt qua biển đen trước mặt, khá nhiều người thử nghiệm mà không thành công.
- Phi Thương Khung, truyền nhân Phi Minh quỷ tộc được gọi là tốc độ nhanh nhất, từng tuyên bố có thể bay qua mọi ngóc ngách trên thế giới. Mới gần đây Phi Thương Khung muốn bay qua biển nhưng kết quả như thế nào? Cuối cùng chết chìm trong biển đen.
Có người lạnh lùng nói:
- Con kiến nhân tộc bình
thường mà cũng mơ bay qua, đúng là người si nói mộng.
Trước đó khá nhiều người thử hết các cách. Có người bay qua, dùng báu vật lao qua, tất cả thất bại. Một bước vào lĩnh vực biển đen thì dù là ai, có báu vật như thế nào đều chết chìm.
Sau khi mấy thiên tài quỷ tộc thất bại, không còn ai dám thử vượt sông bằng sức mạnh, vắt óc nghĩ cách khác.
Lý Thất Dạ nhìn bóng đen khổng lồ trên biển đen phương xa, nheo mắt nhìn ngàn vạn thuyền đưa đò, lái đò đằng sau bóng đen.
Thu Dung Vãn Tuyết nhìn biểu tình của Lý Thất Dạ, nàng đoán được hắn muốn làm gì.
Thu Dung Vãn Tuyết hơi lo lắng hỏi:
- Chúng ta có thể vượt qua được không?
Lý Thất Dạ cười nói:
- Yên tâm, chuyện nhỏ.
Lý Thất Dạ chọn túng mục tiêu, dặn dò:
- Ôm chặt, ta sắp đi qua.
Thu Dung Vãn Tuyết đỏ mặt, nghe lời giang hai tay ôm chặt eo Lý Thất Dạ.
Lý Thất Dạ hít sâu kéo Thu Dung Vãn Tuyết đứng trước mặt mình, ôm chặt eo nàng. Hai người mặt đối mặt ôm sát nhau.
Tư thế thân mật, dựa vào ngực công tử gia làm người Thu Dung Vãn Tuyết nóng rực.
Lý Thất Dạ không có tâm tình hưởng thụ diễm phúc, hắn trầm quát một tiếng, huyết khí cuồn cuộn. Lý Thất Dạ thi triển Thiên Thủ Nghịch Cửu Giới, thiên thủ vạn cánh tay hiện ra sau lưng tựa như nâng lên ba ngàn thế giới.
Một đôi tay giơ Cửu Ngữ Chân Cung, một mũi thần tiễn pháp tắc đặt trên dây cung chậm rãi kéo căn.
Mũi tên chân ngôn này là chữ hành cuối cùng trong chín chân ngôn hóa thành trật tự pháp tắc, thành thần tiễn vô tận tích lũy lực lượng chân ngôn vô tận.
Đám tu sĩ trẻ tuổi xôn xao:
- Bọn họ thật sự muốn vượt qua!
- Bọn họ có thể thành công không?
Nhiều người thầm mong chờ Lý Thất Dạ sẽ thành công. Lúc trước nhiều người thử đều thất bại làm mọi người tuyệt vọng, nếu Lý Thất Dạ thành công vượt qua biển đen chứng minh nhiệm vụ này không đến nỗi bất khả thi.
Có người hy vọng Lý Thất Dạ thất bại, Thần Nhiên hoàng tử nằm trong số đó:
- Hừ! Thứ không biết sống chết, chờ chết không có chỗ chôn đi!
Phập!
Lý Thất Dạ bắn mũi tên chữ hành, chân ngôn thần tiễn nháy mắt xé gió, vượt qua tuyên cổ.
Ngay khi mũi tên bắn ra, Lý Thất Dạ biến mất, Thu Dung Vãn Tuyết cũng vậy. Hai người bỗng nhiên bốc hơi khỏi trần gian.
Mũi tên này từ hiện tại vượt qua viễn cổ, từ thời không này bắn tới một thời không khác, bắn ra thế gian, biến mất không bóng dáng.
- Bọn họ đi đâu?
Các tu sĩ trẻ tuổi quan sát từ xa nhìn ngó bốn phía tìm kiếm Lý Thất Dạ, Thu Dung Vãn Tuyết.
Tất cả xảy ra quá nhanh, chỉ trong thoáng chốc mui tên xuyên thấu bắn thủng đầu một lái đò, y không có cơ hội phản ứng liền chìm xuống biển đen.
Khó tin là Lý Thất Dạ, Thu Dung Vãn Tuyết xuất hiện trên thuyền đưa đò, tư thế không hề thay đổi, vẫn ôm chặt nhau.
- Không thể nào!
Mọi người kinh ngạc, có người khó tin nhảy cẫng lên.
Không chỉ mình Lý Thất Dạ nghĩ ra chiêu cướp thuyền đưa đò, trước đó đã có người nghĩ ra nhưng không thực hiện được. Dù dùng báu vật cường đại oanh giết cũng không giết lái đò được. Một khi vào lĩnh vực biển đen thì báu vật hoàn toàn không nghe lệnh.