Đế Bá

Âm Mưu (2)


trước sau

Bất luận là điểm nào, đều đầy đủ rung động người khác, dạng thiên chi kiêu nữ như Lý Sương Nhan, bất luận đi tới chỗ nào, đều là chúng tinh phủng nguyệt.

Nhưng mà hôm nay, Lý Sương Nhan dạng thiên chi kiêu nữ này, cũng chỉ có thể ở phòng bên hầu hạ Đại sư huynh của bọn hắn, cái này, một màn này, quá bá khí, bá khí như vậy, Nhân Đế cùng lắm cũng là như thế này mà thôi!

Ở trong bảo lâu của Lý Sương Nhan, trong khuê phòng nàng, Lý Thất Dạ nằm trên giường thanh tú, nhìn thoáng qua Lý Sương Nhan thần thái khó chịu, hai tay của hắn đệm lên cái ót, thoải mái ung dung nói ra:

- Ta biết trong lòng ngươi khó chịu, có điều, ngươi thật sự là thất trách, làm thị nữ của ta, ngươi hẳn là biết nên làm như thế nào. Nếu như ngươi cảm thấy ta không đáng ngươi đi theo, ngươi tùy thời đều có thể rời đi, chuyện như vậy, ta không miễn cưỡng ngươi, dưa hái xanh không ngọt.

Lý Sương Nhan nhìn Lý Thất Dạ, bắt đầu trầm mặc, cái gì đều không có nói.

- Ngươi trầm mặc, ta đây liền nghĩ ngươi là nguyện ý lưu lại.

Lý Thất Dạ ung dung nói ra, nói đến đây, liền không nói lại vấn đề này, hắn nói với Lý Sương Nhan:

- Thay ta cùng Luân Nhật Yêu Hoàng nói một tiếng, ta cần một vị dược sư, tạo nghệ càng mạnh càng tốt.

- Ta truyền tin tức cho sư tôn, còn sư tôn phái người nào đến, không phải ta có khả năng quyết định.

Qua một hồi lâu, Lý Sương Nhan tính tình cũng tiêu tan, nàng dù sao cũng là thiên chi kiêu nữ, chuyển đổi nhân vật còn không quá quen, sau khi tính tình tiêu tan, cũng một lần nữa đối mặt chính mình.

- Vấn đề này, ta nghĩ Luân Nhật Yêu Hoàng sẽ có sắp xếp.

Lý Thất Dạ nở nụ cười, sau khi phân phó xong, liền không lại đi quan tâm, mê đầu ngủ say.

Một màn này, không biết để Lý Sương Nhan buồn bực mới tốt, hay là im lặng tốt, tiểu nam nhân mười ba mười bốn tuổi này, lại so với tất cả nam nhân nàng đã gặp đều muốn bá khí, hôm nay, hắn chiếm đoạt giường của nàng, vậy mà cảm thấy rất đương nhiên, an tâm tự đắc nằm ngáy o o! Nam nhân kiêu ngạo như vậy, nàng vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy, càng làm cho nàng cảm thấy im lặng hơn chính là, hiện tại nam nhân trên giường này, vẫn là một tiểu nam nhân nhỏ hơn nàng nhiều tuổi, một tiểu nam nhân mới mười ba mười bốn tuổi!

Quả nhiên, ngày thứ hai, tiểu viện liền bị người một lần nữa xây xong, tiểu viện mới cùng tiểu viện cũ có thể nói là không kém chút nào.

Hà Anh Kiếm bị Lý Sương Nhan đánh đứng cũng không đứng dậy được, khiến Tào Hùng làm sư phụ trong lúc nhất thời là lửa giận không địa phương phát tiết!

Ý nghĩ của hắn là hi vọng đệ tử của mình có thể trèo lên Lý Sương Nhan, không nghĩ tới, đồ đệ thiên tài để hắn kiêu ngạo nhất không chỉ là không có được Lý Sương Nhan ưu ái, còn bị Lý Sương Nhan đánh nằm ở trên giường không thể động đậy!

Chuyện như vậy, đem Tào Hùng tức giận đến thổ huyết, đồ đệ của mình bị truyền nhân Cửu Thánh Yêu Môn, công chúa Cổ Ngưu cương quốc đánh, hắn có thể như thế nào đây? Giết đến tận cửa đi tìm Lý Sương Nhan tính sổ?

Chuyện như vậy, cho Tào Hùng mười cái lá gan cũng không dám, đừng nói là hắn, coi như là toàn bộ Tẩy Nhan Cổ Phái cũng không dám đắc tội Lý Sương Nhan, đắc tội Lý Sương Nhan, liền là tương đương đắc tội toàn bộ Cửu Thánh Yêu Môn, đắc tội quái vật khổng lồ như Cửu Thánh Yêu Môn, đó là tự tìm đường chết!

- Gặp quỷ rồi!

Tào Hùng không khỏi mắng một câu như vậy. Đệ tử thiên tài của hắn vậy mà để Lý Sương Nhan không nhận ra không vừa mắt, nhưng mà, bao cỏ phế vật như Lý Thất Dạ, vậy mà có thể làm cho Lý Sương Nhan ưu ái, đây quả thực là gặp quỷ rồi.

Chuyện như vậy, giải thích duy nhất liền là Lý Thất Dạ chính là gian tế của Cửu Thánh Yêu Môn, nhưng mà, loại giải thích này càng là gặp quỷ rồi, so với Lý Sương Nhan ưu ái Lý Thất Dạ còn muốn không đáng tin cậy.

Nếu như Cửu Thánh Yêu Môn phái ra dạng đệ tử phàm thể phàm luân
phàm mệnh đến đánh vào Tẩy Nhan Cổ Phái, vậy đơn giản liền là gặp quỷ rồi, càng đáng chết là, nếu như Lý Thất Dạ là gian tế, đó là gian tế không hợp cách nhất, ai từng thấy gian tế kiêu ngạo như vậy?

Nói Lý Thất Dạ là gian tế của Cửu Thánh Yêu Môn, ngay cả chính Tào Hùng cũng không tin, cái kia bất quá là thủ đoạn dùng để đả kích Lý Thất Dạ mà thôi!

Lý Thất Dạ đã không phải gian tế của Cửu Thánh Yêu Môn, vậy vì cái gì Lý Sương Nhan sẽ ưu ái Lý Thất Dạ như thế? Thật chẳng lẽ chính là bởi vì hai nhà ước hẹn quan hệ thông gia? Hoặc là nói, Lý Sương Nhan thật là ưa thích Lý Thất Dạ?

Vấn đề như vậy, để Tào Hùng nghĩ phá đầu cũng nghĩ không ra. Sắc mặt Tào Hùng khó coi tới cực điểm, cuối cùng, hắn đi tới một chỗ của Tẩy Nhan Cổ Phái.

Phía trên một tòa chủ phong của Tẩy Nhan Cổ Phái, đây vốn là địa phương thiên địa tinh khí đậm đặc nhất của Tẩy Nhan Cổ Phái hiện tại, nhưng mà hôm nay, trong đại điện toà chủ phong này ở không phải là trưởng lão Tẩy Nhan Cổ Phái, càng không phải là hộ pháp Tẩy Nhan Cổ Phái, mà là Tẩy Nhan Cổ Phái khách khanh Đổng Thánh Long!

Khách khanh, loại ghế này ở rất nhiều môn phái thậm chí là ở rất nhiều cương quốc đều có, làm khách khanh một phái hoặc một quốc gia, bình thời là hưởng thụ lấy môn phái hay quốc gia tiến cống, không hỏi qua sự vụ môn phái, chỉ có thời điểm Môn phái Đế Quốc gặp nạn mới có thể xuất thủ tương trợ!

Đổng Thánh Long liền là khách khanh của Tẩy Nhan Cổ Phái, hơn nữa, cũng là khách khanh duy nhất của Tẩy Nhan Cổ Phái!

Ở trong cổ điện, khí tức Vương Hầu như thủy ngân tiết ra, vô khổng bất nhập, để ngoại nhân không dám tới gần! Bên trong cổ điện, một lão nhân áo xanh oai hùng bức người, toàn thân hắn phun ra nuốt vào lấy khí tức Vương Hầu đáng sợ, không hề nghi ngờ, hắn là một vị Vương Hầu cường đại, một vị Vương Hầu thâm bất khả trắc!

Đổng Thánh Long, khách khanh Tẩy Nhan Cổ Phái, một vị Vương Hầu cường đại đến khiến người ta biến sắc, đạo hạnh của hắn so với sáu đại trưởng lão Tẩy Nhan Cổ Phái còn muốn mạnh.

Lúc này, Đổng Thánh Long cùng Tào Hùng ngồi chung bàn, mặc dù ngồi chung bàn, nhưng Tào Hùng lộ ra cẩn thận cung kính.

- Tào huynh gần đây tâm tình không được tốt a.

Đổng Thánh Long châm rượu cho Tào Hùng, làm một Vương Hầu, nhưng tựa hồ rất bình dị gần gũi, nhưng mà, hai mắt thâm bất khả trắc kia lại phun ra nuốt vào hàn mang nhắm người mà phệ!

Tào Hùng yên lặng uống rượu, trong lúc nhất thời không nói lời nào, hắn đương nhiên là đầy hứa hẹn mà đến, nhưng mà, hắn không nguyện ý mở miệng trước, hắn là chờ Đổng Thánh Long ra giá mà thôi.

- Tào huynh vì chưởng môn vị mà phân ưu?

Mà Đổng Thánh Long y nguyên vì Tào Hùng châm rượu, trên mặt hắn mang theo tiếu dung, nhưng mà, ánh mắt hàn ý là vô cùng đáng sợ.

Mặc dù Đổng Thánh Long hắn làm khách khanh Tẩy Nhan Cổ Phái, trên thực tế hắn có xuất thân kinh người, danh xưng Vương Hầu của Đổng Thánh Long, đó cũng không phải là hắn tự xưng, vị trí vương hầu của hắn, là nhận qua Bảo Thánh thượng quốc tứ phong.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện