Lý Thất Dạ cười nheo mắt nói:
- Nhưng chắc chắn trên Mê Thất thần đảo có thứ rất rất nghịch thiên, chuyện này là tốt hay xấu thì khó nói trước, tùy người.
Lam Vận Trúc mở miệng hỏi:
- Rốt cuộc là cái gì?
Lam Vận Trúc nhìn ra được Lý Thất Dạ rất quan tâm thứ trên Mê Thất thần đảo, nàng biết rõ không có nhiều thứ làm hắn chú ý.
Lý Thất Dạ nhìn phương xa, nheo mắt nói:
- Một tồn tại.
Lý Thất Dạ im lặng một lúc lâu sau trả lời:
- Một tồn tại khiến chư thần hủy diệt, tiên đế còn ở cũng hết sức kiêng dè.
Lam Vận Trúc biến sắc mặt:
- Chư thần hủy diệt, tiên đế hết sức kiêng kỵ!
Lam Vận Trúc giật mình kêu lên:
- Trên đời có thứ như vậy sao?
Chư thần hủy diệt, tiên đế hết sức kiêng kỵ, rốt cuộc là thứ như thế nào? Tiên đế chịu tải thiên mệnh, có thể nói tiên đế chính là chân mệnh thiên tử, được trời công nhận. Có người bảo tiên đế là con của trời. Có thứ gì làm tồn tại vô địch như tiên đế phải kiêng dè?
- Tạm thời đây chỉ là phỏng đoán của cá nhân ta.
Lý Thất Dạ cười nói:
- Đây là suy đoán. Nếu ta không đoán sai thì thứ kia có thật, nó bị niêm phong từ rất lâu rồi, đã đến lúc nó xuất hiện dưới ánh mặt trời.
Lam Vận Trúc khẽ thở dài:
- Còn một tin tức.
Lam Vận Trúc nói:
- Nghe đồn người Tổ thành đến, tạm thời số người không nhiều, chỉ khoảng vài người. Nghe nói Tổ thành đến thăm dò, Âm Dương Tiên Sư và mấy lão tổ Tổ thành tự mình giá lâm. Có người thấy Tổ thành đi Mê Thất thần đảo, muốn tìm hiểu.
Lý Thất Dạ không hề ngạc nhiên, lạnh lùng cười:
- Ha ha ha, không có gì lạ, bọn họ nghe được vài thứ, tuyệt đối sẽ không bỏ qua cơ hội này, sẽ tham gia vào dòng nước đục.
Lam Vận Trúc không ngạc nhiên khi biết người Tổ thành đến. Nếu trong Mê Thất thần đảo có thứ Lý Thất Dạ nói thì Tổ thành sẽ không bỏ qua.
Lam Vận Trúc tỉnh táo lại, hỏi:
- Giờ chúng ta đi vực nao? Hỏa vực hay mộc vực? Hoặc đi thẳng tới thổ vực?
Lý Thất Dạ hỏi:
- Nhóm Bảo Quy chưởng môn đi đâu?
Lam Vận Trúc trả lời:
- Ta vừa hỏi thăm được tin tức, nghe nói nhóm sư tôn ở thủy vực, tuy nhiên không chung vực nên khó liên lạc với nhóm sư tôn.
Lý Thất Dạ sờ cằm:
- Thủy vực.
Lý Thất Dạ cười nói:
- Được rồi, chúng ta đi thủy vực nhìn xem. Theo ta biết thì thủy vực là một chỗ không tệ.
Lam Vận Trúc đồn ý, nàng muốn xem Thiên Lý Hà sẽ được cơ duyên gì. Lam Vận Trúc theo Lý Thất Dạ tìm một đạo đài trong kim vực, thông qua đạo môn trực tiếp truyền tống đến thủy vực.
Thủy vực là nơi khiến người hướng về. Trời xanh biển xanh biếc, mênh mông vô ngàn. Khi đứng trong thủy vực làm người ta thoải mái tâm hồn, hơi ẩm đập vào mặt rất thoải mái, tẩy rửa mệt mỏi.
Khi đứng trên mặt biển, Lam Vận Trúc bất ngờ nói:
- Không ngờ thủy vực là biển cả.
Lý Thất Dạ cười nói:
- Đây là một hải tàng, bên dưới đại dương chôn giấu nhiều bí mật, nhiều đến nỗi khai quật mãi không hết.
Chư lão Thiên Lý Hà ở trong thủy vực. Sau khi Lam Vận Trúc đến thủy vực nhanh chóng liên lực với đám người Bảo Quy Đạo Nhân, nàng và Lý Thất Dạ chạy qua ngay.
Khi Lý Thất Dạ, Lam Vận Trúc hội hợp với đám người Bảo Quy Đạo Nhân, cả dám đang ở trên cá chép to. Chư lão Thiên Lý Hà không tản ra hành động mà tụ tập một chỗ.
Cá cháp to lướt nhanh trên biển, tốc độ siêu mau. Dường như chư lão Thiên Lý Hà đang đuổi theo cái gì.
Nhìn cá chép to dán mặt biển lướt nhanh, Lam Vận Trúc tò mò hỏi:
- Sư phụ đang làm gì vậy?
Bảo Quy Đạo Nhân trả lời:
- Đuổi theo con cá to.
Có mấy nguyên lão nhìn chằm chằm vào mặt biển, thiên nhãn quét tới quét lui khu vực biển.
- Đuổi theo con cá to?
Lam Vận Trúc tò mò hỏi:
- Cá to gì? Bảo ngư sao?
Rào rào!
Tiếng nước thật to vang lên, có vật khổng lồ từ dưới biển vọt lên. Sóng lớn bắn lên cao.
Một con cá siêu to nhảy lên khỏi mặt nước, cá chép chở chư lão Thiên Lý Hà đã rất to nhưng so sánh với con cá này thì nhỏ hơn một vòng.
Cá to nhảy lên, toàn
thân đen thui, vảy cá như làm bằng huyền thiết. Khi nhảy lên ánh nắng phản chiếu người con cá, vảy cả tỏa vầng sáng nhạt. Dưới ánh nắng thân hình, đường cong của con cá đặc biệt hoàn mỹ.
Khi con cá vọt lên, mọi người có ảo giác như chân long nhảy ra mặt nước, khí thế khó tả làm người rung động.
Nhìn con cá to nhảy ra mặt nước, Lam Vận Trúc kinh thán ca ngợi:
- Đẹp quá!
Bảo Quy Đạo Nhân ra lệnh:
- Theo sát, đừng để mất! Chúng ta đuổi theo nó chín ngày chín đêm rồi!
Rào rào!
Tiếng nước ầm ĩ vang không dứt bên tai. Cá to lúc nhảy lên khi thì lặn xuống, cột nước bắn lên cao, cảnh tượng đồ sộ và xinh đẹp àm người nhìn hoa mắt. Tốc độ của ta cá to rất nhanh, cá chép Thiên Lý Hà bám đuổi không bỏ.
- Con cá to kia lại xuất hiện, mọi người mau đuổi theo!
Con cá to đó bơi lộn trong nước sớm kinh động đám tu sĩ trong thủy vực, nhiều người cùng đuổi theo.
Trước đó không chỉ Thiên Lý Hà đuổi theo con cá to, rất nhiều tu sĩ bám đuôi nhưng tốc độ chậm hơn.
Lam Vận Trúc ngắm đường cong hoàn mỹ của con cá, tán thán:
- Đây là cá gì? Côn Bằng sao?
- Không, là kim cương lý.
Lý Thất Dạ nhìn con cá nhảy ra khỏi mặt nước, khen ngợi:
- Thật xinh đẹp, vẻ đẹp vĩnh cửu.
- Công tử nhận ra con cá này?
Bảo Quy Đạo Nhân dào dạt hứng thú hỏi:
- Ta đọc quyển sách tuyệt mật của tổ sư mới biết tên con cá.
Lý Thất Dạ cười nói:
- Không có gì, ta nghe nói về nó. Loại cá này độc nhất vô nhị trên đời, trừ đệ nhất hung mộ ra sợ rằng ở bên ngoài không tìm thấy con cá thứ hai.
Kim cương lý, Lý Thất Dạ không chỉ biết, hắn từng đuổi theo. Có thể nói con cá này mang theo bí mật kinh thiên.
- Đây là một con kim cương lý, độc nhất vô nhị.
Bảo Quy Đạo Nhân nói:
- Đúng như công tử nói, kim cương lý này thật sự là có một không hai, đồn rằng chỗ này chỉ có một con.
- Sư phụ đuổi theo kim cương lý làm gì?
Lam Vận Trúc hỏi:
- Chẳng lẽ chúng ta muốn bắt kim cương lý?
Nhưng Lam Vận Trúc nhìn trong phút chốc không định ra tay.
- Không, chúng ta tìm ổ của nó.
Bảo Quy Đạo Nhân nói:
- Trong quyển sách tuyệt mật của tổ sư ghi chép ổ kim cương lý là noi rất ghê gớm, được thiên địa tạo hóa. Theo quyển sách tuyệt mật của tổ sư viết, ổ kim cương lý có một tạo hóa tuyệt thế rất hiếm có. Nên chúng ta đuổi theo kim cương lý tới khi nào tìm được ổ của nó mới thôi.
Lam Vận Trúc nhìn Lý Thất Dạ, hỏi:
- Ngươi biết ổ của kim cương lý ở đâu không?
Giờ đây hễ gặp chuyện gì là Lam Vận Trúc hỏi Lý Thất Dạ trước hết, hắn biết cả bí mật đệ nhất hung mộ, nàng cảm thấy không có gì là hắn không biết.
- Không biết.
Lý Thất Dạ cười lắc đầu, nói:
- Như tổ sư các người ghi chép, chỉ có mãi đuổi theo mới tìm được ổ của kim cương lý, vì hang ổ kim cương lý luôn di chuyển. Chỉ khi kim cương lý về hang mới tìm ra, nếu không thì đành bó tay.