Đế Bá

Bách Thánh Đế Trận. (1)


trước sau

Có đại nhân vật thế hệ trước mở miệng nói:

- Hiền điệt thần dũng vô song, sao không vào trong ao đi thử xem có mở ra được không?

Thiên Luân Hồi ẩn trong hơi thở bí ẩn, nghe đại nhân vật thế hệ trước nói, gã cười cười:

- Ta và Lý huynh đã giao ước, ao này không liên quan đến ta.

- Hiền điệt nói vậy là sai.

Đại nhân vật thế hệ trước vội khuyên:

- Trước Thần Nhiên Phượng Nữ ước hẹn này đã vô hiệu. Lý Thất Dạ có ý đấu với quỷ tộc, âm mưu tiêu diệt toàn quỷ tộc. Hiền điệt là tuấn kiệt của quỷ tộc, cầm đầu người trẻ tuổi, với năng lực của hiền điệt . . .

- Thứ lỗi!

Thiên Luân Hồi bí hiểm ngắt lời đại nhân vật thế hệ trước:

- Giao ước của người khác có vô hiệu hay không chẳng liên quan gì ta. Một lời ta nói tứ mã nan truy, lời ta nói là miệng vàng lời ngọc!

Thiên Luân Hồi dõng dạc, rắn giọng nói. Đại nhân vật thế hệ trước e dè không dám xúi giục thêm.

Trong khi đại nhân vật thế hệ trước thất vọng thì Thiên Luân Hồi cười bí hiểm:

- Nhưng Đế Tọa đã rời khỏi Thiên Lăng, có lẽ tổ sơn Vạn Cốt Hoàng Tọa rất nhanh sẽ đến đây.

Nghe Thiên Luân Hồi nói, đại nhân vật thế hệ trước phấn chấn tinh thần. Nhất là tu sĩ quỷ tộc hận Lý Thất Dạ thấu xương càng hưng phấn hơn.

Lý Thất Dạ làm quỷ tộc bẽ mặt, nhiều người không nuốt trôi cục tức này. Nếu Đế Tọa, Vạn Cốt Hoàng Tọa đến, đám người cho rằng Lý Thất Dạ mạnh đến mấy cũng chết chắc.

Đại nhân vật thế hệ trước rời đi, Thiên Luân Hồi nhìn ao nước phía xa, gã cười bí hiểm. Thiên Luân Hồi không muốn ngay mặt đối địch với Lý Thất Dạ, nhưng gã rất thích bàng quan xem người ta xử hắn. Huống chi Lý Thất Dạ và Đế Tọa có mối thù không đội trời chung, không phải ngươi chết thì là ta sống.

Thiên Luân Hồi lẩm bẩm:

- Cây cao đón gió lớn.

Nhưng khi nhớ đến đại đạo của Lý Thất Dạ lúc hắn bước vào ao nước thì nét mặt Thiên Luân Hồi sa sầm. Thiên Luân Hồi ngộ đại đạo ở bờ bên kia, gã cực kỳ tự tin vào đại đạo của mình, tương lai đại đạo đó sẽ đưa gã lên thương thiên đạo, đạo của gã sẽ được tiên mệnh thừa nhận!

Nhưng đạo của Lý Thất Dạ làm Thiên Luân Hồi không cười nổi, đứng ngồi không yên. Nếu tương lai thiên mệnh chỉ thừa nhận một đại đạo, Thiên Luân Hồi biết tuyệt đối không phải gã mà là Lý Thất Dạ.

Đám cường giả tu sĩ xông vào ao nước lần lượt rút đi, lão tổ còn không hy vọng càng đừng nói đến bọn họ. Đám người đứng bên bờ ao, hy vọng có ai mở ra ao nước để được hưởng sái.

Có rất nhiều tu sĩ xông vào ao nước, khi trở về có người phát hiện một số cường giả mạo hiểm xông lên đã mất tích. Kết quả giống như lúc trước, sống chẳng thấy người, chết không thấy xác.

Trong khi đám tu sĩ bất lực nhìn cá, thủy quy bơi lội trong ao nước, một con cá chép to bơi đến. Cá chép nhảy vọt lên khỏi mặt biển, chớp mắt lướt đến bờ ao.

Nhìn thấy cá chép to mọi người biết ngay là ai đến.

- Người Thiên Lý Hà tới!

Trong phút chốc vô số cặp mắt nhìn trên lưng cá chép to. Thiên Lý Hà đến làm nhiều người bất mãn, nhất là quỷ tộc đỏ mắt, nghiến răng ken két.

Có tộc trưởng quỷ tộc bực bội hừ lạnh một tiếng:

- Hừ! Thiên Lý Hà không biết thỏa mãn thu tay sao? Lấy hết báu vật trong ổ giờ quay về muốn chia cơ duyên lớn trong ao nước?

Khi Thiên Lý Hà đến, lão tổ Cự Khuyết thánh địa vọt ra khỏi thì huyết thạch.

Ầm!

Vang tiếng nổ điếc tai, lão tổ Cự Khuyết thánh địa như người khổng lồ đứng gần cá chép to.

Lão tổ này tuy không phải lá bài tẩy số một Cự Khuyết thánh địa nhưng là lão tổ tất nhiên rất mạnh.

- Bảo Quy tiểu bối, kêu đệ tử của lão tổ trả lại Đà Sơn Chung cho Cự Khuyết thánh địa ta, nếu không thì hai phái khai chiến!

Tiếng rống làm núi sông sụp, đam đệ tử Thiên Lý Hà nhũn chân té xuống.

Bảo Quy Đạo Nhân là chưởng môn nên sớm biết tin tức, vì biết tin nên mới vội vàng mang hết người Thiên Lý Hà tới giúp Lý Thất Dạ.

Dù đối
diện lão tổ Cự Khuyết thánh địa thì Bảo Quy Đạo Nhân không sợ chút nào, tràn đầy tự tin. Thiên Lý Hà đến đệ nhất hung mộ không chỉ mang theo hộ pháp, trưởng lão, nguyên lão. Cự Khuyết thánh địa có lão tổ thì Thiên Lý Hà cũng có.

Là truyền thừa mạnh nhất, môn phái mạnh nhất, đế thống tiên môn nào không có một, hai lão bất tử lão tổ trấn phái?

- Lão tiền bối, ngươi nói nhầm.

Bảo Quy Đạo Nhân lắc đầu, nói:

- Một, Lý công tử không phải đệ tử của chúng ta, hắn là hộ giáo nhân Thiên Lý Hà. Hai, ta có nghe tin hộ giáo nhân được Đà Sơn Chung, nếu hộ giáo nhân trộm đi Đà Sơn Chung thì nên trả lại cho các ngươi. Nhưng chiến tranh có sống chết, uqyết chiến có thắng thua. Hộ giáo nhân chúng ta quyết chiến với truyền nhân của quý thánh địa, kết quả ra sao thì tùy thực lực hai bên.

- Nếu lão tiền bối nhất quyết muốn lấy về Đà Sơn Chung thì nên hỏi hộ giáo nhân, còn hộ giáo nhân có đồng ý trả hay không lại là vấn đề khác.

Bảo Quy Đạo Nhân chậm rãi nói:

- Hai bên quyết chiến, người thua chỉ có thể trách mình học nghệ không tinh. Ta tin Cự Khuyết thánh địa là đế thống tiên môn nên có sức chơi sức chịu.

Ánh mắt lão tổ Cự Khuyết thánh địa sắc bén:

- Bảo Quy tiểu nhi, đừng ba hoa mồm mép.

Lão tổ Cự Khuyết thánh địa lạnh lùng nói:

- Nếu là báu vật khác có thể cho qua, nhưng Đà Sơn Chung thì không được! Mặc kệ Thiên Lý Hà các ngươi nói gì, phải cho Cự Khuyết thánh địa chúng ta một lời giải thích, nếu không thì hai phái khai chiến!

Bảo Quy Đạo Nhân lắc đầu, nói:

- Cái này ta không dám bảo đảm.

Con ngươi Bảo Quy Đạo Nhân co rút, nghiêm túc nói:

- Lão tiền bối nói khai chiến? Nếu Cự Khuyết thánh địa các người muốn khai chiến thì Thiên Lý Hà ta không sợ gì ai. Cự Khuyết thánh địa tự do chọn thời gian, địa điểm!

Bảo Quy Đạo Nhân trnà đầy tự tin nói, không hề sợ Cự Khuyết thánh địa uy hiếp. Cũng không lạ, Thiên Lý Hà là đế thống tiên môn tuyệt đối không yếu hơn Cự Khuyết thánh địa, huống chi Thiên Lý tiên đế là tiên đế cuối cùng của U Thánh giới, nội tình Thiên Lý Hà phong phú.

Đám đại giáo cường quốc nín thở nhìn hai bên giằng co. Cự Khuyết thánh địa, Thiên Lý Hà đều là đế thống tiên môn, vật khổng lồ. Hai bên chiến đấu không phải việc đơn giản, sẽ giết đến máu chảy thành sông.

Lão tổ Cự Khuyết thánh địa nhìn Bảo Quy Đạo Nhân chằm chằm một lúc lâu:

- Tốt!

Lão tổ Cự Khuyết thánh địa gật đầu, nói:

- Vậy mọi người chờ xem!

Lão tổ Cự Khuyết thánh địa dứt khoát quay về trận doanh của mình.

Dù Cự Khuyết thánh địa muốn chiến đấu với Thiên Lý Hà cũng không là bây giờ. Hai bên muốn chiến đấu nếu không chuẩn bị đủ lá bài sẽ có một phe thua te tua.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Thiên địa chấn động, đại đạo run rẩy. Trong khoảnh khắc thiên hỏa đốt cháy bát phương, bá đạo không gì sánh được.

Ầm!

Vang tiếng nổ, một bàn chân khổng lồ đạp xuống bầu trời ao nước. Thiên hỏa cuồn cuộn thu về, thiên hỏa biến mất, một con kỳ lân xuất hiện trên bầu trời.

Tiếng gầm sập cửu thiên vang lên:

- Lý Thất Dạ, xéo ra đây chịu chết!

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện