Một tuần sau sự cố tại bãi biển copacabana, trong một văn phòng luật sư tại thủ đô brasilia có một người đàn ông đang đứng tại quầy tiếp đón.
khi này, anh ta đang lên tiếng nói với nữ nhân viên tiếp tân:
- xin chào, tôi là david bruno gagliasso, tôi đến đây theo lịch hẹn trước với luật sư trưởng, ngài carlos drummond de andrade. phiền cô kiểm tra giùm!
- vâng! ngài david bruno, xin ngài đợi một lát!
cô nhân viên nở nụ cười rồi lập tức kiểm tra dữ liệu trong máy tính sau đó gọi điện cho trợ lý của carlos drummond .
thông tin rất nhanh được xác nhận lại, theo đó cô nhân viên kéo ghế đứng lên đi ra phía ngoài quầy rồi nhìn david lên tiếng:
- mời ngài theo tôi vào phòng làm việc riêng của luật sư trưởng. ngài ấy cũng đang đợi ở bên trong.
david gật đầu:
- được! phiền cô dẫn lối!
david tỏ ra lịch thiệp với người nhân viên. hắn hiểu mình cần phải tỏ ra là một người có nhân cách hợp lệ, theo đó hôm nay bản thân tới đây chỉ là vì bức xúc và muốn đòi lại công bằng của bản thân mà thôi.
cô nhân viên đưa david tới trước một căn phòng có vách ngăn bằng kính. từ bên ngoài, david có thể thấy được bên trong có hai người một nam, một nữ đang ngồi làm việc, hiển nhiên hai người này chính là vị luật sư trưởng carlos drummond de andrade và trợ lý của ông ta.
khẽ đưa tay gõ cửa mang tính báo hiệu, cũng không đợi bên trong có phản hồi, cô nhân viên đẩy cửa để david có thể đi vào bên trong.
david gật đầu ngỏ ý cảm ơn sau đó sải bước tiến vào phòng, cánh cửa sau lưng theo đó cũng được cô lễ tân khép lại.
carlos drummond nhận ra vị khách hôm nay của mình đã tới thì cùng trợ lý đứng dậy vươn người qua bàn làm việc bắt tay:
- xin chào ngài!
david mỉm cười đi tới bắt tay ngược lại vị luật sư và người trợ lý:
- xin chào hai vị!
- uhm, mời ngài ngồi xuống!
đợi cho david an tọa trước mặt, carlos drummond để tay lên bàn rồi nhìn david vào thẳng vấn đề:
- ngài david bruno, về vụ kiện của ngài với tập đoàn ô tô việt nhật, chúng tôi đã xem xét kỹ hồ sơ ngài gửi có điều chúng ta vẫn phải chờ đợi kết luận đánh giá hiện trường từ phía cảnh sát và đội ngũ kỹ sư chuyên gia thì mới có đủ căn cứ sơ bộ lập hồ sơ khởi kiện và gởi lên tòa án thụ lý.
david gật đầu ra vẻ đã biết, sau đó trả lời:
- uhm… tôi hiểu điều đó. hôm nay tôi đến đây cũng là để bổ sung những tài liệu này. các vị xem!
nói đoạn, david mở ca táp lấy ra một tệp hồ sơ dầy chừng khoảng một nửa gram giấy a4 rồi đưa tới trước mặt carlos drummond.
vị luật sư trưởng đưa tay nhận lấy sau đó khẽ đẩy gọng kính chăm chú kiểm tra. ban đầu thì không có gì xảy ra nhưng sau một lúc, càng xem qua hồ sơ, ông ta càng là kinh ngạc trước mức độ chi tiết của nó. theo đó toàn bộ hồ sơ thân chủ, chứng từ mua bán xe, lịch sử sử dụng, hình ảnh chụp từ camera hành trình trước và sau vụ nổ, hình ảnh hiện trường do cảnh sát chụp, kết luận đánh giá hiện trường của cảnh sát, kết luận khám nghiệm xe của chuyên gia kỹ thuật, hồ sơ sức khỏe trước và sau vụ nổ của thân chủ… tất cả đều rất cụ thể và đầy đủ, cứ như là hồ sơ của một chuyên gia luật chuyên nghiệp thu thập vậy.
lật qua lật lại vài lần, carlos drummond nhăn mày suy tư một lát rồi mới ngẩng đầu lên nhìn david gật đầu:
- ngài david bruno, nếu đã có được những văn bản này thì tôi thấy là có đủ cơ sở sơ bộ để khởi kiện rồi. có điều tôi kiến nghị ngài cân nhắc lại mức phí đòi bồi thường, số tiền này theo tôi có chút hơi không khả thi.
david nghe xong thì cười thầm, hắn là đang muốn làm lớn vụ này để truyền thông phải chú ý tới đây. theo đó, david làm ra vẻ tức giận:
- hừ, ngài carlos drummond, thế nào là hơi không khả thi? nếu không phải có chúa phù hộ thì tôi và một người bạn đã nằm dưới ba tấc đất rồi. mạng sống con người quý giá như vậy thì bao nhiêu tiền mới mua được đây?
carlos drummond cười khổ trả lời:
- vâng, tôi hiểu tính nghiêm trọng của vấn đề nhưng 1 tỷ usd quả là mức phí bồi thường giữa cá nhân với tập đoàn lớn ngoài sức tưởng tượng. mức tiền này theo thông lệ nên chăng chỉ là mức phí tổn thất giữa các tập đoàn hoặc tổ chức với nhau thôi.
david lắc đầu phủ quyết:
- ngài carlos drummond, ngài chưa hiểu ý tôi rồi. không phải tôi muốn kiện để có được số tiền này, cái tôi muốn chính là cho những kẻ làm ăn gian dối, thổi phồng chất lượng thực sự của sản phẩm một bài học. tôi không muốn thấy có những người tiêu dùng giống mình gặp phải thảm trạng khi sử dụng một sản phẩm kém chất lượng như ô tô điện việt nhật. ngài hiểu mục đích của tôi chứ?
nhận ra sự gay gắt và tinh thần quyết liệt xả thân vì nghĩa của david, carlos drummond có chút khâm phục lên tiếng:
- uhm… ra là vậy! xin lỗi ngài, tôi quả thực hiểu chưa hết dụng ý của ngài. phía văn phòng luật sư sẽ nghiên cứu và sắp xếp kỹ lại các chứng cứ sau đó sẽ mau chóng soạn thảo đơn và thực hiện các thủ tục pháp lý khác có liên quan khác để gửi lên tòa án. nếu có vấn đề gì phát sinh, trợ lý của tôi sẽ chủ động liên lạc thêm với các ngài.
- tốt! tôi cũng muốn sớm nhận được tin tức, ngài biết đấy càng để lâu thì mức độ tai hại với xã hội càng lớn! - david tỏ ra rất có ý thức cộng đồng lên tiếng.
- vâng, tôi hiểu rồi thưa ngài!
- uhm!
nói tới đây, david chủ động đứng lên:
- thôi, tôi cũng có việc phải đi, không làm phiền các ngài làm việc!
thấy david có ý rời đi, carlos drummond cũng liền đứng dậy tiễn.
bắt tay carlos drummond và người nữ trợ lý, david gật đầu tạm biệt rồi theo lối cũ trở ra ngoài.
trong phòng, đợi cánh cửa khép lại, vị luật sư trưởng carlos drummond tự nhủ:
- vị thân chủ này quả là một người tốt, cũng may xảy ra chuyện này mình mới dừng lại kế hoạch mua se – car, đúng là không thể tin được những sản phẩm công nghệ tới từ những nước lạc hậu.
lẩm nhẩm xong và ngồi lại vị trí của mình, nhìn lại tập hồ sơ carlos drummond lại nhăn mày:
- có điều, sao mình vẫn thấy có gì