Hừng đông, căn hộ 1001khu phức hợp new horizon complex
cô gái như một chú mèo nhỏ cuộn mình ôm lấy chú gấu bông to bự, trên khuôn mặt xinh đẹp hàng lông mi dài khẽ chớp chớp như muốn xua đuổi những tia nắng ban mai nghich ngợm đang cố tình đánh thức nàng.
có điều, dường như càng tìm cách né tránh, mặt trời càng giống như một bà mẹ khó tính quấn lấy nàng vậy. sau chừng một lúc, có vẻ đã chịu khuất phục, cô gái buông gấu bông ra rồi lười nhác vươn tay duỗi mình, bộ dáng vô cùng đáng yêu.
he hé mở mắt ra, nàng nhìn về khung cửa sổ nơi bầu trời lãng đãng những áng mây và những tấm vải voan trắng muốt phất phơ cùng những làn gió sớm.
nàng cứ nằm im như vậy mải miết ngắm nhìn, một cảm giác tươi mới và bình yên xâm chiếm lấy tâm hồn. co gái bất chợt ao ước nếu có người nào đó ở bên nàng khi này, cùng nhau đón chào buổi bình minh thanh tân thì thật tuyệt biết bao.
ý nghĩ này chỉ là thoáng qua nhưng cũng khiến cô gái đỏ mặt xấu hổ. cũng may đây chỉ là ý nghĩ riêng trong lòng nàng nếu không để cho cô bạn thân đang nằm bên cạnh biết được thì hay rồi.
- rù… rù…
cô gái còn đang thả hồn trôi theo theo những áng mây thì bất chợt điện thoại đầu giường rung nhẹ, tiếp đó là bài nhạc chờ quen thuộc vang lên.
đưa tay với lấy điện thoại và bấm nút nhận, cô gái nũng nịu trả lời:
- mẹ, sáng sớm nhớ con gái rồi à? con còn đang ngủ mà!
đầu bên kia vang lên tiếng cười của mẹ nàng cùng lời trách yêu:
- ngọc, mặt trời lên cao tới nửa cây sào rồi còn ngủ hả con? lười thế này thì tôi dám gả cho ai được?
trương ngọc bĩu bĩu môi:
- mẹ cứ chê con đi, đã thế con ở vậy ăn bám cha mẹ cả đời!
trần dung nghe con gái nói vậy thì vội chấn chỉnh nàng:
- không được, vợ chồng tôi nuôi cô lớn thế này là cố sức lắm rồi. đang chờ cô ra trường rồi cho không đứa nào nó rước đi đây.
trương ngọc tỏ vẻ oan ức nói:
- không, con không lấy chồng đâu. con có làm gì sai đâu mà cha mẹ tính đuổi con sớm thế? chẳng phải gia đình chúng ta vẫn sống rất vui vẻ sao?
- ha ha… cô còn bé thì vui vẻ nhưng cô lớn rồi vợ chồng tôi già không trông nom được, phải nhờ người khác trông hộ thôi. uhm… mà mẹ nói này, con gái lớn rồi sáng dậy sớm mà dọn dẹp cho quen đi sau còn lấy chồng. ở quê con dâu mà ngủ tới giờ này còn chưa dậy nhà chồng nó nói cho rồi lại làm xấu mặt cả cha mẹ mày.
- hi hi… vậy con không lấy chồng quê là được chứ gì?
- ồ… thật à? vậy là thằng đông nó chê mày nó theo đứa khác rồi hả con?
- ơ… sao mẹ lại nhắc đến anh ấy chứ?
- hừ! còn hỏi? thế hai đứa dạo này tình hình thế nào rồi?
nhắc tới chuyện riêng tư, trương ngọc có chút xấu hổ nhẹ giọng trả lời:
- dạ, vẫn vậy ạ.
- vậy là vậy như thế nào? mẹ thấy thằng đông cũng là đứa rất được, con với nó mà thành thì cha mẹ sẽ rất mừng đấy!
- mẹ… ai nói là sẽ gả cho anh ấy đâu mà mẹ sốt sắng dữ vậy?
- chẹp, tôi đẻ cô ra tôi còn không biết bụng cô nghĩ cái gì sao? mà thôi, cũng không vội nhắc tới chuyện này, mẹ gọi để báo cho con biết cha mẹ đang lên hà đô, tiện đường sẽ vào thăm con luôn đấy!
trương ngọc nghe tới đây thì ngạc nhiên hỏi:
- ơ, sao cha mẹ lại lên đột ngột thế ạ? có chuyện gì à?
- uhm… cũng không có gì! chú tĩnh, bạn hàng của cha con cưới cho con gái nên có lời mời cha mẹ tới dự chung vui. do đây là mối hàng thân thiết nên không đi không được, với lại con nói đã thay đổi chỗ ở nên cha mẹ cũng muốn xem qua như thế nào.
nghe tới đây thì trương ngọc có chút giật mình. sự thực là nàng cũng chưa nói với cha mẹ về thân thế của lý đông cũng như việchắn tậu nhà mua xe cho mình. nếu bây giờ hai người tới đây thấy được chỗ ở của nàng thì biết lý giải ra sao. thực ra trương ngọc cũng không có gì khuất tất mà phải giấu diếm có điều nàng chỉ sợ khi cha mẹ biết được lý đông là ai thì sẽ cư xử với hắn câu nệ thậm chí là có khoảng cách.
trương ngọc biết nếu lý đông chỉ là một chủ một doanh nghiệp bình thường thì có thể cha mẹ nàng dù có coi trọng nhưng cũng không phải quá để ý nhưng vấn đề hắn lại là chủ tịch của tập đoàn số một việt nam hiện nay, kỷ nguyên mới. cái tên này ra rả trên báo đài suốt mấy năm qua nên trương ngọc không tin cha mẹ nàng lại không biết tới tầm vóc khổng lồ của nó, lãnh đạo của tập đoàn này đều là tiếp xúc với bí thư, bộ trưởng này nọ thì chủ tịch của tập đoàn sẽ gặp gỡ những ai không cần phải nói cũng đoán được. theo đó, trương ngọc không muốn cha mẹ mình mỗi khi gặp lý đông lại có tâm lý e dè như vậy, dù sao… dù sao thì hắn cũng rất có thể trở thành con rể của hai người đây.
có điều, suy tính là một chuyện nhưng trương ngọc cũng biết việc này giấu cũng chẳng giấu được bao lâu do vậy nàng muốn quan hệ của mình và lý đông tiến thêm được một bước thiết thực nào đó rồi mới công khai với cha mẹ mình vậy mà không ngờ cha mẹ lại đột ngột lên đây tập kích thế này khiến nàng không kịp trở tay sắp xếp.
đầu dây bên kia, trần dung thấy con gái đang nói chuyện bỗng nhiên im bặt thì lên tiếng hỏi:
- này, ngọc. sao lại không nói gì nữa vậy?
dừng lại đôi chút, như nghĩ tới cái gì trần dung gấp gáp lên tiếng:
- a, hay là con có cái gì giấu diếm, không muốn cha mẹ qua xem? mà đừng nói là bây giờ con đang ở cùng thằng đông chứ?
trương ngọc nghe tới đây thì cuống quýt phủ định:
- mẹ, mẹ nghĩ đi đâu vậy? sao giờ con lại ở cùng với anh ấy được chứ. con đang ở với mai lan mà.
nói đoạn, trương ngọc vội vàng lay lay mai lan. cô nàng này thì còn mải say sưa ngủ nên chỉ ấm ấm ứ ứ lảm nhảm kêu trương ngọc đừng quấy rầy nàng rồi lăn ra ngủ tiếp.
trương ngọc dù sao cũng đã đạt được mục đích nên hờn dỗi nói vào điện thoại:
- mẹ, mẹ