Cuối tuần,
từ sáng sớm vòm trời xanh trong không một gợn mây, thứ duy nhất ngự trị ở đó chỉ có vầng mặt trời đang tỏa ra muôn vàn ánh hào quang rực rỡ. hôm nay chắc chắn sẽ là một ngày đầy nắng!
nhà máy ô tô việt nhật,
- chủ tịch, mời anh!
lý đông gật đầu với vị trưởng phòng hành chính rồi cùng dàn lãnh đạo của ô tô việt nhật bước ra khỏi cửa phòng họp đã được người này mở sẵn.
hắn vừa kết thúc một buổi họp ngắn với bùi lợi để nghe về kế hoạch hợp tác sâu rộng hơn với toyota thông qua hình thức m&a một loạt các nhà máy của hãng này trên thế giới.
theo đó, lãnh đạo và cổ đông của toyota cũng đều là những người thức thời, về cơ bản bọn họ cũng đã thông qua phương án tái cấu trúc hoạt động với việc chuyển dịch dần hoạt động độc lập sang hình thức liên danh với kỷ nguyên mới.
phương án hợp tác và cơ cấu vốn góp cụ thể vẫn còn đang trong quá trình xây dựng nhưng đường hướng chủ đạo vẫn là dựa trên mô hình của nhà máy ô tô việt nhật.
kỷ nguyên mới thực ra tham gia rất ít vào sản xuất ra các cấu phần của một chiếc xe nhưng lại nắm trong tay điểm cốt yếu để tạo ra sự khác biệt cho sản phẩm đó chính là pin năng lượng mặt trời và pin điện. kỷ nguyên mới nếu không hợp tác cùng toyota thì vẫn có thể kết hợp cùng hãng khác nhưng ở chiều ngược lại thì toyota lại không thể.
do đó mặc dù về toyota tham gia kỹ thuật phần lớn để hoàn thiện chiếc xe nhưng vẫn phải chấp nhận hình thức cùng sản xuất, chia đôi chi phí và lợi nhuận.
tình hình vụ kiện đối với các tập đoàn xe đứng sau vụ bê bối nổ pin điện thì vẫn đang trong quá trình thụ lý của tòa, tiến độ tương đối chậm.
điều này cũng đã nằm trong trù tính từ trước của lý đông. hắn vốn cũng không lạc quan có thể nhận được một phán quyết nhanh chóng của tòa án. dù sao các tập đoàn đều có sức ảnh hưởng lớn do vậy bọn họ mặc dù không thể dập tắt hoặc đảo ngược kết quả nhưng tác động để trì hõa phiên tòa vẫn là nằm trong năng lực.
có điều, lý đông cũng không quá bức thiết phải có ngay được phán quyết bởi vụ kiện càng kéo dài thì hiệu ứng tiêu cực của nó với bên bị đơn thực ra cũng càng dai dẳng.
phải hiểu những bằng chứng của kỷ nguyên mới đã quá thuyết phục và đầy đủ do vậy chắc chắn tòa sẽ không thể chối bỏ do vậy bên phải lao tâm lao lực, sứt đầu mẻ trán đối phó chắc chắn là các tập đoàn kia, và đó cũng chính là một sự trừng phạt vô cùng khó chịu rồi.
dọc theo hành lang đi tới khu văn phòng, lý đông định quay sang từ biệt bùi lợi để trở về đông gia biệt thự thì bất chợt khựng người lại.
thông qua vách kính ngăn, hắn nhìn thấy rất đông người đang trật tự ngồi ở phòng chờ dành cho khách từ bên ngoài tới để làm việc. điều đáng nói hơn cả là trong số này ngồi ở hàng ghế đầu tiên hắn nhận ra một khuôn mặt quen thuộc đã từng ám ảnh hắn mấy hôm trước.
khẽ đưa tay chạm nhẹ lên má, lý đông lẩm bẩm:
- là cô ta sao? không ngờ tới nha!
bùi lợi đang đi phía sau lý đông thấy hắn bỗng nhiên đứng lại thì ngạc nhiên hỏi:
- chủ tịch, có chuyện gì vậy?
lý đông nghe xong thì quay sang dò hỏi:
- chú lợi, bình thường khách đến nhà máy giao dịch đều đông như thế này à?
bùi lợi chưa kịp trả lời thì vị trưởng phòng hành chính đã nhanh chóng giải thích thay:
- dạ, báo cáo chủ tịch đây không phải là khách hàng mà là ứng viên đến tham gia phỏng vấn ạ.
lý đông ngạc nhiên:
- dự tuyển phỏng vấn? sao đông vậy?
vị trưởng phòng hành chính cười khổ trả lời:
- vâng, nhà máy đang có nhu cầu về nhân sự rất lớn để đáp ứng cho việc mở rộng quy mô sản xuất sắp tới. những người mà chủ tịch đang thấy chỉ là ứng viên cho phòng kinh doanh thôi ạ?
lý đông nghe xong thì gật gù ra vẻ đã hiểu. khẽ liếc mắt nhìn về phía cô gái đang ngồi bên trong giây lát, như nghĩ tới cái gì lý đông quay sang vị trưởng phòng hành chính nói:
- uhm… vậy tôi muốn tham gia trực tiếp phỏng vấn để kiểm tra xem trình độ ứng viên thế nào. dù sao kế hoạch phát triển sắp tới của tập đoàn cũng khá quan trọng nên không thể vì áp lực cần người mà qua quýt được. chị bố trí cho tôi một chân trong hội đồng tuyển dụng đi!
vị trưởng phòng hành chính nghe lý đông nói xong thì tròn mắt ngạc nhiên. mặc dù lý do lý đông đưa ra nghe có vẻ danh chính ngôn thuận nhưng cô ta vẫn thấy có chút gì đó khiên cưỡng.
lý đông là ai, bận bịu tới mức nào khỏi phải nói ai ở đây cũng biết. việc tuyển dụng nhân sự ở cấp chuyên viên nói quan trọng thì đúng là quan trọng nhưng cũng không tới mức khiến chủ tịch phải đích thân phỏng vấn mới đúng. vì lẽ gì chủ tịch lại muốn can dự vào chuyện này? chẳng nhẽ là… lý đông muốn đánh giá trình độ của hội đồng tuyển dụng hoặc là có nghi ngờ gì đó về việc lợi dụng chức vụ để tham ô hoặc tuyển dụng người thân?
hàng loạt những ý nghĩ và phán đoán diễn ra trong đầu của vị trưởng phòng hành chính có điều tất nhiên là nàng ta cũng sẽ không có được câu trả lời chắc chắn. chủ tịch đã trực tiếp yêu cầu thì đương nhiên phải thực hiện theo đó nàng lên tiếng xác nhận lại:
- chủ tịch muốn tham gia ngay cuộc phỏng vấn hôm nay hay là hôm khác ạ?
lý đông giả bộ cân nhắc giây lát rồi trả lời:
- nhân tiện hôm nay tôi ở đây thì tiến hành luôn đi!
- vâng, vậy mời chủ tịch theo tôi ạ! phòng phỏng vấn ở bên kia!
- được!
lý đông nói xong thì quay sang nói với bùi lợi:
- chú cứ trở về giải quyết công việc điều hành nhà máy, tôi qua bên này một lát. xong chuyện sẽ trở về nhà luôn nên chú cũng không cần phải bận bịu thêm!
bùi lợi thì vốn đã quá quen với cách làm và những ý tưởng kỳ lạ của lý đông nên cũng không thắc mắc nhiều hơn về hành động này của hắn. theo đó ông ta mỉm cười trả lời:
- được rồi, chủ tịch! hi vọng chủ tịch không quá khắt khe nếu không tôi không tìm đâu ra được người làm việc, tới lúc đó tiến độ sản xuất kinh doanh chậm không phải là do tôi đâu đấy.
- ha ha… chú yên tâm! xem qua một chút thôi! không có gì đâu!
bùi lợi gật đầu:
- chủ tịch nói vậy thì yên tâm rồi! tôi về phòng đây! chào chủ tịch!
- uhm, chào chú!
tạm biệt bùi lợi, lý đông quay sang vị trưởng phòng hành chính:
- chúng ta đi thôi!
- vâng, mời chủ tịch!
********************
phòng phỏng vấn,
hội đồng tuyển dụng hôm nay trải qua một buổi phỏng vấn đáng nhớ. nói ra thì có chút ngược đời nhưng lúc này những thành viên trong hội đồng đều cảm thấy căng thẳng hơn cả những ứng viên trước mặt.
nguyên nhân của việc này hiển nhiên là tới từ sự tham gia bất ngờ của vị chủ tịch trẻ tuổi.
cũng giống như vị trưởng phòng hành chính trước đó, lý đông có mặt đã khiến bọn họ có suy nghĩ hắn muốn kiểm tra lại trình độ đội ngũ tuyển dụng cũng như tính tuân thủ quy trình tuyển dụng bởi từ lúc vào đây tới giờ lý đông chỉ ngồi một bên lắng nghe mà không hề đặt ra một câu hỏi nào với thí sinh ứng tuyển.
theo đó những vị giám khảo vốn có quyền phán xét lớn nhất ở trong căn phòng này bỗng chốc lại có cảm giác như mình trở thành một thí sinh chịu sự giám sát và đánh giá của lý đông do vậy ai cũng vô cùng nghiêm túc thận trọng, cố thể hiện ra hết được năng lực của mình trong việc đưa ra câu hỏi cho ứng viên để tìm ra được người phù hợp cho nhà máy. dù sao, sai sót trong mắt ai thì được chứ để chủ tịch đích thân thấy được thiếu sót của mình trong công việc thì thật tai hại rồi.
lúc này, sau khi nghe xong câu trả lời cuối cùng của nam thí sinh trước mặt, vị phó giám đốc phụ trách kinh doanh bùi thế hải đồng thời là chủ tịch hội đồng tuyển dụng mới lên tiếng:
- được rồi, bạn có thể ra ngoài. sau buổi phỏng vấn, kết quả sẽ sớm được chúng tôi thông báo tới bạn! cảm ơn bạn đã quan tâm và dành thời gian tới đây hôm nay.
người thí sinh vừa rồi biết mình trả lời không được tốt các tình huống và câu hỏi nên cười khổ chào các thành viên giám khảo rồi ủ ra đi ra cửa. người trợ lý hội đồng theo đó cũng đi theo anh ta ra ngoài để gọi người tiếp theo vào phỏng vấn.
sau ít phút, cánh cửa phòng lại được mở ra.
lần này đi vào là một cô gái cao ráo và rất xinh đẹp, sự xuất hiện của nàng dường như khiến căn phòng trở nên tươi trẻ hơn rất nhiều.
cô gái tự tin đi tới trước bàn hội đồng phỏng mỉm cười lộ ra cặp má lúm đồng tiền rồi nhìn qua một lượt các thành viên lên tiếng:
- em chào các…
cô gái chưa kịp nói hết câu thì bất chợt khựng lại. nàng tròn mắt hướng về vị trí ngoài cùng của hội đồng tuyển dụng, nơi có một thanh niên đang dựa lưng vào ghế nhìn nàng khẽ nhếch mép cười.
“là cậu ta? sao cậu ta lại ngồi ở đây? chẳng nhẽ cậu ta cũng tới ứng tuyển?”
“không đúng, nếu tới ứng tuyển sao lại có thể ngồi ở vị trí đó?”
“chẳng lẽ cậu ta theo ai trong hội đồng tuyền dụng vào trong này? “
“ừ, có thể đi”
“...”
những câu hỏi, câu trả lời và câu phản biện liên tục chớp lóe trong đầu cô gái.
vị chủ tịch hội đồng bùi thế hải nhìn thấy thái độ của thí sinh bỗng nhiên trở nên khác lạ thì lên tiếng:
- chào em, em sao vậy?
cô gái bị lời này đánh động thì tỉnh lại vội vàng trả lời:
- vâng, em chào các anh các chị ạ!
bùi thế hải gật đầu:
- uhm! mời em ngồi xuống để chúng ta bắt đầu buổi phỏng vấn!
- vâng!
cô gái kéo ghế rồi ngồi xuống. nhưng khác với lúc trước đó vài phút, trong lòng nàng sự tự tin trước đây bỗng chốc bị giảm bớt đi phần nào mà bị xen kẽ bằng chút bối rối.
nhân duyên thật kỳ lạ, nàng quả thật không nghĩ được rằng lại có thể gặp người thanh niên kia trong tình huống như thế này. không cần phải quan sát nàng cũng biết hắn hẳn là đang nhìn chằm chằm vào mình.
gò má hơi khẽ đỏ lên, cô gái cố làm ra vẻ không nhận ra người thanh niên sau đó ngẩng đầu nhìn các thành viên trong hội đồng tuyển dụng chờ đợi.
vị trưởng phòng nhân sự như thường lệ là người đầu tiên đặt ra câu hỏi với ứng viên:
- uhm, em hãy giới thiệu đôi chút về bản thân đi!
cô gái vốn đã có chuẩn bị từ trước nên khẽ hít sâu một hơi để ổn định lại tâm tình rồi mỉm cười nhìn ban giám khảo trả lời:
- dạ, những thông tin chi tiết hơn về bản thân em cũng đã nêu chi tiết trong cv vậy nên em xin được tóm tắt lại một số điểm chính ạ. em tên là nguyễn thùy linh, 22 tuổi. về học vấn, em tốt nghiệp loại ưu khoa quản trị kinh doanh trường đại học kinh tế quốc gia đồng thời có thể sử dụng lưu loát hai ngoại ngữ là anh và nhật. về tính cách em là một người sôi nổi, hướng ngoại và cầu tiến. uhm… sở thích của em chính là kinh doanh, âm nhạc và du lịch. ngoài kết quả học tập tại trường, cho tới nay em cũng có kinh nghiệm làm part time cho một số cửa hàng thời trang cũng như tham gia vào nhiều hoạt động đoàn thể của trường.
vị chủ tịch hội đồng nghe xong thì dùng tiếng anh để trao đổi:
- anh muốn biết lý do gì em lựa chọn ứng tuyển vào vị trí này?
hai bàn tay đặt trên bàn của thùy linh đan nhẹ vào nhau rồi lưu loát trả lời bằng ngoại ngữ:
- dạ, lý do cũng rất đơn giản thôi ạ. em nhận thấy vị trí này phù hợp với ngành học mà em được đào tạo đồng, thời em cũng được biết ô tô việt nhật là một môi trường lý tưởng để mọi nhân viên có thể phát triển cũng như hoàn thiện bản thân mình về kiến thức, kinh nghiệm cũng như các kỹ năng khác. em rất thích khẩu hiệu “chỉ xem năng lực, không nhìn quan hệ” mà lãnh đạo công ty đưa ra. với một nơi coi trọng sự công bằng như vậy rõ ràng sẽ đều là nguyện vọng làm việc của rất nhiều người trong đó có em!
câu trả lời của thùy linh khá tiêu chuẩn, không có nhiều đột biến có điều với một sinh viên mới ra trường như vậy cũng là đầy đủ.
trưởng bộ phận kinh doanh khu vực châu âu peter hoàng nghe xong phần trình bày của nàng thì tiếp tục đặt ra vấn đề:
- em hãy cho chúng tôi biết ba lý do mà em nghĩ là quan trọng nhất để chúng tôi lựa chọn em cho vị trí này.
thùy linh đưa tay lên cằm khẽ suy tư giây lát rồi lên tiếng:
- thưa hội đồng tuyển dụng, để trả lời cho câu hỏi này em xin được nêu ra ba điểm sau. thứ nhất em đã được đào tạo chính quy về kinh doanh nên em là người có chuyên môn trong lĩnh vực này. thứ hai em có đam mê và có tinh thần trách nhiệm cao với công việc do vậy sẽ luôn theo đuổi mục tiêu tới cùng. thứ ba em là người nhanh nhẹn, linh hoạt, dám nghĩ, dám làm. em nghĩ rằng với những tố chất như vậy em sẽ phù hợp với vị trí mà quý công ty đang tuyển dụng.
thùy linh trả lời xong thì chăm chú quan sát phản ứng của mấy vị giám khảo. thực ra thì với phần trả lời vừa rồi, nàng chủ yếu muốn bày tỏ sự tự tin cho bọn họ thấy là chính thôi.
biết làm sao được, thùy linh đúng là có làm part time nhưng chủ yếu là làm nhân viên bán hàng tại quầy cho mấy shop thời trang, chẳng nhẽ lại nêu một ngày bán được bao nhiêu bộ quần áo cho hội đồng tuyển dụng, cái này thực ra theo nàng cũng không có cái gì gọi là xuất sắc cả. do vậy thùy linh cũng chỉ có thể cố gắng cho hội đồng thấy được tiềm năng của mình nhiều hơn là kết quả đã đạt được mà thôi.
peter hoàng trầm ngâm giây