An viên biệt thự,
lý đông nhẹ nhàng đi quanh phòng tìm vài xếp giấy trắng sau đó cẩn thận cho vào bọc gói ghém lại, thấy cơ bản đã không khác so với lúc trước, lý đông mới cẩn thật đặt lại bọc giấy và hộp ngọc vào két sắt. hắn cũng không hi vọng rằng cái này có thể lừa được lê trùng nhưng chí ít có thể trì hoãn được một chút thời gian. lý đông cũng không sợ người này phát hiện ra sớm, chẳng nhẽ hắn dám đi nói với vị kia về những thứ này? nếu vậy hắn chết còn nhanh hơn đi! tay cầm toàn bộ tài liệu gốc, lý đông di chuyển về phía cửa sổ, mau chóng theo lối cũ trở về.
nửa giờ sau, khi đã an toàn ngồi trong một khách sạn cách xa khu biệt thự, lý đông lật xem lại tài liệu thu được, gọi là tài liệu nhưng thực chất chỉ là một cuốn nhật ký. khi đọc được quyển sách này, lý đông thật không ngờ vị vụ trưởng lê trùng này lại có thói quen chết người là ghi chép lại những phi vụ hối lộ cấp trên kể từ ngày hắn còn là một vị trưởng phòng cấp sở, lý đông cau mày nhìn danh mục quà tặng, không thiếu một chủng loại nào từ nhà, cửa, đất đai, vàng bạc, ngoại tệ, cho tới người mẫu, ca sĩ nổi tiếng đều có thể trở thành vật phẩm…, mỗi một trang lê trùng ghi chép rất tỷ mỷ thông tin người nhận bao gồm tên tuổi, quê quán, chức vụ thậm chí còn ghi chú cả những phi vụ đen của những người này mà hắn biết hoặc cùng tham gia. trong số đó, điều làm lý đông kinh hỉ nhất là những dòng thông tin dày đặc về vị tần bộ trưởng, chính là người đứng sau chống lưng cho công ty đầu tư tân đại lợi. hắn thấy trong đó cả những vụ rửa tiền, o ép doanh nghiệp trong nước, các tài sản ngầm ở nước ngoài, bồ nhí, các phi vụ cấu kết với thương nhân ngoại quốc… xem ra lê trùng đóng một vai trò rất then chốt trong đường dây của vị tần bộ trưởng này.
lý đông cẩn thận tính toán nên làm thế nào để khai thác quyển sách này một cách hiệu quả nhất. hắn hiện có trên tay chỉ là một quyển nhật ký, trên đó chỉ là các thông tin chỉ điểm, không hoàn toàn là một bằng chứng tội phạm do đó không đủ sức mạnh để tố cáo đối phương, hơn nữa lý đông người đơn lực bạc, đối phương lại ở thế lớn, nếu hắn dám trực tiếp cầm hồ sơ này lên cơ quan điều tra hoặc truyền thông, không biết liệu có đơn vị nào sẽ đơn giản dám tiếp nhận các tài liệu này của hắn, xử lý không khéo còn bị áp vào tội danh bôi nhọ lãnh đạo, bắt tống vào tù cũng nên. lý đông cũng không có ngu xuẩn tung tài liệu này lên mạng, một khi thông tin này bị rò rỉ ,chờ đợi hắn sẽ là những chiêu phản đòn ồ ạt hòng bịt miệng và tiêu hủy chứng cứ, phải biết năng lực của những người đạt đến cấp độ này không phải là người thường có thể ước lượng được.
cuốn sổ này trong tay lý đông thật không phát huy ra được mấy phần tác dụng, nhưng lý đông biết mình vẫn còn có những đồng minh rất lợi hại. đơn giản là trên đời này, người muốn đánh đổ vị tần bộ trưởng nhất, có lợi ích sát sườn với việc này nhất không phải là lý đông mà đó chính là những đối thủ chính trị một mất một còn của hắn. đưa những tài liệu này vào tay những người đó, bọn họ sẽ có năng lực biến nó thành một quả bom giết người thực sự, chỉ cần họ dùng những mối quan hệ và lực lượng của mình lần theo manh mối ghi trong quyển nhật ký này, đào ra nguyên tội và bằng chứng của vị tần bộ trưởng, dù chỉ là một phần nhỏ trong số đó thì cũng đủ kết liễu số phận và sự nghiệp chính trị của ông ta rồi.
nghĩ đến đây, lý đông cười gằn dữ tợn: “đúng, việc của mình cần làm bây giờ là xua hổ nuốt sói, tá đao sát nhân hừ hừ... tân đại lợi để xem sau vụ này các ngươi còn dựa vào cái gì để hiếp đáp người khác được nữa”
đứng dậy lần tìm điện thoại, sau đó lý đông bấm số gọi cho mạnh thành. bây giờ đã là nửa đêm nhưng khi tiếng chuông vừa reo lên một nhịp đã thấy mạnh thành bắt máy, nghe giọng không hề có một chút nào buồn ngủ, có vẻ mấy ngày nay hắn cũng suy nghĩ nhiều.
- đông, chú nghe!
- chú thành, chưa nghỉ ngơi à?
- ừ, chú còn một số việc phải xử lý. nửa đêm cháu gọi chú có chuyện gì?
- cháu cần chú điều tra một thông tin, nghe nói vị tần bộ trưởng này đang có cơ hội đi lên một bước nữa, chú nhờ người tìm hiểu xem việc này là như thế nào? đối thủ chính trị của ông ta là những ai?
đầu dây bên kia mạnh thành giật mình hỏi lại:
- đông, cháu định làm gì? chúng ta không thể đụng tới những người này được đâu.
- hừ, chúng ta không đụng bọn chúng thì bọn chúng để chúng ta yên sao? chú không cần sợ, ván cờ này chơi thế nào cũng không phải một mình chúng quyết định, kết quả thế nào không thể kết luận ngay được đâu.
- nhưng cháu định làm thế nào?
- điều này cần giữ bí mật, cháu chưa thể nói cho chú biết được.
- đông, chú hi vọng cháu không vì tức giận mà làm điều nóng vội, nếu thật sự cần thiết tạm thời chúng ta sẽ nhượng bộ theo yêu cầu của bọn chúng, cũng chỉ là vấn đề tiền bạc mà thôi, coi như bị chó cắn rơi một miếng thịt, với năng lực của chúng ta còn có thể kiếm lại mà.
- chú thành, mọi chuyện không đơn giản như thế! những kẻ này đều là lòng tham không đáy, nếu được một chúng sẽ lấn tới mười, con sói luôn tìm cách thò thêm một chân nữa vào ngôi nhà của bầy dê. nếu chú nhân nhượng, chúng ta sẽ chẳng còn gì cả, tiền bạc không phải cái mất lớn nhất mà chính là niềm tin và ý chí của chúng ta, đó sẽ là sự khuất phục và ủy khuất, nếu là như vậy thì đừng nói làm lớn, làm mạnh cái gì nữa cả, đến nơi nào cũng gặp cảnh này, tốt nhất đóng cửa về nhà thả gà cho khỏe. cháu sẽ không để việc này xảy ra đâu!
mạnh thành suy nghĩ một chút rồi gật đầu nói:
- ừ, cháu nói cũng phải, nếu cháu đã có cách, vậy để chú tìm hiểu lại thông tin cháu yêu cầu?
- việc này khẩn cấp, chú phải có thông tin sớm!
- được, chú sẽ cố gắng. bọn chúng cũng có vẻ cũng sắp hết kiên nhẫn rồi, mấy hôm nay cũng bắt đầu gây khó dễ cho chúng ta, liên tục cử đội quản lý thị trường và