Ngày 30 tháng 12 năm 2004
chỉ còn một ngày tới là đến tết dương lịch. hôm nay, lý đông phải ra ngoài một chuyến, hắn đã quyết định một chuyện cần làm.
từ sáng sớm, sau khi tập công, tắm rửa và ăn bữa sáng phong phú do tô lâm chuẩn bị, lý đông thay một bộ đồ thể thao rồi lên xe máy chậm rãi đi ra ngoài biệt thự.
khi vừa vượt qua cánh cổng, bằng trực giác nhạy bén của mình, lý đông ngay lập tức đã cảm thấy có những ánh mắt như có như không đang theo dõi hắn. điều này ngược lại lại không làm lý đông khó chịu, thậm chí là còn trong mong đợi của hắn.
thời gian vừa qua, dưới sự giúp đỡ của lý đông, trịnh hoành đã ổn định và nâng cao được vị thế chính trị của mình. lý đông biết điều này chắc chắn sẽ gây sức ép lớn lên phùng bân. việc lý đông đứng sau trịnh hoành, lý đông đương nhiên không tin là phùng bân lại không đoán ra được. mặt khác, kỷ nguyên mới gần đây thẳng thừng từ chối cung cấp công nghệ cho bọn hắn sẽ khiến phùng bân càng thêm phẫn nộ và quyết tâm triệt hạ tập đoàn. mà với tình hình hiện tại, phương án đơn giản và nhanh gọn nhất để làm điều này chính là nằm ở trên người lý đông. chỉ cần xử lý được hắn thì mọi việc sẽ đơn giản đi rất nhiều.
lý đông theo dõi gần đây, hành động của đối phương ngày càng quyết liệt thậm chí có phần manh động. phía xa bờ, mấy chiếc cano thường xuyên thay nhau giám sát gần như 24/24h, đặc biệt có lần bảo an còn phát hiện và kịp thời đuổi chạy mấy tên người nhái trong đêm định đột nhập vào bên trong. qua sự kiện này, lý đông biết có lẽ bọn chúng hẳn đang rất sốt ruột rồi.
mặc cho những động thái ngày càng táo tợn của đối phương, suốt một tuần lý đông ở nhà nghỉ ngơi không hề ra khỏi biệt thự. điều hắn muốn chính là “dĩ dật đãi lao”, lấy nhàn nhã ứng đối với mệt nhọc, hắn muốn làm cho bọn chúng thật sự sốt ruột và không thể chờ đợi thêm. theo đó, ý đồ của lý đông là sẽ phải để đối phương làm ra những hành động liều lĩnh ngay tại thời điểm lý đông cho chúng một cơ hội giả, từ đó thâm nhập và tìm ra từng mắt xích trong đường dây của chúng. cảm thấy thời cơ đã chín muồi, lý đông muốn chính thức vận dụng kế hoạch dẫn xà xuất động này.
thong thả đi đến một khu mua sắm đông đúc, lý đông mua một vài bộ quần áo, sau đó lại qua shop phụ kiện thời trang, sắm một vài món đồ như dây lưng, giầy bệt…nhìn điệu bộ của hắn không khác một nam thanh niên bình thường đi mua đồ mặc chơi tết.
chọn chọn lựa lựa tới hơn một giờ đồng hồ, lý đông mới kết thúc hoạt động mua sắm. hắn lấy xe rồi ra về.
trên đường, như để tạo ra một cơ hội hợp lý, lý đông cố ý rẽ vào một con phố khá là vắng vẻ. quả nhiên, đúng như hắn sắp đặt, vừa đi vào được vài phút bất chợt hai chiếc ô tô một trước một sau bỗng lao tới ép hắn vào lề đường. lý đông vội vàng phanh gấp xe lại.
từ trong xe nhanh chóng đi ra bốn người bịt mặt vây lý đông vào giữa. một tên áp sát về phía sau lưng lý đông dùng một vật lành lạnh dí vào người hắn rồi nói:
- đừng chống cự! muốn sống thì theo chúng tao.
lý đông tỏ vẻ bất ngờ nhưng vẫn giữ giọng bình tĩnh hỏi lại:
- các anh là ai? các anh muốn gì ở tôi?
- hừ, lát nữa mày sẽ biết. bây giờ thì chỉ cần im lặng và đi theo bọn tao. lên xe!
tháy thái độ hung hăng của tên cầm súng, lý đông cũng không nói gì thêm, bỏ lại xe máy rồi theo bọn họ vào trong một chiếc santafe màu đen. sau khi còng tay lý đông và dùng một túi vải trùm lên đầu hắn, tên cầm súng ra lệnh cho đồng bọn:
- đi!
hai chiếc xe lăn bánh, dùng tốc độ rất nhanh lao đi. trong xe bọn bắt cóc cũng không chuyện trò gì, không khí khá là tịch mịch. xe di chuyển một chặng đường khá dài. cho đến gần bốn tiếng đồng hồ, nó mới chầm chậm dừng lại. lý đông biết bọn chúng là đưa hắn về lại đông thành.
lý đông bị hai tên áp tải xuống sau đó dẫn hắn đi vào một căn phòng tối như mực. nghe rõ tiếng cửa bị khóa lại, lý đông cũng chỉ còn biết lẳng lặng ngồi ở đây chờ đợi.
khoảng nửa tiếng đồng hồ sau, cánh cửa căn phòng lại bật mở. lý đông bị hai tên xốc đứng dậy, đưa tới một căn phòng khác. tới đây, sau khi được đặt ngồi vào ghế, lý đông được tháo khăn trùm đầu ra. lúc này, hắn mới phát hiện ra mình đang ở trong một căn phòng ốp đá granit, diện tích cũng không lớn, chỉ khoảng 30m2 được chiếu sáng bởi thứ ánh sáng yêu ớt của một bóng đèn điện tròn. xuất hiện ngay trước mặt lý đông bây giờ là một người bịt mặt ngồi ở chính giữa phòng, lưng tựa vào thành ghế, trên tay lại đang không ngừng dùng một con dao găm sắc bén chậm rãi khắc gọt một miếng gỗ thành hình nộm một con sói.
đoán tên này có lẽ là chỉ huy ở đây, lý đông nhìn hắn rồi hỏi:
- bây giờ các anh có thể nói tại sao bắt tôi rồi chứ?
tên chỉ huy vẫn không nói gì, chỉ chăm chú vào tác phẩm của hắn. khi khắc xong nét cuối cùng, hắn đưa sói gỗ lên miệng thổi bay mạt gỗ còn dính trên thân sau đó nhìn lý đông nói:
- mày thật không biết lý do sao?
- tôi không hiểu anh muốn ám chỉ cái gì.
- hừ… không cần giả vờ ngu. tao nghĩ mày biết thứ chúng tao muốn. bây giờ mày có hai lựa chọn, một là hợp tác giao ra công nghệ pin, hai là chết. vậy thôi!
lý đông nheo mắt nhìn hắn:
- nếu tôi không chọn cái nào đây?
- không chọn? ha ha… mày đùa tao à? nếu mày không lựa chọn thì tao sẽ giúp mày lựa chọn. mày cũng nhìn thấy rồi đấy, tao rất là thích điêu khắc… con dao này… chậc chậc… xem nào, nói cho mày biết, nó không chỉ biết khắc trên gỗ mà còn có thể khắc trên da thịt người nữa đấy. để tao nghĩ nên cho mày biến thành hình thù gì được nhỉ? đã lâu không trải qua cảm giác thú vị này, tao cũng thấy nhớ nhớ rồi! ha ha
nhìn tên chỉ huy khát máu cười lên man rợ, lý đông cũng có chút lạnh người. hắn không nghĩ lại gặp thêm một tên