Đêm 31 tháng 12 năm 2004, doanh trại chỉ huy tác chiến quân khu 3
đèn cốp chiếc xe việt dã bật sáng, tiếng động cơ trầm đục vang lên. một vài bóng người từ tòa nhà bên cạnh lập tức chui vào bên trong xe, bộ dáng có vẻ vội vã. dường như đã đợi được các vị khách cần thiết, sau một tiếng rền vang, chiếc xe chầm chậm di chuyển về phía cửa sau đó thoát ly trạm gác tiền phương.
chạy trên tỉnh lộ khoảng hơn bốn km, chiếc xe bất ngờ quay đầu rẽ vào một đường mòn nhỏ hẹp. đèn pha được bật lên sáng rực, chiếu sáng cả cung đường được bao phủ trong màn sương đêm dày đặc phía trước. không gian khá vắng lặng, chỉ có tiếng động cơ cùng tiếng ràn rạt của lốp xe lăn trên mặt đường trải đầy đá vụn.
bên trong xe lúc này, một người ngồi hàng ghế sau bỗng lên tiếng hỏi người đàn ông đang ngồi ghế lái phụ:
- anh đinh lực, còn bao lâu nữa là tới?
đinh lực dùng chất giọng lành lạnh của hắn trả lời:
- các vị, vượt qua cánh rừng này là sẽ tới vùng biên, hai người chỉ cần đi bộ qua một lối mòn là có thể trở về nước! phía bên kia đã có người chờ sẵn tiếp ứng!
- uhm… vậy nhờ anh sắp xếp!
đinh lực không nói gì, nhắm mắt đốt nốt điếu thuốc còn đang cháy dở. chiếc xe việt dã vẫn tiếp tục như một con thú đêm lầm lũi tiến về phía trước. khi khoảng cách tới cửa rừng chỉ còn vài kilomet thì đột ngột xuất hiện một thân cây đổ ngang chắn giữa đường mòn. vì sương mù khá nhiều nên gần tới nơi tài xế mới phát hiện ra và lập tức phanh gấp lại. đoàn người ngồi trên xe đổ nhào về phía trước.
- anh đinh lực, có chuyện gì vậy?
giọng nói phía sau có chút hốt hoảng hỏi với lên.
đinh lực chống tay dựng thẳng người dậy rồi chưởi thề:
- mẹ kiếp, sao lại có cái cây ở chỗ này được.
sau chút bất ngờ, đinh lực chợt nhíu mày. bằng kinh nghiệm của mình, hắn phát hiện ra có điểm bất thường. theo đinh lực thấy, ven đường là cỏ bụi, không có cây lớn mọc thì lấy đâu ra cây đổ, đây rõ ràng là có người cố ý sắp xếp.
giơ tay lên ra hiệu cho hai vị khách im lặng. đinh lực lục lọi trong cốp đồ trước mặt, rút ra một khẩu súng rồi cùng tài xế mở cửa, hai người cẩn trọng đi ra ngoài xem xét tình hình.
tuy nhiên quan sát một lúc, xung quanh ngoài tiếng côn trùng cũng không có xuất hiện tình huống gì đặc biệt. đinh lực dắt súng vào hông định cùng với tài xế nhấc cái cây ra khỏi đường. đúng vào lúc này, đèn pin xung quanh bất ngờ bật lên khiến vị trí của đinh lực và chiếc xe sáng rõ như ban ngày, cùng với đó là hàng loạt tiếng đạn ak lên nòng:
- đứng im, các anh đã bị bao vây!
nhìn thấy tình cảnh này, đinh lực đã biết là không ổn rồi nhưng là kẻ dày dạn, hắn không bị tình huống trước mắt dọa sợ. đinh lực nhanh tay rút súng bên hông ra lớn giọng nói:
- xin hỏi ai là chỉ huy ở đây?
không gian trầm mặc giây lát rồi một người đàn ông trung niên mặc quân phục, vai đeo lon trung tá bước ra khỏi đám cỏ bụi tiến tới trước mặt đinh lực. phía sau người này có hai chiến sĩ cầm ak đi theo lăm lăm chĩa mũi súng về hướng đinh lực. tới nơi vị trung tá này nói:
- tôi là chỉ huy ở đây? đề nghị anh bỏ súng xuống và hợp tác với chúng tôi!
thấy mình đang lâm vào thế khó, đinh lực nghe theo vứt súng xuống nền đường rồi nhìn vị chỉ huy nhếch miệng hỏi:
- các anh sao lại bao vây chúng tôi?
- anh đinh lực, chúng tôi là lực lượng an ninh thuộc tổng cục phản gián bộ công an. chúng tôi nghi ngờ các anh có liên quan đến một phi vụ đánh cắp bí mật công nghệ quốc gia. mời các anh theo chúng tôi về phục vụ công tác điều tra.
- cái gì? các anh có nhầm không? tôi sao lại có thể liên quan tới chuyện này?
- chúng tôi có nguồn tin tình báo tin cậy về việc này. anh đừng chống cự vô ích. mời các anh theo tôi!
nói tới đây, người chỉ huy giơ tay lên ra hiệu cho đồng đội xung quanh bắt đầu áp sát về phía đối tượng.
đinh lực không làm ra phản ứng gì lớn, đứng im một chỗ chờ hai người lính phía sau tới áp giải hắn. khi một người lính tiến về phía sau đinh lực định khóa hắn lại thì bất ngờ lúc này đinh lực hành động. bằng một đông tác vô cùng thuần thục, đinh lực đã chuyển người kẹp chặt cổ người lính, một cánh tay như chớp giật đưa ngang dưới đùi rút ra dao găm rồi kề ngay vào cổ người này, súng ak rơi xuống đất. đinh lực nhanh chóng kéo người chiến sĩ lùi về chiếc xe ô tô phía sau. tất cả chuỗi thao tác này chỉ diễn ra trong tích tắc.
sau khi đã có điểm tựa mặt hậu, đinh lực hét lên:
- bọn mày đứng im nếu không tao sẽ giết thằng này.
xảy ra tình huống bất ngờ, người chỉ huy vội đưa tay ngăn đồng đội lại, sau đó nhìn đinh lực trấn an:
- anh bình tĩnh, không nên làm hành động gì quá mức.
- ha ha… mày còn chắn phía trước xe tao mà lải nhải thì tao không chắc có chuyện gì xảy ra đâu. tránh ra!
nói tới đây, đinh lực nhấn mạnh lưỡi dao sắc lẹm vào cổ người chiến sĩ, dưới ánh đèn đã thấy có máu tươi chảy ra.
vị chỉ huy đắn đo giây lát rồi ra hiệu cho đồng đội dạt ra hai bên đường nhường ra một lối đi trống. thấy đường đã mở, đinh lực hất đầu về phía tên tài xế ra hiệu cho hắn trở lại buồng lái, về phần mình, đinh lực mở cửa sau, ép người chiến sĩ lên xe cùng hắn.
sau giây lát, chiếc xe lại gầm vang lao nhanh về phía trước.
xe vừa chạy, vị chỉ huy ngay lập tức nâng bộ đàm gọi tiếp viện:
- thông báo, đối tượng đang uy hiếp con tin và tẩu thoát. hiện tại bọn chúng đang tiếp tục chạy về phía biên giới, đề nghị trạm tiếp theo có phương án giải cứu và hỗ trợ…
lúc này, trên đường rừng, sau khi lọt khỏi mai phục của công an, đinh lực một tay kề dao uy hiếp con tin, một tay cầm di động muốn gọi thông báo tình huống khẩn cấp cho mã lôi. có điều trong rừng sâu núi thẳm này, sóng viễn thông của các nhà mạng không thể phủ đến. đinh lực gọi vài cuộc không được khiến hắn vô cùng nổi giận, đành quăng máy vào một góc chờ đến nơi co sóng thì tiếp tục gọi lại.
chiếc xe việt dã đào tẩu được khoảng hơn một km thì đinh lực ra lệnh cho tài xế dừng lại. hắn ép người lính xuống xe sau đó lại cho tài xế một mình chạy tiếp nhằm đánh lạc hướng truy đuổi. bản thân đinh lực lấy dây thừng sau xe trói chặt tay người lính lại sau đó kéo anh ta và hai người còn lại chạy bộ vào rừng. đi được khoảng gần một cây số nữa thì bọn họ dừng lại. đinh lực đưa tay chỉ về phía trước nói với hai vị khách:
- hai người vượt qua con suối nhỏ phía trước là sang tới lãnh thổ của phía bên kia. do có tình huống phát sinh, chúng ta sẽ không theo lối cũ. tôi chỉ có thể đưa tới đây, tiếp theo các anh tự lo liệu!
- được!
hai vị khách biết việc này không thể làm khác, nhìn nhau rồi lao xuống dòng nước chạy đi, vội vàng tới mức thậm chí còn không kịp cởi giầy. đợi hai người đã sang kia bờ, lúc này đinh lực mới rút dao găm quay sang phía người lính:
- hừ… chúng mày lại có thể bám theo tụi tao đến đây. quả thật khiến tao quá bất ngờ đấy!
người lính ngẩng đầu nhìn đinh lực, nói:
- danh tính của anh chúng tôi đã biết. khu vực này đã bị an ninh vây chặt, anh không thoát được đâu. tốt nhất là buông dao ra đầu thú. như vậy có khi còn được chút khoan hồng!
- ha ha… đầu hàng! thật là lời nói của kẻ ngây thơ. tao cũng không phải thằng ngu.
nói đoạn, đinh lực tiến lại phía người lính. thấy hắn ta tiến về phía mình, người lính có chút bất an vội gằn lên:
- anh định làm gì tôi?
- hừ! còn làm gì?