Dịch: Diêu Nhiên
✢✤✣
Hứa Diễn Đường thoát khỏi hồi ức buổi chiều mùa hè từ bốn năm trước ấy.
Cô nhìn cổ tay mình bị anh nắm giữ, ngón tay anh thon dài, đầu ngón tay tiếp xúc với làn da nơi cổ tay cô ấm áp và mang theo sự ẩm ướt của ngày hè.
Cô ngước mắt lên nhìn anh và hỏi: “Ăn thịt gì? Mình sao?”
Cô nhìn thấy trong đôi mắt vốn bình tĩnh trấn định của anh xuất hiện sự hoảng loạn.
Điền Quý Hành nhớ rõ mình đã từng nói điều này, cũng nhớ nụ hôn trộm khiến người ta khó có thể mở lời ấy.
Đây đều là những bí mật sâu kín nhất mà anh đã giấu trong suốt mười tám năm qua.
Anh buông tay ra, làn gió nhẹ nhàng lướt qua, thổi đến mức làm nơi ban đầu vốn dĩ ấm áp trở nên mát lạnh.
Hứa Diễn Đường khẽ nhúc nhích ngón tay mình.
Điền Quý Hành nhìn cô, bốn mắt nhìn nhau.
Hứa Diễn Đường nhìn thấy sự dao động và bất an dưới đáy mắt anh, cô đang nghĩ rằng thì ra bí mật này sẽ khiến anh kinh hoảng đến vậy sao?
“Cậu biết rồi?” Điền Quý Hành hỏi cô.
“Mình không ngủ.” Hứa Diễn Đường vén phần tóc xõa bên mặt ra sau tai.
Nói đến chuyện này, vị trí trong cuộc trò chuyện của cô và anh dường như đã tráo đổi.
Bây giờ đến phiên Điền Quý Hành hết sức lo sợ, nhưng trong lòng cô cũng không hề có chút mùi vị sung sướng gì, ngược lại giống như tụ lại thành một đám sương mù vừa dày vừa nặng, khiến cô thấy có hơi khó thở.
“Xin lỗi.” Sau khi Điền Quý Hành phát hiện cô biết hết tất cả, trái lại càng thêm thẳng thắn hơn.
Anh thẳng thắn nói xin lỗi, thẳng thắn thừa nhận sai lầm mà mình đã làm và thẳng thắn để cô biết rằng anh đã hôn lén cô một cái.
“Không sao, lúc đó còn nhỏ…”
“Không phải vậy.” Điền Quý Hành ngắt lời cô.
“Mặc dù lúc đó không lớn lắm cũng không đủ chín chắn.
Nhưng mình biết hôn môi có nghĩa là gì, suy nghĩ của mình tới bây giờ cũng vẫn chưa từng thay đổi.” Anh nghiêm túc nhìn cô, nói chuyện với cô một cách gần như thành khẩn.
Nhưng mình biết, hôn môi có nghĩa là gì.
Đến bây giờ cũng vẫn chưa từng thay đổi.
Hứa Diễn Đường lại lần nữa muốn giấu câu trả lời vào tận sâu nơi đáy lòng, nhưng Điền Quý Hành lại lập lức công bố đáp án ra ngoài còn đưa nó tới trước mặt Hứa Diễn Đường và ép cô phải nhìn cho thật rõ ràng và kỹ càng.
“Mình đã bắt đầu thích cậu, từ thời tiểu học rồi.”
Điền Quý Hành vẫn luôn cảm thấy điều đó thật kỳ quặc, tất cả các bạn học thời tiểu học đều biết anh thích cô nhưng cô thì không.
Cô không thèm thừa nhận cũng không giải thích rõ ràng một cách tuỳ tiện cẩu thả.
Cô vẫn đối xử tốt với anh như thường, không hề chịu chút xíu ảnh hưởng gì từ những lời đồn vô căn cứ kia.
Rất nhiều lần khi còn học tiểu học, anh đều tự hỏi tại sao Hứa Diễn