Chiến trường trung tâm đạo giới lâm vào tình trạng hỗn loạn không cách nào diễn tả.
Hơn một trăm thiên kiêu nhân giới phe do Độc Cô Minh dẫn đầu triển khai chém giết với đám người Hắc Thủ.
Trong đó, nhân số của Thiên Cang Địa Sát đông tới cực điểm, gần như sánh bằng phe của Độc Cô Minh.
Ngoài lực lượng này, Hắc Thủ lại có thêm trợ lực đến từ những thiên kiêu nhân giới bị gieo hồn chủng.
Bọn họ bày ra vẻ mặt bất đắc dĩ, không ngừng bao bọc bảo vệ xung quanh kết giới có chứa Thái Hoàng kiếm, hắc thương và mặt trăng sáng vằng vặc treo trên cao.
Dùng hết sức chống đỡ ngăn không cho đám Độc Cô Minh tiếp cận nơi này, mục đích là kéo dài thời gian cho hai thủ lĩnh Thiên Cang, Địa Sát lợi dụng Trần Mạn Dao đang mê man thi triển cấm pháp mở ra kết giới.
Mà nói lợi dụng Trần Mạn Dao, không bằng nói lợi dụng Cấm Kỵ Chiến Giáp của nàng.
Ở trong số những bộ Nhân Giới Chiến Giáp thì Cấm Kỵ Chiến Giáp là mạnh nhất, thậm chí xếp trên Nhân Chủ Chiến Giáp một bậc.
Có lẽ chỉ có loại chiến giáp thuộc về những hào kiệt thời cổ mới đủ tư cách phá tan kết giới nơi đây, giúp Thái Hoàng kiếm và hắc thương tái hiện nhân gian sau năm mươi vạn năm ngủ say.
Không những vậy, nếu đứng gần kết giới thì có thể quan sát thấy trên lưỡi của Thái Hoàng kiếm có tồn tại hai bông hoa một trắng một xanh lam, hiển nhiên đây là đạo hoa ẩn chứa cảm ngộ tu hành cả đời của hai vị cường giả Kiếm Thiên Tôn và Đông Hoa Nhân Chủ lưu lại.
Trong trận chiến năm xưa hai bọn họ thiêu đốt tu vi và mệnh lực, miễn cưỡng vận dụng Thái Hoàng kiếm đối địch với quần hùng ngũ giới.
Mặc dù tạm thời cầm chân được quần hùng ngũ giới, chờ đợi đến khi Hồng Trần Kiếp Chủ giết Tiên Chủ và Ma Chủ, đánh lui kẻ tầm đạo của tiên giới, nhưng bản thân cũng lâm vào cảnh sức cùng lực kiệt.
Hai người bọn họ thân tử mà đạo không tiêu, mang theo chấp niệm với nhân giới, thi thể phân giải ra thành vô số điểm sáng tạo thành kết giới bao bọc nơi này lại, quyết không để ngoại tộc động được tới Thái Hoàng kiếm.
Mà chân đạo của họ lại biến thành hai đóa hoa một trắng một lam nằm trên lưỡi thanh kiếm màu bạc có hình thần long lục trảo màu vàng đen đang uốn lượn, chờ đợi người có duyên đến tiếp nhận truyền thừa.
Hai kẻ cầm đầu Thiên Cang và Địa Sát đứng ở ngay sau lưng Trần Mạn Dao, điềm tĩnh nhìn nàng đang dùng Cấm Kỵ Chiến Giáp phá giải kết giới trong vô thức.
Người mặc áo đen nói:
- Cang Tướng, ngươi nghĩ nàng ta nắm chắc bao nhiêu phần thành công?
Người áo trắng lắc đầu:
- Không thể thành công! Chủ thượng đã nói Cấm Kỵ Chiến Giáp là dùng để làm suy yếu kết giới trước, làm tiền đề cho Bạch Hoàng Đế Vương ấn xuất hiện.
Kế đến dùng Bạch Hoàng Đế Vương ấn triệu hồi dung hợp bốn Nhân Chủ lệnh thì mới kêu gọi được được Thái Hoàng kiếm trong ứng ngoại hợp, cùng lúc tấn công vào điểm kết giới yếu nhất.
Mở ra một lối nhỏ đủ để một người đi vào bên trong đoạt lấy bảo vật và truyền thừa.
Người được chọn làm nhiệm vụ này chính là Tướng Chỉ, ngón tay giữa trong Ngũ Chỉ Chưởng Tử.
Mặc dù chưa rõ ai là Tướng Chỉ, nhưng chúng ta phải cực kỳ cẩn thận đề phòng quần hùng nhân giới tiếp cận được nơi đây, làm hỏng kế hoạch của chúng ta.
Sát Tướng ngươi rất khinh địch, chủ thượng đã dặn dò ta phải nhắc nhở ngươi!
Hóa ra hai người cầm đầu Thiên Cang và Địa Sát gọi là Cang Tướng và Sát Tướng.
Nhìn khí tức đạo vận trên người họ không ngờ lại có tới năm loại, mặc dù trong đó toàn bộ đều là ngụy đạo vận nhưng không thể xem thường.
- Kẻ có thể dung nạp năm loại đạo quả vào khổ hải như chúng ta mà cũng phải lo sợ sao? Đám Thẩm Yến tuy vừa sáng tạo ra chân đạo vận, tương lai chính là thứ có thể thay thế cho ngụy đạo vận lấy từ đạo quả nhân tạo.
Nhưng hiện tại chân đạo vận của chúng chỉ mới sơ ngộ, còn lâu mới thâm sâu được như những đạo vận của chúng ta…
Sát Tướng nhìn Độc Cô Minh đang tả xung hữu đột, Côn Vũ ngạo khí xung thiên, mà Thẩm Yến lửng thửng bước đi dưới mắt đất, miệng không ngừng “vấn đạo”, bắt đầu đánh giá ba vị thiên kiêu này.
Cang Tướng lắc đầu thở dài:
- Thế hệ trẻ của chúng ta quá dựa dẫm vào ngụy đạo quả, toàn dựa vào khả năng dung nạp ngụy đạo quả để đánh giá một tu sĩ.
Ngươi xem người kia ở chỗ chúng ta xem.
Hắn không có ngụy đạo vận, tay không cầm Đế bảo, thậm chí khinh thường việc có người hộ đạo đi theo, vậy mà đã đánh đến mức vô địch, đánh đến chúng thiên tài quỳ sát dưới đất, không thể không gọi y một tiếng “bá vương”.
Ngụy đạo vận cũng giống như thuốc độc, dễ nghiện khó cai, lại tổn hại đến con đường tu hành lâu dài của chúng ta… Chỉ e nếu nhân giới phát triển thêm ba mươi năm nữa, hệ thống tu luyện thay đổi thì thế giới của chúng ta sẽ hoàn toàn lép vế.
Mà đám Độc Cô Minh, Côn Vũ, Thẩm Yến không đơn giản.
Vậy nên chủ thượng mới hạ lệnh không cần tham luyến những thứ như hắc thương, hay